341 Tào Nam dẫn theo Quách Dục ra khỏi cửa hàng. Mấy tỳ nữ phía sau cầm theo vài miếng vải, mặt mày vui vẻ, rạng rỡ. Quách Dục cười nói:-Phu nhân, nghe nói lần này tiểu công tử trở về sẽ được thăng chức, không hiểu sẽ làm đến chức gì nhỉ.
342 - Vương Song?Tào Bằng mang máng nhận ra, thiếu nhiên trước mắt đúng là khuyển nô (nô lệ chuyên nuôi chó) trước đây Lưu Quang đưa cho hắn. Hắn chỉ nhớ thiếu niên đó tên Vương Song, ngoài ra không có chút ấn tượng nào nữa.
343 Khi ánh đèn hoa đăng sáng rực cũng chính là lúc Cao Thăng lầu làm ăn nhộn nhịp nhất. Trong tửu lầu, khách đến rất đông, tiếng chén chén va chạm không ngừng vang lên bên tai.
344 Gương mặt phụ tử Tào Cấp đều lộ vẻ u ám. Trên đường đi tới, bọn họ đã nghĩ tới kết quả như thế này, nhưng thật không ngờ Tuân Úc lại nói thẳng vấn đề như thế.
345 Người quỳ trên mặt đất là một thanh niên, tuổi chừng hai mươi mốt, hai mươi hai. Người này mày rậm mắt to, thân thể cường tráng. Gã mặt một bộ áo ngắn, chắp vá xiên xẹo, chân đi một đôi giày vải mỏng dính.
346 Phủ Phụ Quốc tướng quân là một tòa nhà lớn (đại trạch) ở ngoài cửa Ung Môn. Ở thời Hán, việc xây nhà có chế độ phân cấp hết sức nghiêm ngặt. Nhà của các hầu công khanh có vạn hộ trở lên mới được gọi là “trạch” (tòa nhà) hoặc “để”.
347 -A!Phục Hoàn kêu lên thảm thiết, tiếng kêu quanh quẩn trong không trung. Trên cánh cửa, máu chảy đầm đìa, cảnh tượng ghê người, ai nhìn cũng phải khiếp sợ.
348 Hứa Đô yên bình. Nhưng dưới sự yên bình đó lại ẩn chứa sát khí kinh người. Đám người Khổng Dung lại nổ súng, nhưng không phải là nhắm vào Tào Bằng, mà là quay lại chủ đề cũ, nói làm sao để Tào Tháo và Viên Thiệu cùng tồn tại.
349 Sau khi Bộ Chất thuận lợi đến Hải Tây, vẫn chưa có hành động gì đặc biệt. Mọi chuyện vẫn như khi Đặng Tắc còn ở Hải Tây, đồn điền, khai hoang, chế tài về biển… Sau khi Khúc Dương, Y Lô cũng được quy về Hải Tây, một Hải Tây lớn hơn đã hình thành.
350 Cửa chính Tào phủ mở rộng, giăng đèn kết hoa. Trước bậc cửa còn đặt một chậu than. Khi Tào Bằng vào cửa, phải bước qua chậu than đó để xua đi vận xui.
351 Điển phủ vẫn vắng lặng như trước kia. Đứng cạnh cánh cửa nổi bật của phủ Tư Không, Điển phủ trông không được bắt mắt lắm, giống như phần kiến trúc phụ của phủ Tư Không.
352 Hoàn phu nhân rất đẹp, nhưng Tào Bằng không dám trêu chọc. Về cơ bản hắn hiểu rõ, Hoàn phu nhân vì sao phải triệu kiến hắn ở Điển phủ chứ không phải ở phủ Tư Không.
353 -Đao được lắm!Một giọng nói âm nhu truyền tới tai Tào Bằng, âm thanh hơi the thé. Tào Bằng ngẩn ra, nhưng Hổ Bào Đao vẫn vung lên hung ác. Một bàn tay của hắn quắp chặt cánh tay đối phương, Hổ Bào Đao hạ nghiêng xuống.
354 Vào đêm, Hoàng thành Hứa Đô bị màn đen tăm tối bao phủ. Bảo điện kim giám cao sừng sững giống như một con quái thú ở tuổi xế chiều trong bóng đêm, lẳng lặng phủ phục trong cung Vĩnh Lạc.
355 Không ai biết ai đã lén truyền tin rằng Hoàn phu nhân muốn mời Tào Bằng làm thầy cho Tào Xung. Tuy vậy, Lý Nho nói với Tào Bằng rằng, người truyền ra thông tin này, tám chín phần mười là chính Hoàn phu nhân.
356 Ngày mùng ba tháng mười năm Kiến An thứ năm, Tào Tháo khải hoàn trở về. Thắng lợi của trận chiến Quan Độ đã giúp Tào Tháo ngồi vững ngôi vị bá chủ Hà Nam và cũng âm thầm vượt qua dấu tích của Viên Thiệu.
357 - Học sinh Tào Xung, bái kiến sư phụ. Trong căn phòng ở Tào phủ, Tào Xung vụng về hành lễ với Tào Bằng, coi như đã hoàn thành thủ tục cuối cùng của việc bái sư.
358 Tâm tư của Hoàn phu nhân, Tào Tháo sao có thể không nhìn ra. Chẳng qua Thương Thư đã trưởng thành, quả thật cần có người dạy bảo. Giao cho người khác, y không yên tâm lắm, nhưng nếu là Tào Bằng, Tào Tháo không cần phải lo lắng.
359 Hoàng Thừa Ngạn không thể không tới!Nếu như, trước đây ông cho rằng Tào Bằng không xứng làm con rể của Hoàng gia thì nay Tào Bằng tiếng lành đồn xa, đã không còn là thôn phu ở Trung Dương trước đây.
360 Chẳng mấy chốc, Tào Bằng và Bàng Thống đã gọi nhau là huynh đệ. Tào Cấp và Hoàng Thừa Ngạn trò chuyện với nhau rất vui vẻ, bắt đầu bàn bạc chi tiết hôn sự.