321 Tuân Du hỏi:-Hỷ ở đâu thế?-Tào trung hầu, Tào trung hầu đến đây. -Tào trung hầu nào?Tuân Du ngạc nhiên hỏi. Nhưng Tào Tháo lại sáng mắt lên, hỏi:-Ngươi nói là Bắc quân trung hậu Tào Bằng ư?-Đúng ạ.
322 Viên Thiệu nghe hai người này tranh cãi mà thấy đau đầu. -Thư tiên sinh, Công Tắc, các ngươi im cả đi. Thư Thụ và Quách Đồ giờ mới ngậm miệng lại. Nhưng hai người này chẳng khác nào hai con gà chọi, căm túc lẫn nhau, không ai chịu cúi đầu trước đối phương.
323 Âm Câu Độc Đình. Cái tên này vì sao nghe lại cảm giác kỳ quái đến thế?Âm Câu?Không biết là người nào nghĩ ra cái tên quỷ dị như vậy. Có lẽ bởi Âm Câu cùng âm với Hoàng Hà, cho nên mới gọi tên như thế chăng?Dù sao Tào Bằng cũng không thích nơi này lắm.
324 Cũng như vậy, vị đại tướng bậc nhất của Thục quốc, Mã Trung (Hồ Đốc) đã lập công lớn trong việc dẫn binh ra khỏi Kỳ Sơn của Gia Cát Lượng, cũng được Lưu Bị hết lời khen ngợi.
325 Một người a dua nói:-Thư tư mã, tiểu tử kia hôm nay lại đắc tội với Ngô Ban. Theo ta thấy chỉ sợ hắn khó có thể sống yên ở Độc Đình thôi. -Lại chẳng thế sao?Thư Cường cười lạnh nói:-Ngay đến Tào tư không còn chẳng quản được chúng ta, một tiểu oa đầu như hắn làm sao làm nổi.
326 Tiếng trống thùng thùng vang lên ở phía đông. Tiếng trống trận dồn dập vang lên quanh quẩn trên không đại doanh Độc Đình. Cả doanh trại đang say ngủ phút chốc bừng tỉnh, nháy mắt đã ầm ĩ cả lên.
327 Lưu Bị chỉ kiên trì ở quận Đông Hải hai mươi ngày, rồi chuồn đi. Không phải Lưu Bị không có bản lĩnh mà chỉ có thể nói vận khí của gã không tốt mà thôi.
328 -Tin Chi. Đổng Chiêu gọi một tiếng rồi thúc ngựa tiến lên. Tin Chi là tự của Hàn Đức. Nghe có người gọi, Hàn Đức quay đầu nhìn lại. Thấy Đổng Chiêu, gã vội vàng thúc ngựa nghênh đón, chắp tay nói:-Đổng Tế tửu, sao ngài lại ở đây?-Ta phụng lệnh đến Độc Đình, có việc muốn gặp giáo úy của ngươi.
329 Trời đã tối muộn, Tào Tháo đứng trên cửa hiên, khoanh tay không nói gì. Y bối rối suy nghĩ, từng tiếng nói của Tào Bằng cứ vang vọng không ngừng bên tai của y.
330 Nhưng ở đời hậu thế, cũng có rất nhiều người quy cho nguyên nhân của những thương vong này đều là do Tào Tháo gây ra. Tào Bằng không phải là người vĩ đại gì, càng chưa nói tới nhân từ.
331 -Tử Đan!-Có mạt tướng. -Đi, tiếp tục phòng ngự đầu cầu, lệnh các huynh đệ nhanh chóng qua sông. Tào Chân vội vàng đáp ứng một tiếng, dẫn một trăm kỵ binh bản bộ xông lên đầu phù kiều.
332 Tào Tháo có vẻ rất nhếch nhác, không còn chút nào phong thái của trước kia. Sắc mặt của y nhợt nhạt, vai bị dính tên lạc, trên áo bào còn dính loang lổ vết máu.
333 Khúc Ngộ Tụ, Tháp thôn. Bến đò còn có mấy nghìn người đợi qua sông, nhưng truy binh Viên quân đã xuất hiện tại cổng Tháp thôn. Cam Ninh sắc mặt trầm lạnh chăm chú truy binh Viên quân sắp đến, khuôn mặt tuấn lãng hiện ra nụ cười lạnh lẽo mờ nhạt.
334 Ven sông Độc Đình đã hoàn toàn hỗn loạn. Viên quân từng bước ép sát, khiến cho dân chúng bên sông đều cảm nhận được sát khí đang tới gần, ai nấy đều hoảng sợ, ồ ạt chạy về hướng tới phía phù kiều.
335 Đến cả lực cầm đao Tào Bằng cũng không có!Không sai, hắn vừa rồi đột phá, nhưng đột phá được không có nghĩa là sức lực vẫn sung mãn, đó là quy định bên trong cuộc chơi.
336 Viên Thiệu bị đánh bại!Nhưng cũng không phải là không được gì. . . Tào Tháo thắng!Nhưng về mặt này có nhiều vấn đề không thể phục hồi. Tào Tháo rất sáng suốt, không vì thắng lợi trước mắt mà kiêu căng, chỉ hạ lệnh đuổi theo mười dặm sau đó thu binh về doanh trại.
337 Nghe tên Trương Cáp, phản ứng trước tiên của Tào Bằng chính là: người mạnh!Đương nhiên mạnh, một trong Ngũ Tử Lương Tướng (1) có tiếng tăm lừng lẫy, càng già càng cay, là một người mà ngay cả Gia Cát Lượng cũng xem trọng, sao lại có thể không mạnh? Bất kể là sách sử hay là diễn nghĩa, đây đều là đại tướng khó lường.
338 Bất Trung Mưu, ở giữa Quản thành ( nay là Hà Nam tỉnh Trịnh Châu ) và Trần Lưu, là vùng giao tranh của nhiều thế hệ binh gia. Thời Xuân thu, Lỗ Tuyên Công từng tụ tập chư hầu tại Bùi Lâm để chinh phạt Trịnh: Ngụy Huệ Vương và Thái Quốc Công chia ra phạt Trịnh vây Tiêu thành mười sáu năm.
339 Hứa Đô quả thực đã xảy ra chuyện!Từ sau khi Viên Thiệu qua sông xuất kích, Hứa Đô trải qua một thời gian bình yên ngắn ngủi, lại một lần nữa xảy ra sóng ngầm lại cuồn cuộn.
340 Ngay như theo lời Lưu Diệp nói, Tào Cấp trải qua chốn quan trường nhiều lần, đã không còn là Trung Dương Thôn Phu năm xưa nữa. Sau khi Lưu Diệp rời đi, Tào Cấp cũng không lòng dạ nào tiếp tục tra tìm tư liệu, vì vậy liền rời khỏi Tàng Thư Các.