361 Đi Dĩnh Xuyên, chỉ là ý nghĩ này sinh tạm thời. Tào Bằng cũng sợ Bàng Thống rời đi bất ngờ, dứt khoát muốn đi cùng ông ta. Nghe nói, vị lão phu nhân đó rất hung dữ.
362 Y Tịch bị kích động về đến nhà cũng không để ý tới sự tiếp đón của môn đinh tôi tớ, đi thẳng đến phía sau tòa nhà. Hắn ta đi vào sân, cởi giày, bước lên hiên, rồi sau đó gõ nhẹ cửa, mở cửa đi vào.
363 Gió thổi nhẹ hơn, tuyết cũng rơi yếu hơn. Tuy sắc trời đang u ám, nhưng một mảng trời vẫn có những vệt trắng phau, làm cho bóng đêm trở nên sáng hơn rất nhiều.
364 Nhìn thấy tiểu cô nương đứng trước mặt, Tào Bằng một lần nữa lại thầm chửi rủa trong miệng. Thằng nhãi Cát Huyền này mới sáng sớm đã bỏ đi, phất phất ống tay áo, bỏ lại một đống phiền não phía sau.
365 Tào Bằng không giúp đỡ mẫu thân của Từ Thứ, cũng không để lại tiền bạc gì cả. Bởi vì hắn biết rõ bằng vào tính tình của mẹ con bọn họ, nếu hắn thực sự giúp đỡ bà, nói không chừng sẽ phản tác dụng, khiến nàng phản cảm mà thôi.
366 Sau trận tuyết bất ngờ kéo tới, cả dòng sông chìm trong màu trắng xóa. Trận tuyết này mang theo mùa đông giá rét của năm Kiến An thứ bảy về, nhiệt độ giảm mạnh, rất nhiều người không thể chịu nổi cái lạnh, không muốn đi ra ngoài nữa.
367 Trong phòng khách đặt hai bếp lò đun than làm bằng tôn, phía trên bếp có phần nối thẳng ra bên ngoài, tạo hình ống khói. Trong bếp than, bánh than đá cháy rực, trong phòng ấm áp như tiết mùa xuân về.
368 Tào Tháo triệu kiến, Tào Bằng dĩ nhiên không thể từ chối. Cũng may từ Hứa Đô đến Trường Xã không xa lắm, nhưng tuyết rất dày, mất nhiều thời gian đi lại hơn nhiều.
369 Trên tấm lụa trắng là một bài thơ thể “tao”. Thế nào là thơ thể “tao”? Chuyện này phải nói từ thời Chiến quốc. Thể thơ “tao” xuất hiện lúc đó về cơ bản là thể thơ tứ ngôn (bốn câu), cũng là một dạng dân ca kiểu “Thi kinh nhất quốc phong”.
370 Phu nhân ở đây chính là Hoàng Nguyệt Anh. Trời mùa đông tối rất nhanh, mới gần giờ Thìn mà sắc trời đã mờ tối. Đường chân trời xa xăm lóe lên chút ánh sáng, nhưng mặt đất đang chìm dần trong màn đêm.
371 Tào Tháo được tin Tào Bằng liền vui mừng hớn hởĐối với việc này, ông ta cũng rất vui, lệnh cho Tào Bân đến chúc mừng. Theo sau là bắt đầu một loạt người đến chúc mừng, chỉ có điều đám người đến chúc mừng đó, đa số đều là nhân vật thực quyền.
372 Huyện Tất, Tần Trí. Nơi này chính là huyện Bân, tỉnh Thiểm Tây sau này. Một mặt hướng Kinh Thủy, lưng tựa vào núi Quy Xà, trên bản đồ hiện ra từng biểu tượng người, ký tự, đem toàn bộ huyện phân chia thành hai vùng đất riêng biệt.
373 Vì sao Hán Đế lại phái sứ đoàn đi sứ Mạc Bắc vào lúc này?Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, mọi người đều hiểu vô cùng rõ ràng. Mục đích của Hán Đế chính là muốn lôi kéo Nam Hung Nô Thiền Vu Hô Trù Tuyền.
374 Trong quân trướng yên ắng, không một tiếng động. Bàng Thống nằm trên giường khẽ trở mình rồi chìm vào giấc mộng. Ngoài trướng, ba tiếng keng keng keng vang lên báo hiệu đã là canh ba.
375 Tào Bằng không biết gì về con người Lưu Quang. Điều mà hắn có thể chắc chắn là, trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, tuyệt đối không có vị Lâm Nghi Hầu này tồn tại trong dòng họ Hán thất.
376 Đứng bên bờ tây con sông, Điền Dự nhìn thấy rất rõ. Sau khi Tào Bằng được vớt từ dưới sông lên thuyền, y như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lập tức,Điền Dự căm phẫn.
377 Tháng thứ hai của mùa hạ sắp đến, lúc này ở Trung Nguyên đang nắng nóng gay gắt, nhưng ở phía biên giới thì lại vô cùng mát mẻ. Lúc này, đang là lúc mùa cỏ chăn nuôi tươi tốt, nhưng cũng là lúc nảy sinh xung đột quyết liệt nhất, để có một vùng cỏ chăn nuôi tươi tốt, các bộ lạc thường hay tranh giành với nhau một cách tàn nhẫn.
378 Tiếng sáo nghẹn ngào, ngân vang trong vùng trời thảo nguyên. Đêm đã khuya, một ít ánh sáng từ những đốm lửa, làm nổi bật thảo nguyên chăn nuôi Thân Đồ Trạch, tiếng sáo thê lương kia làm cho người ta không khỏi nảy sinh cảm giác buồn.
379 Tương Dương, sơn trang Thủy Kính. Gia Cát Lượng hào hứng đi vào phòng khách, đã thấy Tư Mã Huy ngồi ngay ngắn ở giữa, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, đạm bạc như thường ngày.
380 Sau khi đến Thân Đồ Trạch, tâm trạng Lưu Quang vẫn không được vui. Thái độ của Hô Trù Tuyền thì ba phải thế nào cũng được, sau vài lần tiếp xúc, cuối cùng vẫn chưa chịu đưa ra câu trả lời xác thực cho Lưu Quang, ngay cả Hữu Hiền Vương cũng như vậy, thậm chí có vài lần, làm mất hảo khí với Lưu Quang.
Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50