361 Ta vỗ nhè nhẹ lên vai nàng, nàng vẫn không có phản ứng. Cúi đầu nhìn một chút khuôn mặt của nàng, trong lòng ta không khỏi có chút hiếu kỳ, lại không biết con gái của Bác Thiếp Nhĩ thì sẽ có bộ dáng gì nữa, hơi do dự, rốt cuộc đưa tay duỗi về cái khăn che mặt, một tay lấy cái khăn che mặt tháo xuống, thấy Hồ nữ này làn da nõn nà, mặt mày như họa, không ngờ là một mỹ nhân mười phần, từng đường nét trên khuôn mặt tràn ngặp một loại phong tình ngoại quốc, có một loại phong vận khác với mỹ nữ Trung Nguyên.
362 Ta đóng lại cửa phòng, sau khi phân rõ hướng đông mới lên đường. Nếu tiếp tục ở tại chỗ này khẳng định là hành động cực kỳ không sáng suốt, không lâu sau sẽ có người tìm kiếm qua đây, nếu như thấy ta cùng Hồ nữ ở cùng một chỗ, không biết lại sẽ sinh ra cái chuyện phiền toái gì nữa.
363 Lục Châu dịu dàng cười nói:“Ta còn tưởng Lục đại ca đã quên chúng ta rồi chứ. ”Hắc Đô Liêu Sai cười nói:“Hôm nay đại hãn bộn bề nhiều việc, cho dù như thế nhưng vì yến hội buổi trưa hôm nay cũng phải ráng dành một chút thời gian.
364 “Như vậy thì quá tốt. ”Hắn uống cạn ly rượu trước rồi giơ lên ly không cho ta xem, ta cũng sảng khoái uống hết ly rượu. ”Thác Bạt Thuần Chiếu cười lớn vỗ vai ta nói:“Phò mã quả nhiên rất có cá tính.
365 Ta một câu hai ý nói:“Hoàng muội chi cảm tạ ta như thế thôi sao?”An Dung hơi đỏ mặt, nàng tất nhiên là nghe ra hàm nghĩa trong lời nói của ta rồi. Thác Bạt Thuần Chiếu cười nói:“Được rồi, nàng còn chưa kính rượu cho hoàng huynh kìa!”An Dung gật đầu, cầm ly rượu chậm rãi đi về phía ta.
366 A Đông nói:“Chúng ta rời khỏi Bắc Hồ như thế này sao?”Ta lắc đầu nói:“Thác Bạt Thuần Chiếu nhất định kiểm tra chặt chẽ tại mỗi một cửa khẩu trên đường tới Tuyên Thành.
367 “Xích Lỗ Ôn sẽ không có việc gì chứ?”Ta lắc đầu nói:“Mục đích của Thác Bạt Thuần Chiếu là cầu tài cũng không muốn hạ thủ đối với Xích Lỗ Ôn, sinh ý của Xích Lỗ Ôn khắp hai miển Hồ Hán, hiện tại giết chết hắn không có bất cứ chỗ tốt nào.
368 Xích Lỗ Ôn nói:“Kỳ thực hiện tại đã là thời cơ tốt nhất để đi khỏi đây, vì sao công tử không sớm hạ quyết định?”Ta thản nhiên cười nói:“Lấy lý giải của Xích Lỗ Ôn huynh đối với ta, hẳn là có thể nghĩ ra ta vẫn chưa có lý do rời khỏi đây mà.
369 “Công tử cứ yên tâm, mấy ngày nay ta sẽ xử lý hết chuyện ở Bắc Hô, sau đó sẽ đích thân đến Tuyên Thành bái phỏng ngươi. ”Hắn chung quy không có mất diện mạo thương nhân, sau khi đã trải qua việc này, hắn xem ra đã quyết định đem trọng điểm kinh doanh dời đi ra ngoài, mà ta vừa đúng là lựa chọn tốt nhất của hắn.
370 Xe ngựa bắt đầu từ từ chìm xuống đất, ta nhanh chóng có phản ứng, từ phía sau tháo xuống dây thừng rồi buộc vào đuôi mũi tên, nhắm vào cạnh xe ngựa bắn thẳng tới, mũi tên chuẩn xác bắn lên thùng xe.
371 “Ân công, van cầu ngài, nghìn vạn lần đừng mang ta đến cho tên Yên vương kia, thất hoàng tử đó là một người ngu si. . . van cầu ngài mà. . . ”Ta thản nhiên cười nói:“Cô không cần cầu ta, chuyện này vốn cũng không có bất cứ quan hệ gì với ta cả, ta đương nhiên sẽ không mang cô đến Yên vương.
372 Ta lo lắng thương thế trên tay A Y Cổ Lệ, nên bảo A Đông khắp nơi đi khắp nơi thám thính tin tức một chút, còn mình thì cùng A Y Cổ Lệ trở về quán trọ trước.
373 Ta giương cung cài tên, nhắm vào ngựa cưỡi của Tô Thiết Đảm kia, Tô Thiết Đảm trở tay vung thiết đang ngăn trở mũi tên của ta, nhưng mà một động tác này đã làm ngựa của y giảm đi tốc độ, A Đông nhân cơ hội chạy tới che ở trước ngựa của y.
374 Ta nói với Cao Nhị Ngưu:“Ngươi dẫn chúng ta đi đến đồi Hoàng Mao ngay, ta sẽ tha cho ngươi tội chết. ”Cao Nhị Ngưu run giọng nói:“Nhưng mà. . . ta đã đắc tội với Tô lão đại, hắn.
375 “Đúng rồi ngày hai mươi sáu tháng sau là ngày đại thọ của Hâm Đức Hoàng, hắn đã sai người đến Tuyên Thành hạ chỉ, bảo sau khi công tử trở về phải tức khắc đến Khang đô mừng thọ cho hắn.
376 Ta nhẹ giọng nói:“Trên đời không có việc gì khó, chỉ cần lòng không bền, ta dạy cho nàng một tâm pháp, biết đâu có thể sinh ra một tiểu tử trắng trẻo mập mạp thì sao.
377 “Ngươi dẫn ta đến xem Yến Lâm thế nào. ”Vì phòng ngừa Yến Lâm thấy vật nhớ người, Diên Bình an bài cho nàng nghỉ ngơi ở một gian phòng khác. Yến Lâm yên lặng nằm ở trên giường, trên mặt vẫn còn vương đầy nước mắt.
378 “Vào đi!”Dịch An đi vào, khẽ nói:“Khang đô cho người đến. ”Ta cười lạnh nói:“Lại là tới giục ta đi mừng thọ chứ gì?”Dịch An nói:“Lần này tới là Hạ vương Long Thiên Tứ.
379 “Trong vương phủ chúng ta cũng đã bị mất một vài thứ, hai tấm mặt nạ chàng đưa cho ta cũng không thấy, dựa theo thời gian suy đoán chắc là vào đêm Mính Nhi bị mất tích.
380 “Ý nghĩ của Tiêu Tín không sai, thế nhưng những binh sĩ này không đến tình cảnh vạn bất đắc dĩ quyết không nên dùng, bằng không sẽ bị bắt là chứng cứ mưu phản nghịch.