321 “Ngươi hãy săn sóc bệ hạ cho tốt, ta đi nấu một chén súp cho hoàng thượng. ”Trong lòng ta run lên, lập tức hiểu được ý đồ của nàng. Tuệ Kiều đã từng nói qua, tình huống lúc này của Yến Nguyễn Tông quyết không thể lại dùng sâm Cao Ly để tránh khỏi kích phát độc tố trong cơ thể, Lệ Cơ rõ ràng là muốn tiến thêm một bước nhằm gia tăng thêm bệnh tình của Yến Nguyên Tông, muốn dồn hắn vào chỗ chết.
322 “. . . Lần này sợ rằng. . . ”Ta nhìn lão nháy mắt một cái, ý bảo lão đừng nói tiếp. Chuyện ta giả mạo Yến Nguyên Tông chỉ có rất ít người biết được, mặc dù Tiểu Trác Tử đã đi rêu rao, nhưng chuyện này quyết không thể để cho những người khác biết.
323 “Mẫu Hậu, việc này nghìn vạn lần không được!”Tinh Hậu nhăn mày nói:“Con có ý kiến gì?”Ta thấp giọng nói:“Nếu như có thể thuận lợi diệt trừ Trầm Trì, khi đó mẫu hậu sẽ có thể thuận lợi ủng hộ Trạch vương thượng vị, tuyên bố bệ hạ băng hà, đến lúc đó nói là hoàng hậu nguyện chủ động tuẫn táng, đối với bên ngoài cũng có thể giao phó vẹn toàn.
324 “Tình huống của bệ hạ hình như đã khôi phục rồi. ”Ta gật đầu nói:“Nhờ có hoàng hậu ngày đêm chăm sóc nên ta mới có thể khang phục được, trên đời này ta cảm kích nhất là Lệ Cơ.
325 Ý nghĩ hồn loạn trong đầu ta dần dần trở nên tỉnh táo, từng màn từng màn hồi ức tối hôm qua mình rốt cuộc đã làm gì đối với Khúc Nặc dần hiện lên trong đầu.
326 Bọn thị vệ ở trong cung lục soát một lần nhưng không tìm được tung tích của ai, nhưng cũng phát hiện được một vết tích ở cửa sổ phía đông, xem ra có người từ nơi này phá cửa sổ ra ngoài.
327 Tinh Hậu nức nở nói:“Bắt đôi gian phu dâm phụ này lại cho ta, nếu như hoàng thượng có gì bất trắc, ta sẽ đem các ngươi thiên đao vạn quả để giải mối hận trong lòng.
328 Mộ Dung Yên Yên thất kinh nói:“Trầm Trì là người giảo hoạt, sao có thể rơi vào trong tay Tinh Hậu được. ”Ta cười nhạt một tiếng, không nói tình hình cụ thể, thấp giọng nói:“Ta muốn nhờ Mộ Dung cô nương giúp ta một chuyện.
329 “Vô công không bất thọ lộc, ngươi tới tìm ta là có chuyện gì?”Ta mỉm cười nói:“Tìm ngươi đương nhiên là muốn ngươi giúp ta trộm mộ!”Liên Việt lắc đầu nói:“Ngươi đi tìm người khác đi, ta đã rửa tay làm người ngay thẳng rồi.
330 “Huynh đệ, thái hậu mặc dù là nghĩa mẫu của đệ, nhưng mấy ngày nay bận nhiều việc, không có tinh lực chú ý tới chuyện kết minh. ”Ta liên tục gật đầu, tới linh đường bái tế Yến Nguyên Tông, trong linh đường có hai cỗ quan tài, một cỗ trong đó chắc chắn là của Lệ Cơ.
331 Trầm Trì gật đầu nói:“Không sai! Yến Hưng Khải luôn có dã tâm với ngôi vị hoàng đế, để đối phó với Tinh Hậu, cho nên mục đích của hắn giống ta. Chẳng qua là ta đã quên mất một việc, Yến Hưng Khải và Đông Hồ có hẹn ngầm từ trước.
332 “Ta không trách ngươi, ta có viết một bộ Luật lệnh tâm đắc, nếu như ngươi không chê, ta sẽ đưa cho ngươi xem. ”Ta bình tĩnh nói:“Nếu như có ngày Dận Không thống nhất thiên hạ, nhất định, sẽ để Trầm tiên sinh được chính danh.
333 “Hồ đồ! Ta không để ý tới sinh tử, bôn ba vì tiền đồ của Đại Khang, vậy mà hắn không kiềm chế, làm ra nhiều chuyện hoang đường như vậy, trên đời này làm gì có cái gì gọi là linh đan diệu dược trường sinh bất lão?”Tiêu Tín nói:“Điện hạ nghĩ như vậy, nhưng mà người khác chưa chắc có cách nghĩ giống người, hơn nữa trước khi cận kề cái chết, khát vọng sống của con người càng mãnh liệt, Hâm Đức hoàng đế cũng chẳng ngoại lệ.
334 “Nếu như không phải ta biết rằng điện hạ không quen biết gì với Khúc Nặc, thì ta sẽ thực sự cho rằng, lần này điện hạ đào mộ là vì cứu Khúc Nặc. ”Nàng nhìn thẳng vào ta, dường như muốn nhìn thấu nội tâm của ta đang nghĩ gì.
335 Liên Việt dẫn đầu chui vào cái động khẩu chỉ có một người chui lọt sau đó tới lượt ta, hai người bò cách nhau chỉ một khoảng cách, bò một đoạn thời gian vẫn chưa thấy tới nơi, trong lòng ta nghi hoặc, đất đá khi đào cái động này được vận chuyển đi đâu?Động đi được chừng gần một dặm thì trở nên rộng rãi, ta và Liên Việt đã có thể khom người đi lại, ta có chút lo lắng nói:“Cái động này có khả năng sụp xuống hay không?”Liên Việt nghiêng đầu lại, ánh sáng của cái đèn Lưu Ly chiếu ra lờ mờ, hắn giảo hoạt tươi cười:“Sợ? Yên tâm đi, động do ta đào tuyệt đối không có nguy hiểm.
336 “Được rồi!”Liên Việt vặn thần lực, lồi ta lên phía trên. Khi lên được tới mặt đất, toàn thân ta đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, kinh hồn táng đởm nhìn qua cái bẫy, sau đó hướng Liên Việt nói một câu tự đáy lòng:“Cảm tạ!”Liên Việt cả giận nói:“Ta đã quên nói cho ngươi biết, ở trong lăng mộ này, ta mới là vương già, hành động phải theo sự phân phó của ta!”Trong lòng ta âm thầm xấu hổ, do mình sốt ruột muốn cứu Lệ Cơ, nên mới đạp nhầm cơ quan, nếu như không có Liên Việt thì mình đã chết, hắn quát mình cũng là phải.
337 Chúng ta đi tới vị trí giữa lăng mộ, Khúc Nặc chỉ là phi tần, không có tư cách tuẫn táng ở chỗ này. Liên Việt chỉ bốn phía địa cung, nơi này có tới tám cái cửa, sau đó là nơi chứa đựng các loại tế phẩm.
338 “Cô nương, ta cõng cô nương đi ra ngoài!”Khúc Nặc lắc đầu nói:“Ta có tay có chân, vì sao phải để cho ngươi cõng ta. ”Liên Việt mất mặt, cười gượng hai tiếng, nhảy xuống cái hang thông ra ngoài ta giúp Lệ Cơ và Khúc Nặc chui vào, rồi mới là người cuối cùng rời khỏi mộ.
339 “Lúc này, ta còn mặt mũi nào gặp huynh ấy?”Ta biết rõ nội tình, nên hiểu hàm nghĩa chân chính trong câu nói đó. Khúc Nặc nói:“Ngươi thả ta đi, từ nay về sau, sự sống chết của ta không có bất cứ quan hệ nào với ngươi.
340 “Điện hạ bây giờ đã là Đại Khang thái tử, sao vẫn không nghiêm chỉnh như vậy chứ. ”Ta ha hả cười nói:“Dận Không nói lời thật lòng, Mộ Dung cô nương cũng nên suy nghĩ một chút.