1 Tôi nâng chén rượu, ngửa đầu uống ực một hơi hết. Tôi không còn nhớ rõ mình đã uống bao nhiêu chén rồi, cũng không rõ lắm chuyện tôi bịa ra cuộc thi Tửu Đế, lại càng không nhớ được ai mời tôi uống rượu.
2 Triệu Nhan Nghiên nói mấy câu đó, tôi không còn nghe được nữa, bởi lúc đó tôi đã chết, chỉ còn lại 1 thi thể mà thôi. Lần thứ 2 tôi tỉnh lại, tôi phát hiện mình đang đứng trong 1 tòa đại điện.
3 Triệu Nhan Nghiên vuốt ve khuôn mặt thanh mảnh của Lưu Lỗi, lệ rơi đầy mặt nghẹn ngào nói:"Lưu Lỗi, nếu anh sớm nói với em những lời này, em nhất định sẽ không màng tất cả mà gả cho anh!! Anh biết không, em đã chờ những lời này của anh 15 năm rồi!”.
4 Bên tai của tôi vang lên giọng nữ vô cùng quen thuộc. "Mẹ, con lạnh lắm, mẹ cho con ngủ thêm chút nữa đi!"Đầu tôi vẫn còn mơ màng, theo thói quen trà lời như vậy.
5 Tôi theo chỉ thị của Diệp Tiêu Tiêu, đứng trong đội ngũ của ban 12. Dưới sự yêu cầu rất mạnh liệt cho của, cha mẹ tôi với rời trường học, nhìn những tiểu hài tử khác lưu luyến từ biệt cha mẹ, tôi càng nghĩ càng buồn cười.
6 Sau khi tuyên bố kiện toàn đội ngũ cán bộ, Diệp Tiêu Tiêu gọi mấy nam sinh đến chỗ giáo vụ nhận sách. Tôi nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Lưu Khoa Sinh khi đi ra cửa thật là buồn cười, hắn vẫn chỉ là tiểu hài tử, lại tưởng mình đã được làm đại quan, kỳ thực đó chỉ là làm công dài ngày miễn phí cho Cô giáo mà thôi.
7 Sau khi tan học tôi không vội về nhà, trước tiên đến tiệm cắt tóc cắt một mái đầu thật đẹp. Tuy rằng lúc này, chưa có phân công giai đoạn cắt tóc, cạo râu gì cả, một người kiêm luôn cả tất tần tật các công đoạn.
8 Mặc dù công thức đã nhiều năm không tiếp xúc, nhưng với sinh viên tốt nghiệp đại học Thanh Hoa như tôi mà nói, nó rất dễ dàng xử lý. Tới buổi trưa, tôi đã xem xong cả cuốn đại số, nội dung đại khái tôi đã nhớ rõ, những công thức và định lý có liên quan thì viết ra 1 trang giấy.
9 "Lão Đại, cậu đúng là mạnh mẽ khác hẳn người thường a! Buổi sáng thì chống đối chủ nhiệm lớp, buổi chiều lại ngủ trong giờ số học, không nghĩ rằng, cậu lên bảng lại làm đúng hết, Lão Đại, cậu có phải siêu nhân hay không?"Triệu Nhan Nghiên nghe xong nói:"Ngừng, có lẽ là hắn đang mơ ngủ.
10 Thứ bảy, tôi hẹn với Quách Khách gặp nhau ở trước cổng trường Tứ Trung, sau đó bắt xe buýt đến lớp Tán Thủ ở cung thiếu nhi. Tôi và Quách Khách dựa theo địa chỉ được quảng cáo, đi tới tầng 1 của cung thiếu nhi ghi danh.
11 Cha tôi là 1 kỹ sư, làm trong 1 xưởng kỹ thuật, biết rõ tầm quan trọng của máy tính đối với công việc. Không phải nói tới lời thứ hai, đã đem học phí đưa cho tôi, còn khen tôi hiểu chuyện, biết học tập.
12 Triệu Nhan Nghiên nhìn sang nam hài đang gõ chữ trên bàn phím, trong lòng kỳ quái nghĩ: tại sao hắn học cái gì cũng không tập trung, mà lại có vẻ như đã biết hết rồi?Trong tiết học số học trước, hắn rõ ràng là đang ngủ, nhưng khi lên bảng lại làm đúng tất cả các bài tập, cho dù chỉ cần đáp Đúng hay Sai, nhưng cũng không thể nào nhanh chóng đáp đúng được như vậy chứ.
13 Tôi thì còn đỡ, chứ Triệu Nhan Nghiên bị hấp dẫn đến mức choáng váng, gật đầu liên tục. "Hôm nay không có ai đón tớ. "Lúc ra khỏi phòng, Triệu Nhan Nghiên bỗng nhiên nói với tôi.
14 "Chốc nữa có muốn 2 chúng ta cùng đi xem phim không?"Tôi đề nghị nói. "Không được, tớ về nhà muộn, ông sẽ mắng tớ. "Triệu Nhan Nghiên nhỏ giọng nói. "Cậu nói mình phải tham gia cuộc thi máy tính toàn quốc, cho nên bị Thầy giáo lưu lại dạy phụ đạo.
15 Tôi nhẹ nhàng lấy tay lau đi những giọt nước mắt trên má Triệu Nhan Nghiên, dùng giọng vô cùng kiên định nói với nàng:"Tớ đáp ứng cậu! Cả đời này sẽ không rời xa cậu!"Tôi với Triệu Nhan Nghiên nắm tay như một đôi tình lữ, đi ra rạp chiếu phim.
16 Sáng sớm ngày thứ hai, tôi tới đến lớp học, Triệu Nhan Nghiên đang ngồi ở bàn xem sách. Làm cho tôi cảm thấy vô cùng khó chịu chính là việc, Lưu Khoa Sinh đang ngồi ở chỗ của tôi khoa chân múa tôi.
17 Mãi cho đến khi sắp tới giờ học, Triệu Nhan Nghiên ung dung bước tới. Nhìn thấy tôi hỏi:"Dậy rồi à?"Tôi cười hì hì gật đầu:"Có người yêu tớ mua hộp cơm để dụ hoặc tớ, cậu nói tớ có nên dậy hay không?""Ai bảo mua cơm cho cậu là yêu cậu? Chán!"Triệu Nhan Nghiên liếc nhìn tôi một cái, tiếp tục nói:"Bút ký anh ngữ của tớ cậu đã xem chưa?""Chưa xem.
18 Diệp Tiêu Tiêu đem chuyện này nói cho 3 người Lưu Khoa Sinh biết, Triệu Nhan Nghiên vẻ mặt hạnh phúc, Tạ Vĩ vẻ mặt không có biểu tình gì, chỉ có Lưu Khoa Sinh vẻ mặt khinh thường nói:"Cô Diệp, em xem nên tịch thu bài thi này đi! Mỗi ngày lên lớp, hắn chỉ biết ngủ, mà có thể làm ra bài thi như thế này, thì ai có thể tin tưởng được? Ha ha!"Diệp Tiêu Tiêu bất mãn nhìn thoáng qua Lưu Khoa Sinh, mặc dù trong lòng Diệp Tiêu Tiêu cũng có chút khó tin Lưu Lỗi lại có thể làm được 1 bài thi như vậy, nhưng sự thật ở ngay trước mắt.
19 Nghe kể lại những chuyện Lưu Khoa Sinh làm ở trong phòng làm việc, thực sự tôi chỉ muốn ra đập cho hắn 1 trận, nhưng mà Triệu Nhan Nghiên lại khuyên tôi nói:"Tâm địa của Lưu Khoa Sinh rất nhỏ nhoi, rất âm hiểm, sau này cậu ít trêu trọc hắn đi thì hơn.
20 Quả nhiên, khi tôi mới đến trường học, có chuyện đã tới tìm tôi. Lưu Khoa Sinh với vẻ mặt cười nhạo đi tới, từ trong tay áo rút ra 1 phong thư, quay đầu lại đi luôn.