281 Hứa công công đã trở về, hắn hướng ta nói:“Bình vương điện hạ tới vừa lúc, xin hãy khuyên nhủ thái hậu một chút. ”Hắn xoay người đi ra cửa, tiện tay khép cửa phòng lại.
282 Cô mẫu Trường Thi nói:“Đứa nhỏ ngốc, sao ngươi lại thề độc làm gì?”Ánh mắt của nàng nhìn về phía ánh nến, hồi lâu mới nói: “Khi còn trẻ, dượng ngươi đã mắc bệnh mất ngủ, trải qua hai mươi năm rồi hắn chưa từng được ngủ ngon, thể xác và tinh thần vô cùng uể oải.
283 Bản thân nàng bị trọng thương, vừa rồi lại phải xuất thủ bắt Như Nhân và Như Diệp, lại dính phải một chưởng toàn lực của ta, hiện giờ không còn cách nào chống đỡ được nữa, ngã xuống đất rồi hôn mê đi.
284 Ta bỗng nhiên nghĩ đến Hoàn Tiểu Trác, có lẽ thuật thôi miên này Thu Nguyệt Hàn có biết, ta thấp giọng đem việc Hoàn Tiểu Trác nói cho người. Thu Nguyệt Hàn nói:“ Loại công phu này không phải là võ công Trung Nguyên, võ công này khi luyện có thành tựu, thì có thể thôi miên người khác, nếu như đạt tới.
285 “Trước kia, khi Hoàn Phụng Thường chết, ta cũng có ở hiện trường, nguyên nhân là do người tận lực ủng hộ Thái tử Yến Nguyên Tịch, tự sát tại chỗ. Thái hậu lúc đó còn hạ lệnh hậu táng, còn chuyện treo thi thể người ở Ngọ môn thuần túy là do Bạch Quỹ làm, không có liên quan gì tới Tinh Hậu cả.
286 “Yến Hưng Khải và Trầm Trì chắc chắn sẽ không ở sau lưng hãm hại hoàng huynh, họ biết nếu làm như vậy chỉ làm tăng thêm quyết tâm kết minh của người, bọn họ phải để ý tới lợi ích của Đại Tần.
287 Lý Mộ Vũ khen:“Bình vương quả nhiên có hiếu tâm, nhưng mà hình như ta nghe nói là công chúa điện hạ đã khỏi. ”Ta cười nói:“Hóa ra Lý Đại Đô Đốc cũng nghe nói, mẫu hậu tuy rằng đã khỏi, nhưng mà thân thể vẫn còn suy yếu, ta mua mấy vị thảo dược để bồi bổ cho người.
288 “Đủ rồi. . . ”Ta có chút nghi ngờ nói:“Lý Mộ Vũ tuy rằng đã triệt hồi binh sĩ ở ngoài dịch quán, nhưng mà vẫn chú ý tới nhất cử nhất động của ta, sợ rằng chúng ta có dịch dung cũng không cách nào giấu diếm được hắn.
289 “Ngươi có tình nguyện hay không?”Võ sĩ nói:“Ty chức cần tuân theo sự phân phó của thái hậu. ”Tinh Hậu gật đầu nói:“Dù sao ta vẫn còn thủ hạ không sợ chết.
290 Ta nhận thấy, thiếu nữ này rõ ràng là Hoàn Tiểu Trác, trong lòng ta ngẩn ra, chẳng nhẽ nàng tới đây để trả thù?Tinh Hậu bảo dừng xe, vén rèm xe lên nói:“Đoạn quốc sư?”Hoàn Tiểu Trác chậm rãi đi tới chỗ nàng, trong lòng ta cảnh giác, khẩn trương cầm chuôi đao, cản lối đi của nàng.
291 Da thịt nàng lạnh băng, khớp hàm đóng chặt, hô hấp thì gián đoạn, ta dùng trường đao lập một phạm vi bảo hộ trong đại điện, rồi đốt một đống lửa. Khinh Nhan kêu lên một tiếng thống khổ, ta vui mừng nhìn lại, nói:“Cô nương đã tỉnh!”Khinh Nhan gật đầu, ta đỡ nàng, giúp nàng ngồi dậy.
292 Ta đi tới mấy cửa hàng thuốc thì đều thất vọng trở về, vì mấy cửa hàng này không có những thứ mà Khinh Nhan cần. Nơi này là một đại cảng của Hán quốc, thương nhân các nơi tập trung về đây rất nhiều, vật phẩm phải phong phú mới đúng, không nghĩ tới vận dụng ở đây quá thiếu thốn.
293 Ta run giọng nói:“Khinh Nhan. . . ”Nàng lau đi vết máu, cười nhạt nói:“Xem ra ta không được. . . ”Ta thấp giọng nói:“Ta quyết không cho cô nương chết.
294 Ta ho khan hai tiếng, khom người run rẩy nói:“Đương nhiên là trở về nhà!”Hắc y nhân cười lạnh nói:“Có muốn ta tiễn ngươi một đoạn đường không?”Ta hiểu hàm nghĩa câu nói, trong lùng rùng mình, đưa tay cầm chủy thủy, bỗng nhiên phía sau truyền tới hai tiếng chó sủa, một con chó Ngao Tạng đã lao tới phía ta.
295 Ta nói xong câu này, trong lòng lập tức cảm thấy hối hận, đã có rất nhiều chuyện xảy ra, hiện giờ không thể đối đãi với A Đông như lúc trước nữa, có lẽ hắn không nói thẳng với ta như trước kia nữa?A Đông xoay người lại nhìn về phía chỗ ở của Hách Liên Chiến, thấp giọng nói:“Cáp Di bảo ta đêm nay thiêu hủy phủ đệ của Hách Liên Chiến.
296 Ta hoàn toàn quên mất sự kiềm chế, thưởng thức ngọc thể mỹ lệ của Khinh Nhan. . . Mây mưa qua đi, Khinh Nhan thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại giống như một đóa hoa hải đường trong sương sớm,Ị hai mắt nhắm chặt nằm ở trong lòng ta, càng thêm vẻ động lòng người.
297 A Đông nói:“Chỉ là ta thật không ngờ Lỗ Công Bạo lại tha tính mạng cho ta, sai ra nuôi mãnh thú cho hắn, sau đó lại đem ta và Lôi Thần tặng cho Gia Luật Xích Mi.
298 “Mau ăn đi, còn dám hồ đồ, muội sẽ không để ý tới huynh. ”Ta ha hả cười to, đặt bản đồ đi biển sang một bên, cầm lấy thức ăn. Khinh Nhan mở bản đồ, nàng đưa tới dưới ngọn nến, nhẹ giọng nói:“Đây là cái gì?”Ta vừa ăn vừa nói:“Cáp Di mới có được lệnh thông hành, ngày mai sẽ rời khỏi Hán quốc tới Đông Hồ, ta quyết định, trốn vào trong thương thuyền của bọn họ, cùng hắn lên bắc.
299 “Tại sao còn chưa xuất phát?”Khinh Nhan nói:“Có thể là phải kiểm tra hàng hóa?”Ta gật đầu nói:“Có lẽ sẽ có người xuống. ”Khinh Nhan nói:“Chúng ta cẩn thận một chút, tốt hơn hết là mở thùng gỗ kia chui vào.
300 “Hoa Trục Nguyệt là nghĩa tử của sư tổ muội, tu luyện võ công của Phiêu Miễu Các. Sau này hắn lại gặp được kỳ ngộ, trở thành cao thủ đệ nhất của Ma môn.