381 “Hiện tại nên gọi thái tử điện hạ được rồi!”“Thái tử điện hạ! Thái tử điện hạ. . . ”Khóe môi ta nở một nụ cười, Tiêu Tín khẳng định trước đó đã an bài nhân thủ ở trong đoàn người để tạo xu thế, có dân tâm của bách tính chẳng khác nào như tăng thêm mấy phần lực lượng.
382 “Có phải An Dung đã động tay động chân ở trong đó hay không?”Ta gật đầu:“An Dung cũng chỉ là thứ yếu, chủ yếu là phụ hoàng cùng Thác Bạt Thuần Chiếu lén lút đạt thành hiệp nghị, chỉ cần Bắc Hồ trừ khử được con, ông ấy sẽ giao trả lại vùng đất Lục Hải Nguyên cho bọn chúng.
383 Tiêu Tín liên tục gật đầu. Ta lại nói:“Con trai trưởng Tả Đông Tường của Tả Trục Lưu hôm nay có hành động gì không?”Tiêu Tín nói:“Hắn vẫn mượn lý do bảo vệ an toàn cho điện hạ giám thị tại xung quanh vương phủ.
384 “Chàng đi cứu. . . con của chúng ta đi. . . ta chỉ muốn nó trở về. . . ”Người đàn ông kia hình như cũng kiềm chế không được nỗi bi thương trong lòng, cũng lớn tiếng khóc lên.
385 Sở nhi đội Tử Kim quan cho ta, mỉm cười nói:“Hôm nay huynh rất uy nghi giống như một đại đế vương. ”Ta cười ha ha, đem nàng ôm vào lòng. Sở nhi nhẹ giọng nói:“Mau buông ra, chớ làm nát quần áo.
386 Lúc này nội cung tổng quản Đa Long đi tới chỗ ta, cung kính nói:“Bình vương điện hạ, bệ hạ ở Dưỡng Tâm Điện đang tiếp chư vị vương gia tới mừng thọ, mời người qua đó.
387 “Dận Không a, Dận Không, trẫm biết ngươi mấy năm nay tốn không ít công phu, cũng tốn không ít tâm cơ, trẫm từng suy nghĩ, có nên giao thiên hạ Đại Khang cho ngươi hay không.
388 “Dận Không, ngươi chớ quên trẫm có thể lập ngươi làm thái tử, cũng có thể phế bỏ ngươi!”Ta mỉm cười nói:“Hài nhi nếu như không đoán sai, trước khi phụ hoàng lập hài nhi làm thái tử đã suy tính kỹ, nhưng mà Dận Không sợ rằng phụ hoàng vẫn còn chưa suy nghĩ kỹ, có lẽ hài nhi nên nhắc nhở người một số chuyện.
389 Nam Tử trung niên dẫn đầu lớn tiếng nói:“Thời gian chúng ta báo đáp chủ nhân đã tới rồi!”Hắn nói câu này, mọi người bị vây đều xoay ngược chuôi đao, cắt ngang cổ mình một cái, trong nháy mắt đám thích khách chết sạch sẽ không còn một ai.
390 “Nhưng mà Tĩnh Đức phi hiện giờ chỉ còn lại một đứa con này, ngươi giúp nàng chút đi. ”Ta cung kính nói:“Nhạc phụ yên tâm, hài nhi nhất định đem hét khả năng, cố gắng giúp cho Hưng vương thoát tội.
391 “Bệ hạ, van cầu người đừng bắt Dận Thao phải lưu vong, Sở Cơ. . . là địa phận quản hạt của Dận Không, hắn. . . đã sớm có tâm mưu hại Dận Không, người đẩy Dận Thao tới đó, chẳng phải là đưa nó vào chỗ chết hay sao.
392 Thương thế của Khâu Dật Trần nghiêm trọng hơn ta tưởng, hắn bị tên bắn thủng phổi trái, đùi phải có hai vết đao cực sâu. Mũi tên đã được lấy ra, Khâu Dật Trần sắc mặt tái nhợt nằm ở trên giường, hô hấp có vẻ vô cùng yếu ớt.
393 “Dận Không, ngươi tới đây ngồi nghe một chút, kiến giải của Viên tiên sinh đúng là tuyệt diệu vô cùng. ”Từ khi hắn có định ước với ta, thái độ của hắn đối với ta cũng tốt hơn trước.
394 “Thế cục Khang đô vẫn chưa ổn định, hiện giờ rời đi vẫn còn hơi sớm. Ta muốn ở lại chỗ này chừng nửa tháng nữa. . . ”Ta dừng lại một chút rồi nói:“Trong khoảng thời gian này, ta muốn lập một cái linh đường cho mẫu thân ở trong vương phủ, đồng thời thuê thợ tới sửa chữa lại Thanh Nguyệt cung một chút.
395 Lạc Mịch ở phía sau mỉm cười nói:“Thái tử điện hạ, nơi đây và trước kia không có gì khác biệt cả. ”Ta thản nhiên lắc đầu nói:“Ta không biết nơi này. ”Lạc Mịch đương nhiên không hiểu ý của ta, nghi hoặc nói:“Thế nhưng nơi đây không có gì thay đổi cả.
396 “Kính xin Viên tiên sinh chỉ điểm cái đạo mềm yếu. ”Viên Thiên Trì nói:“Yếu quyết mềm yếu, chính là sự khiêm tốn, nỗ lực tìm kiếm nhược điểm của bản thân, luôn duy trì cái thế “chuyển mạnh của mình”.
397 Tả Trục Lưu nói:“Đông Tường, con mang Ngọc Di về trước, ta có mấy câu muốn nói với thái tử. ”Tả Đông Tường gật đầu, cầm cánh tay của Tả Ngọc Di kéo nàng ra ngoài.
398 “Tả Trục Lưu hành sự cẩn thận, hiện giờ ta chưa có chứng cứ mưu phản của hắn, hơn nữa tình thế Khang đô mới ổn định, ta không muốn dấy lên phong ba làm gì, hơn nữa nếu chúng ta hạ thủ, kết cục cũng chỉ là lưỡng bại câu thương.
399 “Nếu như thế cục tiếp tục chuyển biến xấu, sợ rằng mấy người thương nhân như chúng ta sẽ không dễ chịu. ”Ta mỉm cười nói:“Thực ra thế cục càng bất ổn thương nhân lại có lợi càng nhiều, ở thời khắc mấu chốt phải nắm chắc thời cơ.
400 “Ta muốn nói chuyện một mình với ngươi. ”Ta gật đầu nói:“Vậy ta bảo bọn họ rời đi là được. ”U U nói:“Thôi, cho họ theo cũng được, phía trước có Hương Tuyết Lư, ta có chút đói bụng, ta mời ngươi đi ăn cơm.