401 “Nàng biết rõ nàng ta là một ma đầu không chuyện ác nào không làm, vì sao còn trợ trụ vi ngược?”U U chậm rãi lắc đầu nói:“Có rất nhiều chuyện không bao giờ giải thích rõ được, ta cũng biết rõ là mình không nên yêu một người, nhưng mà ta vẫn yêu thương hắn.
402 Hâm Đức hoàng đế hài lòng gật đầu, hắn nghĩ tới một việc, bèn nói:“Được rồi, ta muốn phong cho Viên tiên sinh chức quốc sư, ngươi nghĩ thế nào?”Viên Thiên Trì mặc dù là do tay ta đưa vào cung, thế nhưng ta cũng không ngờ mới chỉ trong mấy ngày, hắn đã được Hâm Đức hoàng đế tín nhiệm như vậy, xem ra tâm cơ của hắn thâm bất khả trắc hơn bề ngoài rất nhiều.
403 Ngày rời khỏi Khang đô, có vô số bách tính tới tiễn ta, vị trí của ta trong lòng họ càng lúc càng trọng yếu. Sở nhi đang mang thai nhưng mà nàng ốm nghén rất ghê, mỗi ngày chỉ ăn rất ít cơm, cứ lên xe là ngủ.
404 “Viên Tuệ sư phụ, đã lâu không gặp. ”Viên Tuệ lạnh nhạt nói:“Ta nghe nói ngươi phải đi qua Trác Thành, nên cố ý dẫn ngươi tới đây gặp mặt. ”Nàng nhìn Đường Muội một chút nói:“Ngươi theo dõi ta suốt đoạn đường, nhưng chỉ tiếc là khinh công còn kém một chút.
405 Qua hồi lâu, người mới bình tĩnh lại được, nhẹ giọng nói:“Sau khi sư tỷ ta chết, trên đời này chỉ còn lại một mình ta là người duy nhất biết thân thế của Khinh Nhan, nhưng ta không hiểu được vì sao, Lãnh Cô Huyên lại biết được chuyện này?”Ta giật mình nói:“Lãnh Cô Huyên đã biết chuyện này?”Thu Nguyệt Hàn nói:“Khinh Nhan thân là thánh nữ Phiêu Miễu các, cũng là chủ nhân của Phiêu Miễu các trong thời gian tới, nó không có lý do gì phản bội bản phái, sau khi ta suy nghĩ cẩn thận, mới biết được nguyên nhân liên thủ duy nhất của nó và Lãnh Cô Huyên, đó là nó đã biết được thân thế của mình.
406 “Công tử có phải muốn dùng tiền tài của Yên quốc xây dựng tân cung hay không?”Ta giảo hoạt cười nói:“Ta chỉ đồng ý chuyện xây dựng, nhưng không có nói thời gian xây dựng là bao nhiêu lâu, có lẽ phụ hoàng không đợi được ngày tân cung hoàn thành.
407 Bởi nó là mùi hương trên người Tinh Hậu, hai mắt ta ươn ướt, những hàng chữ phiêu dật đập vào mắt ta, trong thư đã bộc lộ sự nhớ nhung nồng đậm của nàng với ta.
408 “Người Tinh Tuyệt Quốc chúng ta am hiểu nhất là chế biến thức ăn từ thịt dê, bò, trâu, trù nghệ của ta ở trong nước cũng chỉ tính là hàng phổ thông mà thôi.
409 “Muội mong nó sau này lớn lên có được trí tuệ như huynh. ”Ta cười nói:“Người Hán chúng ta có câu, con gái không tài mới là cái phúc. ”Sở Nhi gắt giọng:“Nếu cứ như theo huynh nói vậy thì tài học như Vân Na tỷ tỷ thì không có phúc à?”Ta vong tay ôm Sở Nhi vào trong lòng, nói:“Vậy thì theo muội Vân Na có phúc hay không?”Ta tay trái ôm Sở Nhi, tay phải ôm Tuệ Kiều, mỉm cười nói:“Cho dù các nàng có tài hoa như thế nào, đều phải làm lão bà của Long Dận Không, sinh con đẻ cái, nối dõi tông đường.
410 “Nhã Khắc thủ lĩnh đã dẫn người mai phục trong rừng bên cạnh doanh địa của Hải Vu tộc, chỉ chờ bình minh là phát lệnh tiến công. ”Vân Na nói:“Sao người Hải Vu tôc lại chuyển tới chỗ này?”Thái độ nói:“Chúng ta nghe nói thủ lĩnh Hải Vu tộc dự định đầu nhập vào Bắc Hồ, nên mới chuyển tới nơi này.
411 Dựa theo kế hoạch, ta giới hạn phạm vi thế lực của các bộ tộc ở Âm sơn, cho phép họ xuống thảo nguyên ở phía bắc Tuyên Thành chăn thả, trong vòng ba năm không thu thuế.
412 “Dận Không. . . muội muốn huynh. . . ”Ta điên cuồng vuốt ve thân hình nàng, hôn dọc theo cái cổ trắng muốt xuống dưới, thanh âm của Lệ Cơ giống như đang khóc.
413 “Thác Bạt Thuần Chiếu lúc trước đối phó ta cũng là một sai lầm, quan hệ giữa chúng ta là hợp tác chứ không phải chiến tranh. ”Lệ Cơ bưng một đĩa nóng thịt dê hầm nóng hổi đi vào trong phòng.
414 “Người kết minh với Yên quốc là ta, chứ không phải là toàn bộ Đại Khang!”Hứa Vũ Thần cố ý tỏ vẻ kinh ngạc:“Ý của thái tử là. . . người không đại diện cho Đại Khang kết minh với Yên quốc?”Ta lạnh lùng nói:“Biên giới phía đông của nước Hàn không giáp với lãnh địa của ta, quân đội của ta đương nhiên không thể nào tiến công từ lãnh địa của người khác được, huống chi, ta cũng không có dự định tấn công nước Hàn.
415 Một lát sau, gió thổi yếu dần đi, hơi lạnh bốc lên, xem ra tuyết lớn sắp rơi. Phía chân trời xa có một điểm đen xuất hiện, ta cao giọng nói: “Bọn họ đã trở về!”Hai gã kỵ sĩ phóng lại gần, quả nhiên là Đột Tạ có ở trong đó.
416 Bên ngoài truyền đến tiếng thông báo của Sát Cáp Thai:“Chủ nhân! Đã đến mục trường!”Ta và Lục Châu liếc mắt nhìn nhau, không nghĩ tới thời gian lại trôi qua nhanh như vậy.
417 “Nếu như huynh nghĩ ra điều gì hợp lý thì vào ngày xuân năm nay, Đại Hãn sẽ đích thân tới biên cảnh của Đại Khang và Bắc Hồ bàn chuyện ký ước. ”Ta cười nói:“Đến lúc đó ta nhất định phải đối ẩm với muội phu một lần.
418 Ta bưng ly rượu đi tới bên người Trần Tử Tô rồi ngồi xuống, mỉm cười nói:“Hôm nay còn chưa có để ý tới những lời của Trấn tiên sinh nữa. ”Trần Tử Tô cười nói:“Công tử vì nước lao lực, công vụ bận rộn, thời gian vốn đã không được nhiều.
419 “Đã trễ thế này còn chưa đi ngủ sao, lẽ nào thật sự muôn gác đêm cho hoàng hậu?”Sách Mạt Nhi nói:“Ngươi không phải cũng không có ngủ sao, không biết lại nghĩ ra chủ ý quái quỷ gì đây?” Lúc nào nàng cũng đôi chọi gay gắt với ta, điều này làm cho ta cảm thấy phi thường thú vị.
420 “Tử Tô sẽ đi làm ngay. ”Ta chân thành nói:“Vất vả cho Trần tiên sinh rồi!”Trần Tử Tô cười nói:“Cổ nhân có nói: sĩ vì tri kỷ giả tử(l). Tử Tô vì công tử bôn ba một chút thì có tính là gì đâu?”(1 ): Kẻ sĩ chết vì người tri kỉ.