361 Trương Văn Trọng cũng không làm theo lời Cổ Bân giơ tay lên, mà quay đầu nhìn Đàm Thanh nghi hoặc hỏi: “Tiểu Đàm, người này là ai?” Đàm Thanh hồi đáp: “Vị này là Cổ đội trưởng của đội hình cảnh chúng ta.
362 Sau khi nói lời xin lỗi với Trương Văn Trọng, Cổ Bân bị hoảng sợ đến mặt mũi đều trắng bệch, mượn cớ thoát khỏi nơi này, rất sợ ở lâu sẽ rước lấy sự trả thù của Trương Văn Trọng.
363 Tam Si lái xe chạy vào tiểu khu biệt thự Hải Vận, dừng trước căn biệt thự của Trương Văn Trọng, lại cùng Tô Hiểu Hồng giúp hắn đưa ngũ độc cả người đầy vết thương từ sau xe lôi xuống tới.
364 Bầu trời bên trong âm u, mặt đất rạn nứt khô cằn. Bốn phía cát vàng đầy trời, chỉ có một dòng suối nhỏ chảy xuôi qua. Hoàn cảnh ác liệt giống như ngày tận thế trước mắt, chính là thế giới bên trong Càn Khôn Hồ.
365 Chớp mắt một cái đã sang ngày thứ sáu. Trương Văn Trọng quyết định, nhân dịp cuối tuần được nghỉ, quay về Ẩn Ngạc huyện thăm người nhà một chút, đồng thời cũng đem đan dược cho bọn họ và thông báo quan hệ giữa mình cùng Vưu Giai.
366 “Đỡ đẻ ư?” Trương Văn Trọng chưa kịp trả lời, thì Vưu Giai đã dùng diễn cảm kinh ngạc nói: “Sao lại thế này? Chẳng lẽ trên máy bay có người muốn sinh em bé sao? Nhưng dựa theo luật hàng không quốc tế quy định, phụ nữ mang thai ba tháng mười ngày, thì không được lên máy bay cơ mà.
367 Không có một bậc cha mẹ nào nguyện ý con mình bị thương tổn. Nhưng dưới tình huống nguy hiểm đến tính mạng cháu bé, thì vẫn phải ngộ biến tùng quyền. Bất quá, lúc này nghe được Trương Văn Trọng nói rằng có biện pháp giải cứu thai nhi, người chồng của sản phụ lập tức khóc lóc cầu xin: “Bác sĩ Trương, cầu xin anh hãy cứu giúp gia đình chúng tôi.
368 Mười giờ hai mươi lăm phút, máy bay đúng giờ đáp xuống, xe cứu thương của bệnh viện phụ sản Vân Thai thị đã đến, đưa hai vợ chồng cùng đứa trẻ mới sinh đến bệnh viện, bọn họ cần được tiếp thu trị liệu cùng điều dưỡng.
369 Vào buổi trưa, dì Tiễn dùng hết tài năng trong thời gian ngắn chế biến ra vài món thức ăn thật ngon, hương thơm bốn phía, làm kẻ khác ngửi thấy liền thèm nhỏ dãi.
370 Nhìn thấy gần hai mươi người dáng vẻ dữ tợn vây quanh mình, Vưu Giai dâng lên một tia kinh hoảng, nhưng rất nhanh liền trấn định trở lại, bởi vì nàng chợt nhớ Trương Văn Trọng còn đang bên người.
371 Trương Văn Trọng và Vưu Giai xem hết phong cảnh tại Phong sơn, lúc xuống núi về nhà thì trời cũng đã tối. Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của Vưu Giai, Trương Văn Trọng đành dẫn nàng đến chợ bán thức ăn, mua một nhóm nguyên liệu nấu ăn.
372 Chân mày Trương Văn Trọng nhướng lên, lớn tiếng quát: “Được rồi, im lặng đi, ồn ào kêu loạn làm gì?” Bởi vì tiếng quát chói tai của Trương Văn Trọng, các bác sĩ và hộ sĩ vốn đang thất kinh đột nhiên ngậm miệng lại, đưa ánh mắt nhìn về phía hắn.
373 Chỉ vài giây thời gian, thế nhưng bên trong phòng phẫu thuật đã xuất hiện dị biến kinh người! Vốn các bác sĩ và hộ sĩ đang bận rộn bên trong phòng phẫu thuật, lúc này toàn bộ đều hôn mê nằm trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.
374 Sau khi luyện hóa thần thức của vu sư Nam Dương, Trương Văn Trọng bước nhanh tới bên giường giải phẫu, kiểm tra tình huống thân thể của Dương tam tỷ. Tuy rằng huyết chú đã được hóa giải, thế nhưng bởi vì vừa rồi bị thần thức của vu sư Nam Dương điều khiển thân thể, sinh mệnh lực của Dương tam tỷ đã bị nghiền ép vỡ mất bảy tám phần, một chút sinh mệnh lực còn sót lại chỉ miễn cưỡng duy trì nhịp đập trái tim, có vẻ phi thường suy yếu, tùy lúc đều có khả năng ngừng đập.
375 Sau khi ăn bữa sáng xong! Trương Văn Trọng dẫn Vưu Gai đi tới bệnh viện nhân dân huyện Ẩn Ngạc, thăm nom Dương tam tỷ. Lúc này, sắc trời cũng đã hoàn toàn bừng sáng, từng tia nắng lung linh thản nhiên tản mát ra những quang mang ấm ấp.
376 Hiện giờ đang vào mùa đông, nhưng Malaysia là một nước nằm trong vành đai nhiệt đới, cho nên mùa đông lạnh giá, khí hậu lại ẩm ướt nóng bức, cùng mùa hạ tại Ung Thành không sai biệt bao nhiêu.
377 Đám người này không biết ở trong bóng tối đang có người âm thầm theo dõi mình. Bọn chúng sôi nổi đi tới một nhà khách sạn gần biển. Trong đó một tên Vu sư Kim Đan kỳ ngoảnh mặt sang nhìn đồng bạn nói: “An Đồ, ngươi nói ở trong khách sạn kia, thật sự là có nữ nhân danh khí sao? Ngươi cũng biết con người của ta, hận nhất chính là bị chơi xỏ ah!” Gã vu sư tên là An Đồ liền quay đầu lại, thần tình mỉm cười nịnh hót nói: “Sa Nhĩ đại sư, cho dù tôi gan lớn bằng trời cũng không dám lừa gạt ngài nha! Trong khách sạn kia, thật sự là có nữ nhân danh khí, hơn nữa tướng mạo, dáng người, kĩ thuật của các nàng đều thuộc hạng nhất lưu, cam đoan rằng ngài sẽ rất hài lòng.
378 Bốn người béo hòa thượng híp mắt lại quan sát Lâm Hải trang viên phía sau, không giải thích được nói: “Xem tình huống, so sánh với đêm qua cũng không có gì khác nhau, vì sao lại có vấn đề?” Trương Văn Trọng nói: “Chính bởi vì tình huống hiện tại không có vẻ gì khác với đêm qua, cho nên mới có chuyện.
379 Dưới ánh trăng sáng tỏ, hai người một cao một lùn dắt tay nhau xuất hiện ngay trên Tây Sơn, chính là hai vu sư Hóa Thần kỳ của Vu Pháp Liên Minh. Năm vu sư Nguyên Anh kỳ cùng mười vu sư Kim Đan kỳ sau khi nhìn thấy bọn hắn, giống như người chết đuối thấy được cọng cỏ cứu mạng, đều kích động hét lên: “Mau nhìn, mau nhìn, là Thụy Cách đại sư và Tô Đan đại sư!” “Ha ha, hai vị đại sư Hóa Thần kỳ tới, chúng ta được cứu rồi!” “Hai vị đại sư, linh trận cổ quái này hại chết rất nhiều đồng bạn của chúng ta, các ngươi nên giết chết người bày ra linh trận này, thay bọn họ báo thù rửa hận!” Ngay khi mười lăm vu sư mình đầy vết thương kêu la, huyết mãng dữ tợn kia cũng đã bắn tới chỗ trận nhãn, sắp sửa phá hủy trận nhãn, phá hư Bắc Đẩu Địa Sát trận.
380 Trương Văn Trọng ngồi trên máy bay trên đường về nước, trong tay cầm một quyển tranh vẽ, chính là Vạn Yêu Đồ Sách lấy được từ trong tay lão đầu tóc bạc.