321 Trương Văn Trọng vừa gọi xong điện thoại thì Tô Hiểu Hồng cùng bốn người béo hòa thượng cũng vừa gọi xong điện thoại. Nhìn thấy ánh mắt Trương Văn Trọng nhìn về chính mình, không đợi hắn mở miệng hỏi, Tô Hiểu Hồng vốn thông minh liền chủ động nói: “Em đã làm theo sự phân phó của thầy, gọi điện cho các nhân viên trong phòng y tế, mệnh lệnh bọn họ lập tức chạy tới phòng y tế đợi lệnh.
322 Trong khi Trần Nhàn dẫn theo mấy bác sĩ cùng hộ sĩ trực ban chuẩn bị đi thử máu cho mọi người, những bác sĩ và hộ sĩ của phòng y tế được Tô Hiểu Hồng gọi điện liên lạc cũng đã vội vã chạy tới.
323 Trương Văn Trọng tiến lên vài bước, giữ cáng cúi người kiểm tra bệnh nhân. Đây là một em học sinh nữ, niên kỉ khoảng trên dưới hai mươi tuổi, trên người đang mặc một bộ áo ngủ hoạt hình rất đáng yêu.
324 “Máy thở đã chuẩn bị xong. ” Từ lúc Trương Văn Trọng xuất hiện, các bác sĩ cùng y tá trong phòng điều trị cách ly cũng khôi phục thần trí, tiếp đó nhanh chóng dựa theo phân phó của Trương Văn Trọng, dùng thời gian ngắn nhất, chuẩn bị máy thở, ống dưỡng khí để hỗ trợ quá trình mở khí quản cho bệnh nhân.
325 Đám bác sĩ cùng y tá ở trong phòng điều trị cách ly không thể nhận ra thủ pháp châm cứu của Trương Văn Trọng, chính là “Dĩ Khí Ngự Châm” thất truyền đã lâu.
326 Trương Văn Trọng nói: “Chúng tôi cần nhiều vac-xin phòng ngừa ôn dịch, tuy rằng hiện nay chúng tôi đã phân phối được một nhóm vac-xin, thế nhưng số lượng không nhiều, còn chưa đủ để mọi người phòng ngừa truyền nhiễm.
327 Đứng trước mặt Trương Văn Trọng, Cốc Vũ không còn giữ nổi bình tĩnh như vẻ bề ngoài, trong nội tâm của nàng khi vừa nhìn thấy Trương Văn Trọng, đã trở nên vô cùng kích động.
328 Sự chấn động trong lòng Trương Văn Trọng cũng không ít hơn Tô Hiểu Hồng bao nhiêu, chỉ do hắn luôn trầm tĩnh, cũng không biểu lộ ra ngoài. Lúc này nghe Tô Hiểu Hồng hỏi, hắn thở ra một hơi thật dài, hồi đáp: “Nếu như tôi không đoán sai, cỗ niệm lực mênh mông như đại dương này, hẳn do trăm vạn người cùng cảm kích mà hội tụ.
329 Bốn người béo hòa thượng trong kinh ngạc, cũng nhanh chóng vây quanh Trương Văn Trọng và Tô Hiểu Hồng, ồn ào hỏi ra nguyên nhân. Nhưng làm cho bọn họ thất vọng chính là, hỏi hồi lâu cũng không có được đáp án gì.
330 Trương Văn Trọng tay cầm ly trà thơm đang bốc hơi, ngồi trên ghế ngay khu nghỉ ngơi. Nói là nghỉ ngơi, kỳ thực chỉ là một phòng học lớn được chọn ra, sau đó trải một ít chăn đệm trên mặt đất, miễn cho việc nằm trên sàn ngay cuối thu sẽ bị cảm lạnh, dù sao hiện tại khí trời lạnh giá, mặt sàn cement đông lạnh như băng tuyết, nếu như trực tiếp nằm ngủ, tám chín phần mười sẽ cảm mạo.
331 Trương Văn Trọng cùng các nhân viên y tế cùng nhau nỗ lực, trận ôn dịch xảy ra trong Đại Học Thành của Ung Thành đã được khống chế. Thời gian trôi qua năm ngày liên tục, cũng không còn xuất hiện người bị nhiễm bệnh hay nghi ngờ bị nhiễm bệnh, mà ba trăm bệnh nhân bị nhiễm ôn dịch, dưới sự dốc lòng trị liệu của các nhân viên y tế, thành công thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm, trên cơ bản đã không còn bệnh trạng lâm sàng nghiêm trọng, chỉ tạm thời còn cần tiếp thu một đoạn thời gian cách ly trị liệu mà thôi.
332 Trương Văn Trọng và Vưu Văn đi xe đến Tinh Thành, sắc trời vẫn còn sáng. Khi đến nơi, đã là năm giờ mười lăm phút. Lái xe vào Tinh Thành, Vưu Văn đầu tiên điện thoại gọi cho ai đó, sau đó mới lái xe đến khách sạn năm sao Khải Toàn xa hoa lớn nhất Tinh Thành.
333 “Không dùng tiền để đấu giá ư. ” Vưu Văn cau mày, thần tình khó hiểu nói: “Trương ca, lời này của anh là có ý gì? Như thế nào tôi nghe không hiểu đây? Nếu hội đấu giá này không cần dùng tiền để giao dịch, vậy thì sẽ dùng thứ gì?” Trương Văn Trọng mỉm cười, cũng không trả lời câu hỏi của Vưu Văn, mà chỉ nhìn Ngô Phẫn.
334 Trường đấu giá hội. Trong nham động là một mảnh tối đen, may mắn Trương Văn Trọng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng. Tuy nhiên Vưu Văn lại không có được bổn sự như hắn.
335 Vưu Văn lo lắng nhìn hắn, thân thiết dò hỏi: “Trương ca, tuy rằng tôi không hiểu được, bọn họ đem một kiện rễ cây đi ra bán đấu giá như vậy, đích thật có chút không tưởng tượng nổi.
336 Ngay trong lúc này, bầu không khí bên trong hang động rộng rãi có vẻ rất quỷ dị. Sau một phen kinh ngạc ngắn ngủi, Ngô Phẫn dẫn đầu phục hồi lại tinh thần, gương mặt khổ sở nói: “Xong, xong, Trương tiên sinh, lần này chỉ sợ anh thật sự đã chọc phải đại họa.
337 Trong tiếng cảm khái vang lên hết đợt này tới đợt khác, đoạn rễ cây Lão Quân Đằng thiên cấp ngũ phẩm, lần thứ hai xuất hiện ở bên cạnh Trương Văn Trọng.
338 Ngô Phẫn cung kính mở điện thoại, nói dăm ba câu chuyện, liền dùng thần tình nịnh hót, đưa máy sang cho Trương Văn Trọng, cẩn thận nói: “Trương tiên sinh, quan chủ Hà Phi Quan muốn nói vài lời cùng anh.
339 Một tiếng kêu thảm thiết từ trong điện tu hành đột ngột vang lên, phá vỡ màn đêm yên tĩnh của Hà Phi Quan. Mấy vị đạo nhân sớm đã nghỉ ngơi, bị tiếng kinh hô làm cho giật mình bừng tỉnh, đưa mắt nhìn nhau, đều không hiểu rốt cuộc thì đã có chuyện gì xảy ra.
340 Xích Hà đạo trưởng và Thanh Liên đạo trưởng đột nhiên xuất hiện, tình tự ba người cũng hoàn toàn khác nhau. Trương Văn Trọng thần sắc thản nhiên nhìn hai người mỉm cười, nhấc chén trà uống một ngụm, toàn bộ động tác tràn đầy thái độ ưu nhã xuất trần, thậm chí cả Xích Hà đạo trưởng nhìn thấy cũng âm thầm kinh ngạc, nhịn không được trong lòng lặng yên thầm nói: “Khí độ thật tốt! Thực sự không ngờ, ở trong thế giới càng ngày càng xem trọng lợi ích cùng hiệu quả, không ngờ còn có người bảo lưu phong thái cổ nhân! Khí độ này, chỉ sợ danh sĩ thời Ngụy Tấn, đại gia thời Đường Tống, cũng chỉ như vậy đi thôi? Trương Văn Trọng này quả nhiên không đơn giản.
 
    Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50
 
    Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50