21 Trong một khách điếm của kinh thành…….
“Ta nói cho ngươi một bí mật, chính là truyện mà cháu trai của ta trong lúc làm việc ở phủ thái tử nghe được” một vị nam tử trung niên vừa nhìn trước ngó sau như sợ mình nói quá to tiếng để cho người khác nghe thấy vừa nói.
22 “Không ngờ thái tử phi lại khoan dung đại lượng như vậy, không bằng 3 chúng ta cùng nhau…”. Bắc Thần Hàn bế phốc Tô Duyệt Duyệt lên, sải bước đến bên chiếc giường rồi đặt nàng ta xuống.
23 “Tô Duyệt Duyệt, trò vui vẫn còn chưa bắt đầu, người đã muốn chạy trốn rồi sao?”Bắc Thần Hàn một tay giữ chặt cánh tay của nàng, cười cười nói.
Tô Duyệt Duyệt miễn cưỡng ho mấy tiếng, lại một lần nữa không chí khí nhìn hắn: “ôh, ta chỉ là thấy cảnh sắc bên ngoài đêm nay cũng không tồi, muốn ra ngoài thưởng trăng một lúc rồi lại quay vào tiếp tục nhìn cảnh sinh hoạt của các ngươi a”
Bắc Thần Hàn sao có thể không biết nàng đang suy nghĩ cái gì, góc miệng ngay lập tức cong lên: “vậy bổn vương để cho ngươi vừa thưởng trăng vừa nghe trò hay a!!”
Tô Duyệt Duyệt kinh ngạc trợn mắt nhìn Bắc Thần Hàn, nghe trò hay? là nghe cái trò gì: “uy, Thái tử điện hạ, người là có ý gì?”
“Đợi rồi người sẽ biết” nhìn nụ cười quỷ dị của Bắc Thần Hàn, Tô Duyệt Duyệt ngay lập tức có một dự cảm bất an.
24 Khi Bắc Thần Hàn phát hiện ngoài cửa không phải Tô Duyệt Duyệt, ánh mắt trở nên thất vọng, những ham muốn trong lòng bỗng chốc tiêu tan, vội vàng đứng dậy mặc y phục, nhanh chân bước ra khỏi phòng.
25 “Ngươi… Ngươi là cố ý dẫn ta đến, ngươi không sợ ta a!”. Uyên ương hồ điệp hoàn toàn mở to mắt kinh ngạc nhìn nàng ta.
Hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống như thế nào.
26 Phía ngoài thành…
Bắc Thần Hàn cưỡi ngựa phách đi khắc nơi tìm Tô Duyệt Duyệt, chỉ là tìm đã rất lâu rồi mà vẫn bặt vô âm tín. Đã đi lâu như vậy rồi, không biết Tô Duyệt Duyệt có bình an vô sự hay không, ngộ nhỡ nàng ta quả thật….
27 Tô Duyệt Duyệt mẫn cảm phát hiện cặp mắt nóng lên của Bắc Thần Hàn, cảnh giác vội trèo xuống giường: “Này này, đầu của ngươi đừng bao giờ mơ tưởng đến những việc không bao giờ có nhé!”.
28 Bắc Thần Hàn chăm chú nhìn khuôn mặt ửng hồng của Tô Duyệt Duyệt như muốn ghi sâu vào trong đáy mắt, mâu quang xuất hiện một tia đắc ý, xem ra, nữ nhân này cũng không phải hoàn toàn không có cảm giác a, quả nhiên phản ứng của thân thể mới là chân thức nhất.
29 “A! đúng rồi, ta đã từng xem qua phim “Nhục bồ đoàn 3D”(đây là một bộ phim sex 3D của trung quốc)trong đó có nói đến mội loại y thuật chuyên dùng để chữa trị cho “ cái ấy” của nam nhân các ngươi, soái ca, ngươi chi bằng tốt nhất nên đi tìm thử xem đi, nói không chừng, cổ đại các ngươi thật sự có loại y thuật đó, muốn dài bao nhiêu được dài bấy nhiêu, muốn to cỡ nào có to cỡ đấy a”
“Tô Duyệt Duyệt, câm miệng” trong mâu quang của Bắc Thần Hàn ngay lập tức xất hiện một tia phẫn nộ, thiếu chút nữa kìm chế không được mà muốn động thủ giết chết nữ nhân chết tiệt này.
30 Bầu trời thật quang đãng. Trên thảo nguyên xanh ngợp, một đoàn người đang dắt ngựa thong dong.
“Lão tứ, nghe nói trong trận vừa rồi đệ đã thu được một con ngựa tốt lắm hả?” Nhị hoàng tử mỉm cười nói.
31 “chúng ta so tài cưỡi ngưa, thấy thê nào?” Mâu quang của Lãnh Phức Hương xuất hiện một tia tinh quang, nhìn Tô Duyệt Duyệt nói.
Tuy kỹ thuật cưỡi ngựa của nàng không thể gọi là xuất sắc, nhưng nàng biết Tô Duyệt Duyệt ngay cả lên ngựa cũng là một vấn đề, đừng nói đến cưỡi ngựa, cho nên trận đấu này nàng thắng chắc rồi.
32 Tô Duyệt Duyệt nhìn hắn mặt không hề có chút sợ hãi, đột nhiên ánh mắt hướng về Lãnh Phức Hương đang cưỡi trên lưng ngựa, lúc này mặt của nàng đang sực mùi đố kị, nhìn 2 người bọn họ, Tô Duyệt Duyệt nở 1 nụ cười kì lạ, nhìn thấy quận chúa kia càng tức, nàng càng cảm thấy vui vẻ.
33 Liều thuốc gan dạ quả nhiên có tác dụng, cuối cùng đuổi kịp ngựa của Lạnh Phức Hương, nàng ta vừa ngẩng đầu lên thấy Tô Duyệt Duyệt bên cạnh, vô cùng ngạc nhiên mà không dám tin vào mắt mình, vội vàng quất ngựa, nhưng cuối cùng cũng đuổi không kịp con ngựa đang phát cuồng của Tô Duyệt Duyệt, dần dần bị bỏ lại phía sau.
34 “Ngựa. . Ngựa đại ca. . ngươi mau dừng a!! Phía trước là quỷ môn quan a!! Ngươi không phải muốn tự sát a…” Tô Duyệt Duyệt cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi.
35 Buổi tối….
Có một thân ảnh sát khí đằng đằng, đội tuần tra trong thái tử phủ vẫn đang cần mẫn đi tuần, lúc đi qua một khoảng sân, đột nhiên….
“Lắc mông, một, hai, ba, Duyệt Duyệt không muốn mông to” một chuỗi âm thanh vừa trong trẻo vừa kích động đã thu hút sự chú ý của hắc y nhân, hắn tò mò đi đến chỗ phát ra âm thanh, lại gặp phải một nữ nhân đang lắc mông không ngừng.
36 Bắc Thần Hàn bận rộn cả ngày trời, đến tận đêm khuya mới có thể hồi phủ, đang lúc chuẩn bị hướng Duyệt Tâm các đi đến, đột nhiên có một đạo tinh quang xuất hiện, hắn ngay lập tức nhanh nhẹn xoay người né tránh mấy mũi châm độc đó.
37 Sắc mặt Bắc Thần Hàn ngay lập tức đen lại, Tô Duyệt Duyệt rốt cuộc là đang nói cái gì? Cư nhiên kêu người ngoài giết phu quân của mình, nữ nhân này thật sự đáng chết mà.
38 “Ta cũng không ngờ mình cư nhiên lại thất bại thảm hại như này…” Hắn lạnh lùng nói, sau đó liếc mắt nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Tô Duyệt Duyệt.
Tô Duyệt Duyệt nháy nháy mắt, thấp giọng nói: “Sư phụ, ngươi đẹp trai như vậy hà tất phải làm sát thủ chứ? Không bằng ta nuôi ngươi, có được hay không?”.
39 Sáng sớm, Duyệt Tâm Các —-
Một bữa sáng thịnh soạn, ngoài Bắc Thần Hàn và Tô Duyệt Duyệt ra, còn có thêm 4 vị tiểu thiếp, 4 vị tiểu thiếp này dường như nghiện đến Duyệt Tâm Các rồi, mỗi buổi sáng hầu như đều đến đây dùng bữa.
40 “là ta dặn riêng với nha hoàn nấu cho ngươi ăn, thời hạn cấm dục của ngươi coi như cũng sắp hết rồi, cho nên ta cố tình bảo người nấu cho ngươi bát canh này, uống xong bát canh của độc môn ta, ngày mai ngươi liền có thể bình phục lại như cũ”
Trong mâu quang Bắc Thần Hàn xuất hiện một tia kích động, nhưng ngay lập tức liền bị sự hoài nghi thay thế, hắn ánh mắt tràn đầy sự phòng bị nhìn nhìn bát canh, chiếc muỗng trên tay cũng bắt đầu múc, chỉ thấy bên trong bát canh đều là những thứ mà từ trước đến nay hắn chưa từng thấy qua.
Thể loại: Ngôn Tình, Bách Hợp, Xuyên Không
Số chương: 105