1 " Không, Rose, tha cho tôi "" Kết quả của việc phản bội, ngươi phải chết "
Đoàng
oOo
Phi tang tất cả chứng cứ, Rose, tên thật là Diễm My đi vào quán bar nổi tiếng nhất thành phố.
2 Bỏ ra một buổi chiều để dạo vòng quanh phủ Lâm vương gia, nàng đã nắm được tất cả đường đi nơi đây. Lúc bước vào Diệp Diễm điện là nơi ở của nàng, Diễm My lệnh tất cả mọi người về phòng trước, một mình nàng đứng giữa sân Diệp Diễm điện.
3 Diễm My vận đồ màu trắng mềm mại được làm từ tơ lụa thượng hạng dạo quanh phố phường thành Vĩnh An. Mái tóc chỉ đơn giản vấn lên, thêm một cây trâm ngọc bích.
4 Diễm My triệt để nhận ra : Kiếp trước hay kiếp sau, thân phận gì đi nữa thì nàng cũng có đối thủ, cũng có người sát hại. Không thể không đề phòng. Hôm nay chỉ là 5 tên.
5 Bàn thờ trưng bày biết bao bài vị của người đã khuất, Diễm My tức tới nghiến răng nghiến lợi. Hắn vẫn chưa giải huyệt cho nàng.
Nàng là đệ nhất sát thủ thế giới, cư nhiên ngay trong tầm mắt lại không chú ý để hắn động vào huyệt mà điểm.
6 Vì mất quá nhiều sức lực, Diễm My không thể gắng gượng đi tiếp nữa, nàng ngã xuống rồi hôn mê. Diệp Diễm điện :
Hắn ngồi trên bàn, hướng tầm mắt lên Diễm My đang nằm trên giường.
7 Lúc Diễm My tỉnh giấc, đã là tối ngày hôm sau. Nàng tự khinh thường chính mình. Hừ, chỉ có thoát nạn từ trong biển lửa mà đã hôn mê tới 1 ngày 1 đêm, đúng là mất mặt cho đệ nhất sát thủ này a
Sau khi thắp đèn, nàng hướng ngoài cửa, kêu một tiếng “ Hạ Tuyết ”
A hoàn Hạ Tuyết chính là người đã theo Diệp Dương Diễm My kia từ lúc sang Diệp quốc cho tới nay.
8 Đánh nhau hơn 1 canh giờ, cuối cùng cũng dừng.
Mồ hôi nhễ nhại, Diễm My nhíu mày. Hừ, nàng vừa mới tắm xong mà.
“ Đêm nay ta ngủ ở đây ” Miệng vừa mở ra muốn gọi Hạ Tuyết vào chuẩn bị nước nóng, tên Hoàng An Liêm đã cướp lời.
9 Một nam một nữ, mỗi người một ngựa. Nử tử mặc đồ trắng, tóc đen búi đơn giản, cài thêm cây trâm ngọc bích không đáng giá là bao nhưng lại rất có sức hút.
10 Gần chiều tối, Diễm My cùng Hoàng An Liêm cũng tới nơi. Hóa ra, hắn muốn dẫn nàng tới quân doanh.
20 vạn binh lính xếp thành hàng, đồng loạt hô một tiếng vang như sấm : “Vương gia”
Hắn gật đầu một cái, mọi người lúc này bắt đầu chuyển sự chú ý sang nữ tử lạnh lùng đứng sau vương gia của bọn họ.
11 Thần sắc Diễm My lạnh băng, giọng nói nhàn nhạt vang lên : “Từ nay về sau, các ngươi do ta huấn luyện”
Tất nhiên, sau lời nói của nàng, một người trong số 500 người đã nhanh chóng nói lớn : “Ta không phục”
Một câu “Ta không phục” đã kéo theo nhiều binh sĩ khác phản đối.
12 An Liêm nhìn nàng đang ngắm cảnh mà sắc mặt lạnh băng nói : “Sắp tới ngày ngũ quốc cùng so rồi”
Bốn chữ ‘ngũ quốc cùng so’ lập tức thu hút sự chú ý của nàng “Là thế nào ?”
Sắc mặt hắn rất âm trầm.
13 Ngũ quốc cùng so diễn ra trong 3 ngày, hôm nay là ngày đầu tiên.
Kinh thành Vĩnh An nhộn nhịp xe ngựa, kiệu hoa đi đi lại lại. Trong hoàng cung, tại An Tự Cát, nam nữ tập trung tề tựu đầy đủ để bắt đầu lễ khai mạc.
14 Buổi tối, hoàng cung mở tiệc chiêu đãi các nước. Vì buổi biểu diễn xuất chúng sáng nay, chân nàng vừa đặt xuống là đã được mọi người nhìn chằm chằm rồi.
15 Hắn, Liêm vương gia, hiện tại 20 tuổi. Tướng mạo anh tuấn, khí chất lạnh lùng, là vương gia mà bao nữ nhân trong Hoàng quốc muốn. Ngoài danh hiệu vương gia, hắn còn là một người chỉ huy đầy mưu mẹo, tài năng được bao quân sĩ ngưỡng mộ.
16 Hoàng cung Bắc quốc :
Trong chính điện của Hoàng cung Bắc quốc, Bắc hoàng mặc y phục vàng hình rồng chói lọi, ánh mắt nghiêm khắc nhìn xuống nữ tử xinh đẹp quỳ bên dưới.
17 An Nhiên thở dài : “Lần này về không biết còn có chuyện gì nữa đây ?”
Diễm My lắc nhẹ đầu : “Sẽ có, nhưng muội không biết đó là gì”
Sau yến tiệc, Diễm My nàng đã thành công đưa Hoàng quốc trở thành nước đạt nhiều giải quán quân nhất.
18 Ngựa mà hai người cưỡi chính là con ngựa đã kéo xe cho hai nàng. Vì thấy Diễm My vừa “vào sinh ra tử” An Nhiên kiên quyết cưỡi ngựa để nàng ngồi sau tựa vào lưng mình nghỉ ngơi một chút.
19 Mặt trời lên cao, Diễm My vẫn chìm trong giấc ngủ do tối qua vừa uống rượu. Tuy không say nhưng vì có chút choáng đầu nên nàng ngủ lâu hơn thường lệ.
“Diễm My, họ tới rồi”
Tuy đang ngủ, câu nói của An Nhiên vẫn lọt vào tai nàng.
20 Diệp Trường Tiêu nhất thời mở trợn mắt : "Hai người. . . "
Diễm My thu lại ánh mắt của mình, nở nụ cười nhẹ nhàng như gió xuân : "Ca ca, không nghĩ nhanh như vậy người đã đi tìm chúng ta"
Lúc này, Diệp Trường Tiêu cũng không còn trợn mắt nữa, mặt bày ra vẻ vui mừng : "Hai muội đột nhiên biến mất làm ta và Dao nhi lo lắng.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 10