1
Jason bàn tay đưa đến sờ soạng, chỉ nghe thấy nữ nhân mỹ mạo trước mắt trong miệng lập tức phát ra một tiếng rên rỉ ngây ngất lòng người, thân mình kiều diễm tựa như rắn nước mềm mại vặn vẹo liền bị hắn cấp ôm vào nơi lồng ngực.
2
Từ sâu trong đôi đồng tử của Jason nhất thời dâng kên một tia tuyệt vọng cùng sợ hãi, lúc này, thanh chuỳ thủ dày đặc hàn khí trong nữ nhân đột ngột xuất hiện ánh sáng lạnh lẽo, từng chút lại từng chút đến gần khiến hắn bất chợt cảm nhận được từ nơi yết hầu của bản thân truyền đến trận trận âm lãnh như băng, tuyệt đối khủng bố.
3
Chiếc xe màu trắng mang biển số 760 sau một hồi không ngừng thét gào xé không lao đi liền từ từ dừng lại trước một quán ba đèn đuốc mờ ảo ám muội.
4
Chuông điên thoại đột ngột vang lên, thiếu nữ nhíu mày, suy ngẫm một chút cũng đưa tay bắt máy.
"003, vé máy bay dành cho cô đã đặt hoàn hảo, tám giờ sáng ngày mai hãy nhanh tay nhanh chân lên một chút mà xuất cảnh, mau chóng cho kịp để chúng ta còn có thời gian đi ăn tối với nhau!"
Nghe được giọng nói phái nam từ tính vang lên bên kia đầu dây, thiếu nữ được gọi là 003 sắc mặt hơi khẽ thay đổi, cụp xuống rèm mi cong lành lạnh giọng nói: "Nếu như anh gọi điện cho tôi là chỉ để nói điều này, tốt nhất bây giờ anh nên nhanh chóng tìm người thoả đáng có thể nhặt xác cho anh đêm mai đi!"
"Không phải chứ?! Mới một tháng không gặp nhau mà cô liền dám đối xử với tôi bằng loại thái độ này?!" Nam nhân sở vi bất động, vẫn như của phát ra thanh âm vui vẻ đùa cợt.
5
Hai chiếc xe Toyota vừa rời khỏi phạm vi tầm mắt, Tiểu Thi liền nhanh chóng tựa như thiểm điện lao thân người phóng đi, linh hoạt nhảy lên chiếc xe nhãn hiệu Hummer mà bản thân đã trộm tại quán ba lúc trước, đưa tay kéo cần, điều khiển xe truy theo.
6
Hai bên đường đi tràn ngập cỏ xanh, Sơn Khẩu Nhất Cảnh và Tiểu Thi rất nhanh đã trở lại được khách sạn mà mục tiêu lần này hiện đang cư ngụ, xe vừa ngừng lăng bánh tại cổng lớn liền có hai gã bảo vệ ân cần phục vụ mở cửa, niềm nở mời xuống.
7
Hành động tuyệt đối ổn trọng, chuẩn xác, ngoan độc, tàn nhẫn, lướt xuyên thanh chùy thủ phòng thân qua giữa cuốn họng của hắn, ánh sáng lạnh lẽo bùng phát, máu tanh văng tung toé.
8
Đêm khuya ngày 4 tháng 8 năm 2008, thời điểm toàn bộ cư dân thủ đô Nam Hải người người yên ổn vùi mình vào trong giấc ngủ an bình thì phòng hội nghị phía Tây thành phố này lại là một mảnh hoàn toàn trái ngược.
9
Chiếc xe từ bên phải sân lớn chạy đến trước cửa biệt thự, gã bảo tiêu ở đầu cầu thang nhanh chóng đến bên cạnh xe, đứng quay lưng ngược lại quan sát động tĩnh xung quanh.
10
"Tháng 9 năm 2003, 003 tiếp nhận chỉ thị của quốc gia, sử dụng mỹ nhân kế dụ dỗ mục tiêu, thành công lấy được tư liệu tuyệt mật về Hk47!"
"Năm 2004…"
"Đủ rồi, Lý Thiếu Tướng!!!"
"Thủ trưởng" Lý Dương tiếp tục lớn tiếng nói: "Năm 2006, 003 đến Chicago trộm một kế hoạch tuyệt mật, lại bị bên địch hãm hại phát tán tin tức cô ấy làm phản ra ngoài, bộ tình báo chúng ta nhất thời bị địch che mắt, phái ra hơn hai mươi đặc công ưu tú bắt 003 về quy án, cô ấy từ trong nước chạy thoát, cửu tử nhất sinh đến Chicago, ngăn chặn được kế hoạch đặt bom của địch trên máy bay của chúng ta, mà ngài cũng là một trong những người có mặt tại trong ngày ấy thưa thủ trưởng!" Người đàn ông cao niên khi nghe Lý Dương nói đến đây thì sắc trở nên trắng bệch, cuối cùng trầm mặt hồi lâu rồi tiến đến vỗ nhẹ nên vai Lý Dương, âu sầu cất giọng: "Lý Dương, lão biết rõ công lao của 003 đối với quốc gia này, cũng biết cô ấy là đặc công ưu tú nhất của chúng ta, tuy nhiên những thứ trước mắt suy cho cùng cũng không thể vượt qua lợi ích của đất nước.
11
2 giờ 40 phút đêm, Tiểu Thi thành công từ trong khách sạn rời đi mà không gây ra bất kì sự hoài nghi cùng truy kích nào từ phía cảnh sát cũng như tổ chức X, chiếc xe Hammer màu đen lao trên đường lớn với vận tốc tối đa, thẳng tiến đến chỗ ở của mục tiêu cuối cùng, Đại lộ Hải Thông.
12 Chiếc xe từ bên phải sân lớn chạy đến trước cửa biệt thự, gã bảo tiêu ở đầu cầu thang nhanh chóng đến bên cạnh xe, đứng quay lưng ngược lại quan sát động tĩnh xung quanh.
13 "Chủ tử người nhìn xem,trong miệng nàng ta hình như đang lẩm bẩm điều gì đó?!"
Thanh âm tiêm tế của phái nữ đột ngột vang lên trong không gian, ở tại khung cảnh tràn ngập thê lương, không ngừng quanh quẩn những tiếng thét gào oán hận của vô số vong hồn liền trông có vẻ vô cùng kỳ dị.
14 "A!"
Bên trong Lan Đình viện nhất thời vang lên tiếng hét kinh hoàng của Nhu Phi, những người có mặt tại đây cũng không khỏi hoảng hốt trợn trừng tròng mắt, Trần Phi không đành lòng quay đầu đi, Đức phi tuy ngoài mặt vẫn treo một vẻ bình tĩnh vô ba nhưng lại không thể che giấu được bàn tay đang nhẹ run rẩy dưới lớp y phục.
15 Bên trong đại điện tĩnh mịch mỗi người đều thật tận lực khống chế hô hấp của chính mình, ai nấy đều sợ bản thân không cẩn thận chọc giận phải vị nữ nhân đáng thương khẳng định đã bị người áp bức khiến cho trở thành kẻ điên trước mắt.
16 Tiểu Thi vừa lòng thả lỏng đôi hàng chân mày lá liễu, vốn trong lòng vẫn có lo lắng chủ sự của bọn người trước mắt chỉ là một kẻ thuộc phường giá áo túi cơm, nay nhìn đến lại thấy một thân khí thế vô cùng vô tận liền hiểu ngay được người này không phải thuộc hạng tầm thường.
17 "Nam sở?! Đại Tần?!"
Tiểu Thi nhỏ giọng lập lại bốn chữ trọng điểm trong lời nói của Sở Ly, người luôn tự tin bản thân mình có nguồn tri thức dồi dào như nàng thế nhưng lại đối với vấn đề này có một điểm không thể lý giải được.
18 Bên ngoài khung cửa sổ làm từ gỗ lim không ngừng có gió lớn mãnh liệt càn quét lưu lại từng luồn không khí lạnh như băng. Thời tiết tháng mười một dần dần hiển hiện rõ ràng, mặc dù là ở phía nam Nam Sở cũng bắt đầu có một tia cảm giác âm lãnh, không biết nghe đồn tại Bắc Cương mỗi khi mùa đông đến đều khiến vô số súc vật cùng người dân Hung Nô chết đi đã như thế nào vượt qua khoảng thời gian dài trong cái mùa khắc nghiệt này.
19 "Nương nương, dường như nước đã lạnh!" Hương Quất mặc y phục tím nhạt với phần váy ngắn, chân trần bước vào trong phòng tắm tràn đầy hơi nước ẩm ướt, khuôn mặt bị nhiệt độ cao hơn bình thường trong phòng hun thành đỏ ửng mà trở nên dễ thương vô cùng, nhẹ nhàng thò tay chạm đến mặt nước bên trong hồ rồi nhỏ giọng nói: "Nô tỳ đã dặn dò hạ nhân bỏ thêm nước ấm ở đầu nguồn, nương nương nếu cảm thấy quá nóng thì hãy gọi nô tỳ một tiếng!"
Thanh Hạ khép hờ mi mắt tựa người tại thành hồ, gương mặt vốn trắng bệch nhợt nhạt nay lại có chút đỏ nhuận hồng hào, làn da toàn thân tựa như tuyết trắng sáng mịn bóng mẩy, trong ánh sáng nhu hòa của đèn treo liền hiện ra vẻ đẹp ngọc ngà, mái tóc dài nửa nhẹ trôi bềnh bồng trong nước, nửa xõa sau lưng yêu kiều, tạo nên một khung cảnh xinh đẹp gợi cảm.
20 "Nàng nhưng thật biết hưởng thụ!" Tiếng nói trầm thấp đột nhiên lên vang lên từ trên đỉnh đầu, không khác một viên đá nhỏ bị người ném vào hồ nước sâu thẳm tạo nên những gợn sóng lăn tăn, từng vòng lại từ vòng không ngừng rung động.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 25