21 Bên trong nội thất trang trọng tràn ngập hương thơm thanh thuần của huân hương điều chế từ cỏ lan chi thượng phẩm, nữ tử mắt ngọc mày ngài ung dung mặc tốt y phục bản thân, đặng không quên phủ thêm bên ngoài một kiện áo choàng giữ ấm.
22 Trong cơn mưa đêm lạnh lẽo, bóng hình đơn bạc của Thanh Hạ dần dần biến mất ở đoạn cuối hành lang cung đình. Sở Ly đứng tại chỗ tối, sau lưng là đám đông thị vệ giáp đen đi theo phục tùng, trên bầu trời hoàng cung Nam Sở vào thời điểm này bỗng dưng xuất hiện một tia sấm chớp kinh thiên, dưới mặt đất hình thêu hoàng kim thần long ánh lên sự âm lãnh.
23 Đứng lặng người trong thiên lao Đại Tự phủ hồi lâu, Thanh Hạ rốt cuộc cũng cảm nhận được một tia cảm giác quen thuộc khó hiểu, từng tiếng lại từ tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng vang lên quanh quẫn bên tai nàng, đây là phòng giam, hơn nữa còn là phòng giam giành cho trọng phạm tại Đại Tự phủ Nam Sở, mà tên Sở Ly kia hạ lệnh cho người giam giữ nàng ở nơi này để ba ngày sau xử trảm thị chúng.
24 Vì thế nên mặc dù biết rõ thái độ của Sở Ly Thanh Hạ vẫn thuận thế đẩy thuyền tiếp tục ứng phó, tuy bị phán tử tội nhưng vì thế mới có thể khiến cho nàng có cơ hội rời khỏi nơi hoàng cung canh giữ sâm nghiêm, trốn khỏi vòng kềm chế trong thân phận Trang Thanh Hạ mà đường đường chính chính trở lại thành Đường Tiểu Thi, tên Thái tử Nam Sở kia có âm mưu gì cũng không còn nằm trong phạm vi quan tâm của nàng nữa.
25 Vạn sự chuẩn bị sẵn sàng, Thanh Hạ liền nhanh tay đem thanh chuỳ thuỷ nhét chặt tại đai lưng, kiềng tay kiềng chân được nàng dùng thủ thuật điêu luyện thảo bỏ, nhẹ nhàng đặt trên mặt rơm, thân hình linh hoạt di chuyển đến bên cạnh cửa, trong chớp mắt nhanh nhạy đã mở khóa.
26 "Bắt lại! không được để cho nàng ta trốn thoát!" Hắc y nhân lãnh đạo lạnh lùng hạ lệnh, từ trong đám người di chuyển thân mình,ánh kiếm như một con rắn bạc phóng tới trước mặt Thanh Hạ.
27 Trung tâm Lan Đình đại điện rộng mở sáng ngời, chiếu rọi một cái Thanh Đồng đại đỉnh to lớn mang đậm hơi thở cổ xưa, chỉ cần nhìn lướt qua liền có thể ngửi thấy mùi vị lịch sử hiển hiện, nghe nói là đồ cổ từ thời nhà Chu truyền xuống, tính đến thời điểm hiện tại đã trả qua hơn một ngàn năm ánh sáng.
28
Trang thái phó hơi nhắm mắt, trầm tư khá lâu mới trầm giọng nói: "Nhớ năm đó Thủy Hoàng bình định thiên hạ khai phá ra một vùng lãnh thổ rộng lớn, rồi đến nhị thế Võ Hoàng trấn nội bình ngoại sáng tạo nên khung cảnh thái bình thịnh thế, khiến bách tính có được sống ổn định cùng an cư lạc nghiệp.
29 Còn chưa tới giữa trưa thì các loại tin tức theo hàng loạt con đường quỷ dị liền cố ý hay vô tình được phát tán vào bên trong Lan Đình viện. Thanh Hạ bộ dáng nhàn nhã nửa nằm nửa ngồi trên ghế xa hoa, một thân y phục xinh đẹp quý giá, khuôn mặt lạnh tựa băng sương đem ánh mắt sắc bén tiễn bước vài ả thất phẩm mỹ nhân không ngừng ầm ĩ nãy giờ.
30 Sở Ly nghe xong lời nàng nói thì sắc mặt càng ngày càng lạnh, ánh mắt hằn đầy tia máu, giận dữ nói: "Nếu nàng dám chết, ta liền sẽ để cho tất cả những người ngoài kia bồi táng nàng!"
"Bọn họ sống hay chết có quan hệ gì với ta?!"
Sắc mặt Thanh Hạ bỗng chốc trở nên lăng lệ, lạnh lùng gằn: "Đừng mang sinh mệnh của những người không hề có liên quan tới ta ra uy hiếp ta!"
"Vậy còn ta thì sao?!" Sở Ly sử dụng lực đạo thật lớn nhấc cằm Thanh Hạ lên đối mặt với tầm mắt của chính mình, hai mắt thập phần u ám thâm trầm, môi mỏng lạnh bạc chậm rãi nhã ra từng chữ: "Cuộc chiến sinh tử giữa hai nước Tề_Sở, không phải hắn tử thì chính là ta vong.
31 Màn đêm dày đặc, mặt trăng đang trốn sau những đám mây đêm từ từ lộ ra, ánh trăng ngày càng vằn vặt hiển hiện, chiếu sáng con đường lớn Thành đô đang chìm trong tĩnh mịch, cô liêu.
32 Thanh Hạ rướn cao thân thể, ló đầu lên quan sát khung cảnh bên trong cửa sổ, một màn bóng đêm đen tối hiển lộ trước tầm mắt, chẳng qua dựa vào tiếng động có thể thấy rằng bên trong không có người.
33 Hành Lang không những dài mà còn kèm theo vô số đèn đuốc sáng trưng, chỉ trong vòng bán kính hai mươi mét lại có mười bốn cấm vệ quân hoàng gia không ngừng lui tới tuần tra, như vậy cho dù chỉ là một con muỗi cũng khó bay chứ đừng nói chi là đến người.
34 Gió lạnh thổi ù ù qua thông đạo luồng vào bên trong ngục giam rộng lớn, trên giường đá lạnh lẽo là một nam tử y phục đơn bạc đang lẳng lặng ngồi, đôi mắt đạm bạc như nước cùng lạnh lẽo tựa như hàn đao sắc bén, trừ lúc ban đầu kinh ngạc quay lại thì không còn nhìn Thanh hạ thêm một lần nào nữa.
35 So sánh phản ứng thì Thanh Hạ không hề thua kém bất cứ người nào, những động tác trước mắt chỉ phát sinh trong vòng một giây, Tề An chỉ nhẹ chớp mắt liền đã nhìn thấy nàng giải quyết xong một tên cấm vệ, những động tác của nàng rất đơn giản nhưng lại tràn đầy lực lượng , sau tiếng kêu thảm vang lên tên này đã bị chém nửa đầu rồi ngã nhoài trên mặt đất.
36 Đường quay trở về cổng thành thông thoáng hơn rất nhiều, Thanh Hạ lúc ở thế kỷ hai mươi mốt tuy rằng có học qua bộ môn cưỡi ngựa nhưng hiển nhiên vẫn không thể so bì được với con người cổ đại vô cùng quen thuộc với lối sống trên lưng ngựa, bởi vì nguyên do trên nên liên tục di chuyển trong một thời gian dài khiến cho nàng dần dần lâm vào tình cảnh đầu choáng mắt hoa, thêm vào cách đó không lâu đã phải vận dụng toàn bộ lực lượng thân thể để động thủ với đám cấm vệ quân, không khỏi mang lại cho bản thân vào thời điểm hiện tại sự thoát lực và thương thế không nhẹ.
37 Tiếc thay cho hắn nhanh như vậy đã nhận ra nghi điểm, chỉ thấy Thanh Hạ khoác trên người một bộ nội y màu trắng lười nhác dựa vào thành giường bạch ngọc lạnh nhạt trả lời: "Ngươi cưỡng bức ta, ta đánh ngất ngươi, mọi việc chỉ giản đơn như vậy!"
Sở Ly triệt để ngổn ngang vì hoàn toàn không nghĩ tới nàng thế nhưng lại thẳng thắn đến mức này, đang chuẩn bị phát tác thì lại một lần nữa nghe từ bên ngoài vọng vào giọng nói đầy cung kính: "Điện hạ.
38 Vở kịch quần nữ tranh phong trong truyền thuyết không diễn ra tại Lan Đình viện, nữ nhân trong hậu cung hoàn toàn không phải những kẻ ngu ngốc, tất cả mọi hành động hiển nhiên không phải thực hiện ở ngoài ánh sáng.
39 Bước chân nhẹ nhàng và hô hấp cũng thô trọng khiến nàng rất dễ dành nhận ra người đến hiển nhiên là một nam nhân.
Lẽ nào là Sở Ly?!
Lông mày Thanh Hạ không khỏi nhướng lên vì cách thức xâm nhập của kẻ đến thập phần cẩn thận mà không hề giống với Sở Ly lần trước khá tùy ý.
40 Sở Ly xuống ngựa đi đến gần mới phát hiện thần sắc của Thanh Hạ vốn không hề hứng thú, vẻ mặt hắn vốn đã mệt mỏi nay lại càng thêm khó coi, không nói một tiếng nào hầm hầm đi vào trong Lan Đình viện.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Số chương: 50