1 Edit: Đầm♥CơNgày đó tuyết rất lớn, tôi một tay cầm ly sữa đậu nành mấy xu, một tay nắm thật chặt tay lái. Trước đây không lâu ly sữa đậu nành còn nóng, chưa tới mấy phút đã bị gió lạnh thổi lạnh thấu.
2 Edit: Đầm♥CơBa chữ kia giống như là sấm sét lướt qua tai tôi, tôi rõ ràng thoát khỏi thi thể của mình, lại vẫn cảm thấy bên tai ngứa ngáy một hồi. Mới đầu tôi cảm thấy được đây là lời bày tỏ tình cảm bình thường nhất của cha con, nhưng là rất nhanh tôi phát hiện tôi sai lầm rồi, bởi vì sau khi anh nói xong câu đó liền bắt đầu cười, dùng rất nhỏ khí lưu chống đỡ phát ra âm thanh, giống như không muốn quấy nhiễu người khác, nhưng tiếng cười của anh quá thê lương, mặc dù âm thanh nhỏ, nhưng vẫn có một cảm giác hỏng mất.
3 Edit: Đầm♥CơDọc đường đi Mạnh Khung có vẻ rất vui mừng, anh không ngừng nói chuyện, không chút nào ghét bỏ bàn tay tôi bẩn thỉu, vẫn nắm thật chặt. Tôi đoán anh cam nguyện, nguyện ý tiếp nhận tôi giống như tám năm kiếp trước.
4 Edit: Đầm♥CơMẹ Mạnh Khung lại rất là hòa ái, mặc dù bà không có hơi sức gì, nhưng vẫn cố hết sức mở mắt nhìn về phía tôi. Tôi nhìn bà khó khăn nghiêng đầu, suy nghĩ một chút, liền đứng ở trước giường bà, khiến bà có thể dễ dàng nhìn tôi hơn.
5 Edit: Đầm♥CơTôi đột nhiên thức tỉnh từ trong mộng. Đồng hồ cũ kỹ nhà Mạnh Khung vẫn còn tẫn chức tẫn trách vận hành, phát ra tiếng ‘ tích tắc’, âm thanh kia khiến tôi cảm thấy nóng nảy, tôi lè lưỡi liếm liếm môi, nơi đó khô nứt hết, trán của tôi tuôn ra rất nhiều mồ hôi, thân thể bị chăn bông bọc thật chặt nóng giống như lò sắt.
6 Edit: Đầm♥CơCổ họng của tôi đau cực kỳ, cảm giác hít thở không thông khiến trước mắt tôi tối đen, máu của cả người cũng vọt lên não, tôi có lỗi giác mạch máu nếu bị chống đỡ nổ tung.
7 Edit: Đầm♥CơBệnh tình mẹ Mạnh bắt đầu trầm trọng, buổi tối cũng phải có người trông, Mạnh Khung không muốn tôi cứ chạy đến bệnh viện, luôn để tôi ở nhà đợi, anh bớt thời gian trở lại nấu cơm cho tôi.
8 Edit: Đầm♥CơBan ngày Mạnh Khung đi bệnh viện, buổi tối cũng đi, lúc một mình tôi lại bắt đầu nhàm chán, loại cảm giác không biết làm cái gì này khiến người ta vô cùng vô lực.
9 Edit: Đầm♥CơMùa xuân đi qua, Mạnh Khung bắt đầu đi làm. Kiếp trước tôi quá mức chậm lụt, trí nhớ không được, cộng thêm Mạnh Khung vẫn không ngừng đổi công tác, cho nên tôi không nhớ rốt cuộc Mạnh Khung làm cái gì, cho tới bây giờ tôi mới biết thì ra Mạnh Khung là công nhân rửa xe của một nhà rửa xe.
10 Edit: Đầm♥CơTôi đổi dép, đi vào trong phòng tắm, hơi nước nóng hổi ùn ùn vọt đến bên cạnh tôi. Sàn nhà phòng tắm có chút trơn, tôi đi rất chậm. Phòng tắm hồi âm rất lớn, tôi có thể nghe được tiếng hít thở của Mạnh Khung.
11 Edit: Đầm♥CơQuân huấn còn nhẹ nhõm hơn so với tôi tưởng tượng. Trước kia quân huấn trung học cơ sở rất nghiêm khắc, đi nghiêm bị đá chân đều sưng lên, bây giờ chỉ hành quân dưới mặt trời, trừ phơi nắng ra sẽ không mệt, đứng 20' là có thể nghỉ ngơi, thong thả vô cùng.
12 “Ừ. ” Tôi xoay người lại, ngẩng đầu để Mạnh Khung xem mặt tôi, sau đó nói, “Chú xem. ”Ngón tay ấm áp của Mạnh Khung từ mặt của tôi tuột xuống, vừa sờ anh vừa hít khí, rất đau lòng nói: “Đều lột da rồi.
13 Trong đầu tôi trống rỗng, mê mang nhìn chung quanh một lần, một giây sau tôi cảm giác như đang bước hụt, áp lực chung quanh chợt giảm xuống, run một cái, tôi mở mắt.
14 Sau khi về nhà tôi không căng thẳng chút nào mà ăn cơm, ngồi nói chuyện cùng Mạnh Khung một hồi đã cảm thấy mí mắt đánh nhau, mệt không chịu nổi. Nhưng Mạnh Khung lại không để cho tôi ngủ bây giờ, anh nói mới vừa cơm nước xong đi ngủ sẽ không tốt cho dạ dày, muốn tôi đi ra ngoài tản bộ loanh quanh.
15 Chú Triệu ở trên lầu là đồng nghiệp của Mạnh Khung, con của chú vốn lớn hơn tôi hai tuổi, bởi vì tôi nhảy lớp, cho nên bây giờ tôi cùng khối với cậu ta, khéo chính là, tôi và cậu ta học cùng một lớp.
16 Dạ dày tôi càng ngày càng đau, tôi cảm giác miệng đang không ngừng tiết ra dịch vị, một tay ôm bụng, tôi biết tôi muốn nôn. Tôi trầm mặc khiến Mạnh Khung tay chân luống cuống, anh kéo ống tay áo của tôi, vừa muốn nói gì tôi liền bỏ tay của anh, cúi người chạy đến nhà vệ sinh, Mạnh Khung không kịp phản ứng cũng theo kịp rồi, anh hỏi:“Đại ca, sao vậy?”Tôi cũng muốn nói chuyện với Mạnh Khung, nhưng vừa lên tiếng tôi liền bắt đầu nôn mửa.
17 Một mình tôi đi vào chợ đã có người biết tôi muốn làm cái gì, đi trên đường tôi thấy có một thanh niên ngồi ở trước một cửa hàng hút thuốc lá, áo của y quá mức sạch sẽ, không hợp với cái chợ này, nhìn kỹ, khuôn mặt thậm chí có chút dáng vẻ thư sinh.
18 Đêm hôm đó Mạnh Khung trở về rất khuya, tôi đã ngủ rồi, nửa đêm cảm giác đột nhiên có người vươn tay đến ngang hông của tôi, tôi mở mắt nhìn về phía sau, Mạnh Khung cũng nhìn tôi.
19 Mỗi lần thấy Mạnh Khung nhìn tôi tôi đều cảm thấy lúng túng, đó là tình cảnh rõ ràng không muốn lừa dối thế nhưng lại không thể làm gì khác. Tôi khép hờ mắt, tận lực không nhìn Mạnh Khung, chỉ nhìn Triệu Nhĩ Đóa không biến sắc.
20 Trong nháy mắt đó, tôi cảm giác như có một chậu nước lạnh dội lên trên đầu của mình. Lý trí đột nhiên bay trở về. Trên tay của tôi còn có chất lỏng Mạnh Khung bắn ra, cảm giác ẩm nóng khiến ngón tay tôi run rẩy, điều tôi nghĩ chính là, mày đang làm cái gì?Mạnh Khung cũng kinh ngạc, anh vội vã kéo chăn phủ trên người tôi, đồng thời nghiêng người đứng lên.