1 Thừa Khải năm đầu tiên, tân đế Phong Nhiêu mê muội không có chí tiến thủ, loạn trong giặc ngoài Nam Nguyên khiến dân chúng lầm than.
Sang năm mới, xuân vũ kinh xuân (1), tam hoàng tử Diên Hằng của Bắc Diên dẫn theo mười vạn tinh binh, đi theo mép sông Hà tiến vào biên giới Nam Nguyên.
2 Diên Hằng lưỡng lự một hồi, cuối cùng trong tiếng bàn luận gật đầu với Trương Thiên: “Vậy làm phiền Trương tiên sinh dẫn đường. ”
Tướng sĩ Bắc Diên nghe thấy lời ấy đều ngậm miệng, không ai nói gì nữa, chỉ trung thành tuyệt đối đi theo sát phía sau Diên Hằng.
3 Tướng sĩ Bắc Diên om sòm, không ai có thể đoán được rốt cuộc trong đầu tên hoàng đế Nam Nguyên này đang suy nghĩ chuyện gì.
Trương Thiên thấy Diên Hằng lộ vẻ do dự, cũng không nói nhiều, chỉ cười lớn đợi bên cạnh hắn.
4 Bái đường dù sao cũng chỉ là hình thức, qua loa cho xong chuyện, Phong Nhiêu sau đó chủ động để vài cung nữ cùng thân tín của Diên Hằng hộ tống tới tẩm cung.
5 Phong Nhiêu vẫn mặc bộ hỉ phục đỏ thẫm kia, sau khi đứng dậy liền mệt mỏi đi về phía cửa sổ ngồi một lát, mặc kệ Viễn Xuân Cận Hạ hầu hạ y chải tóc, sau đó tiến đến thư phòng trong tẩm cung.
6 Lôi Ngao Thành đi vào đại điện, cằm hơi nâng lên nhìn Diên Hằng đang xem thánh chỉ, cũng không quỳ xuống hành lễ.
Diên Hằng cũng không để ý, chỉ gật đầu với hắn, lại sai người ban chỗ ngồi, lúc này mới lên tiếng nói: “Lôi tướng quân, chúng ta đi thẳng vào vấn đề, ngài có lời gì cứ nói thẳng.
7 Phong Nhiêu sau khi tắm rửa xong cũng không mặc lại hỉ phục mà chỉ choàng lên người áo lụa mỏng màu trắng, nghiêng nghiêng dựa người trên tháp lật nửa cuốn sách còn lại ra xem.
8 Sáng ngày hôm sau, Diên Hằng nghe thấy động tĩnh trong phòng ngủ, liền thức dậy.
Viễn Xuân Cận Hạ đang hầu hạ Phong Nhiêu đứng dậy rửa mặt, sau đó dẫn y đến Thiên điện.
9 Thừa Khải năm ba cuối hè, Tây Sở Long Ký quả nhiên xâm chiếm, may nhờ Diên Hằng cùng Phong Nhiêu có phòng bị, đầu năm đã sớm sai Lôi Ngao Thành mang theo Cung Kiêu Hoành đi bố trí canh phòng.