1 Ánh đèn rực rỡ nổi lên, xa hoa đồi truỵ, trong quán rượu lớn nhất nội thành mỗi ngày đều trình diễn một tiết mục, hôm nay nơi này cũng như cũ đầy ắp những cặp nam nữ tới tìm hoa hoan nhạc.
2 Trời vừa tảng sáng, bốn phía còn phảng phất những lớp sương mù nhàn nhạt. Cửa hàng trên đường cái vẫn chưa mở cửa, đèn đướng trước cửa hàng tiện lợi mới tắt không bao lâu, một trận gió lạnh thổi qua, thổi tung những mảnh báo cũ trên mặt đất.
3 Hôm sau, La Minh Uy ngây ngây ngốc ngốc trải qua một ngày, đến gần mười giờ tối mới tan việc.
Đi một mình trên đường cái, gió đêm mang theo một cảm giác mát lạnh, y kéo lại áo, phát hiện trên người mình không có lấy một tia ấm áp.
4 Trời mưa.
La Minh Uy đã hai ngày nay không đi làm, không phải bị sa thải, mà do có một cô gái cầu hôn với y!
Y cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới tình cảnh mình dĩ nhiên được người ta yêu thích đến mức cầu hôn tại chỗ như vậy.
5 La Minh Uy nhìn tên đàn ông trước mắt nửa người trên để trần, bên dưới mặc quần đùi bãi biển của mình, lộ ra cơ bắp rắn chắc, suy nghĩ nhất thời đông cứng.
6 Nhìn nòng súng tối đen trên đầu mình, La Minh Uy mảy may không hoài nghi vị Edward này chỉ cần di chuyển ngón tay một chút, chính mình sẽ có một cái chết thực trừu tượng.
7 Máu, thứ này, La Minh Uy không thích.
Tuy rằng người bình thường đều sẽ không có loại ham thích máu me, nhưng có lẽ nhiều hay ít cũng có cảm giác này —— nhìn thấy thức chất lỏng màu đỏ chậm rãi chảy xuống trước mặt mình, lại có một loại hưng phấn nho nhỏ không thể ức chế nơi đáy lòng.
8 Thời tiết hôm nay có phần lạnh hơn mấy ngày trước, người đi trên đường tựa hồ cũng cảm thấy được điều này, quần áo ngoài mặc cũng nhiều hơn, mấy cậu bé học sinh tiểu học sáng sớm đến trường đều đã thay đồng phục mùa đông, thật dày, cơ thể nho nhỏ cũng trở nên tròn xoe.
9 Giống như một con cá giãy dụa sắp chết, Hồng Hạt thở hổn hển, bầu không khí duy nhất có thể khiến người sống sót cũng cứu không được hắn.
Tiếng thở dốc khe khẽ phát ra từ trong miệng, rất nhẹ, cũng rất khó khăn.
10 Giữa khu phố sầm uất, La Minh Uy ngồi trên thềm đá, thời tiết này, nhiệt độ của đá chỉ có thể dùng từ lạnh buốt mà hình dung.
Miệng ngậm điếu thuốc, hộp thuốc lá cầm trên tay, y cúi đầu nhìn thoáng qua, chỉ còn bốn điếu, cũng là tất cả tài sản của y.
11 Một tờ, hai tờ, ba tờ, bốn tờ —
Đếm đến lần thứ tư, vẫn là ra con số như lần đầu tiên, La Minh Uy nhíu mày, nhìn xấp tiến trong tay, lại nhìn thoáng qua tấm thiếp cưới đặt trên bàn.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 96