21 Đôi tay kia vừa mịn lại vừa trắng, nhìn là biết thuộc về con gái. Tôi ngẩng đầu lên xem một chút, không nhận ra là ai, cho là tôi chặn đường người ta vì vậy tôi xê dịch ghế ngồi.
22 Thời gian trôi qua rất nhanh, trời ngày càng lạnh. Tôi cùng Mạnh Khung rất ăn ý không đề cập đến chủ đề ‘ yêu ’, hai chúng tôi chung đụng giống như cha con bình thường, anh vẫn như cũ tràn đầy kiên nhẫn với tôi, sẽ xin nghỉ cả một ngày tới giúp tôi xử lý các trình tự cử đi học.
23 Mạnh Khung không hỏi tôi lấy tiền từ nơi nào, anh thực hành chính sách tự do mặc tôi làm, nhưng tôi lại đoán trong lòng anh thật ra đã sớm có đáp án, nhưng anh không muốn nói toạc ra với tôi, cho đến tôi dùng tiền của mình tặng đồ cho anh, Mạnh Khung mới xác định trước đó tôi trốn học, rốt cuộc là đi làm gì.
24 Edit: Đầm♥Cơ Tôi từ trên ghế nhảy xuống, có chút chật vật nói: “Cháu ăn no. ” Sau đó vội vã trở lại phòng của mình. Tôi có chút hối hận nhanh như vậy đã làm xong bài tập Đông Lệnh Doanh, cho tới tôi bây giờ cầm bút cũng không biết nên làm cái gì.
25 Edit: Đầm♥Cơ Cả người Mạnh Khung đè ở trên người tôi. Anh mặc dù gầy nhưng lại cao, cho nên cũng không nhẹ, tôi bị anh ép tới dường như ngửa mặt lên trời ngã sấp xuống, lui về phía sau một bước, lấy tay nắm được bả vai Mạnh Khung lúc này mới đứng thẳng được.
26 Edit: Đầm♥Cơ Tôi đi tới bên cạnh Mạnh Khung kéo tay anh xuống. Không có ánh đèn tôi cũng có thể tinh tường thấy vệt nước ướt át trên mặt Mạnh Khung. Tôi tiến tới cọ xát mặt của anh, cọ những vệt lạnh lẽo kia xuống.
27 Edit: Đầm♥Cơ Tôi lại làm một lần, cảm thấy không có lỗi gì nhưng đáp án có điểm lạ mà thôi. Tôi nhìn chằm chằm bản nháp, suy nghĩ một chút, sau đó bắt đầu ngẩn người.
28 Edit: Đầm♥Cơ Mạnh Khung dùng sức quá lớn, tôi không thể không lui về phía sau một bước, Mạnh Khung dang tay ôm chặt lấy tôi. Tôi vươn tay chống đẩy hai cái, hai tay mất tự nhiên ôm lấy đỉnh đầu Mạnh Khung, mũ áo ấm thật dầy chen giữa tay của tôi cùng cổ Mạnh Khung, cách quần áo, tôi vẫn có thể cảm nhận được độ ấm thân thể Mạnh Khung, nhiệt độ này khiến tôi cảm thấy an tâm, tâm tình nóng nảy vì vừa rồi chờ đợi anh đột nhiên biến mất không còn.
29 Edit: Đầm♥Cơ Câu nói kia Mạnh Khung nói rất nhẹ rất nhẹ, không nghe kỹ thì dường như nghe không được. Nhưng giọng của anh lại chắc nịch, một chữ một chữ, thật nghiêm túc.
30 Edit: Đầm♥Cơ Mạnh Khung cũng không biết nên nói gì. Anh ngồi trên băng ghế gọt trái táo cho thím Triệu, gọt xong rồi thím Triệu nói không muốn ăn, Mạnh Khung liền xoay người đưa quả táo cho tôi.
31 Edit: Đầm♥Cơ Tiếng khóc kia bi thương như thế, một tiếng một tiếng chạm vào trái tim tôi. Hình như âm thanh thống khổ đều như vậy, vô duyên vô cớ có thể làm người ta đau lòng.
32 Edit: Đầm♥Cơ Đêm hôm đó hơn tám giờ Mạnh Khung mới về nhà, nghe nói tôi đã ăn cơm rồi anh liền nằm trên giường, ngay cả áo ấm cũng không cởi, cuốn chăn liền bắt đầu ngủ.
33 Edit: Đầm♥Cơ Tôi không biết vì sao mình lại chảy nước mắt. Tôi sờ thấy mặt mình ướt át, vừa mới đầu còn tưởng rằng đó là máu, sau lại từ từ cảm thấy có cái gì không đúng, bởi vì chất lỏng này không có màu sắc, hơn nữa còn từ hốc mắt chảy ra.
34 Edit: Đầm♥Cơ Sau hôm ấy, tôi và Mạnh Khung thân cận nhiều hơn. Dấu hiệu thứ nhất là tôi đem chăn đến phòng của Mạnh Khung, dưới ánh nhìn giật mình của Mạnh Khung, tôi nằm ở bên cạnh anh, nhắm hai mắt lại.
35 Edit: Đầm♥Cơ Sau này tôi lại nghĩ, nụ hôn kia thật ra là sản phẩm phụ của cảm động, tôi bị sự dịu dàng của Mạnh Khung cảm động, từ đó có ý nghĩ muốn báo đáp anh.
36 Edit: Đầm♥Cơ Tôi liếc một cái liền nhận ra người nọ là ai. Ông ta tên Trần Khiếu Hổ, vốn là giáo viên, sau khi mẹ tôi mất liền từ chức đi buôn bán, ôm một khoản tiền chạy đến Đông Bắc, thế nhưng lại kiếm được một bút.
37 Edit: Đầm♥Cơ Học sinh mới lớp mười một cũng như nhau, mặc dù không có quân huấn, nhưng không thể thiếu cuộc thi, ngày tựu trường đầu tiên chính là cuộc kiểm tra sau kỳ nghỉ hè.
38 Edit: Đầm♥Cơ Mạnh Khung lo lắng trùng trùng đưa tôi đến trường học, anh lo lắng hôm nay tôi không trả bài được sẽ khư khư cố chấp trốn tránh chủ nhiệm lớp.
39 Edit: Đầm♥Cơ Tôi lấy tay cản lại, xoay người có chút xấu hổ cúi thấp đầu, thấy Mạnh Khung còn đưa tay muốn sờ tôi, liền hạ thấp giọng nói: “. . . . . .
40 Edit: Đầm♥Cơ Ngày hôm sau thức dậy tôi mới nhớ hôm nay phải họp phụ huynh, vì vậy lúc ăn cơm tôi nói với Mạnh Khung:“Xế chiều hôm nay chú có rãnh không?”Mạnh Khung đang đứng dậy cầm trứng gà cho tôi, đập hai cái bắt đầu lột vỏ, nói: “Sao vậy?”“Khóa chúng cháu muốn họp phụ huynh, ” anh bỏ trứng gà vào trong chén tôi, nghe xong lời này liền ngẩng đầu nhìn tôi, có chút cổ quái.