1 CHƯƠNG 1
Tôn quả phụ vừa nhìn mặt thì biết là một quả phụ. “Thành thân ba năm thì trượng phu (*trượng phu: chồng) chết, quả phụ thủ tiết một tay nuôi lớn hai đứa con song sinh.
2 CHƯƠNG 2
Cặp song sinh của Tôn quả phụ là thai long phụng được sinh ra sau khi thành thân được hai năm. Tỷ tên Châu Di, đệ tên Tôn Nhuận, tự Ngọc Lang.
3 CHƯƠNG 3
“Ngọc Lang, Ngọc Lang, ngươi đi nhanh lên! Tỷ tỷ của ngươi ở hậu viên cãi nhau ầm ĩ với Lưu Phác kìa. ”
Hôm nay là sinh thần của Lưu lão phu nhân, Tôn quả phụ dẫn theo cặp song sinh đến mừng thọ Lưu gia.
4 CHƯƠNG 4
Năm tháng chớp mắt trôi qua, loáng cái đã hơn mười năm.
Tôn quả phụ cực kỳ xem trọng chuyện kết thông gia với Lưu phủ, ngay từ nhỏ đã dạy nữ nhi: “Nam nhân con phải theo sát coi chừng hắn, như vậy hắn mới không nảy sinh tâm địa gian xảo, bị tiểu hồ ly dụ dỗ câu dẫn nằm gọn trong tay con.
5 CHƯƠNG 5
“Rặng liễu xanh mươn mướt, quyến luyến ngày êm dịu. Thiên kim chớ nặng lời, tiêu dao khó cầu nhất. Hồng tụ tựa hương đào, một đêm say giấc mộng.
6 CHƯƠNG 6
Một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng.
Nửa đêm mười tám tháng chín, ánh trăng sáng tròn, gió sông rét lạnh.
Tôn Nhuận rụt rụt cái cổ, ngước nhìn vô vàn vì sao ngoài cừa sổ.
7 CHƯƠNG 7
Nức nở nghẹn ngào, được chừng nửa canh giờ. Tôn Nhuận đứng một hồi thì hai chân mỏi nhừ, liền lấy cái ghế ngồi xuống. Rốt cuộc khi nửa mông vừa chạm vào ghế thì lại nghe có tiếng nói truyền đến.
8 CHƯƠNG 8
Tôn Nhuận ngồi ở trên giường, nhìn người trong phòng trầm ngâm.
Hắn chỉ nhớ đêm qua ở dưới sông uống hai ngụm nước lạnh, trong mông lung thấy vạt áo bị người ta kéo lấy.
9 CHƯƠNG 9
Vào sáng sớm ngày mười chín, giờ mẹo hai khắc, Tôn Nhuận hệt như tên trộm lén la lén lút chuồn vào đình viện nhà mình.
Vừa luồn qua được trong đình, đi vào sân trong đến hành lang gấp khúc, vừa rẽ hướng một cái liền bị dưỡng nương chặn đầu.
10 CHƯƠNG 10
Giữa trưa hôm sau, trong một gian phòng trang nhã tại Tụ Tiên Lâu ngập đầy men say chếnh choáng.
“Ngọc Lang, chuyện biểu muội thành thân gạt ngươi là ngu huynh không phải.
11 CHƯƠNG 11
Mưa dội vào phòng, người xui gây hoạ.
Trên sách có liệt kê ra đủ loại hình thức gây họa khác nhau. Trong đó có một loại gọi là gặp nước thì xúi quẩy.
12 CHƯƠNG 12
Lại nói đến Tôn Nhuận sau khi từ tửu lâu trở về đã bị Tôn quả phụ sai đến Tô Châu giúp Châu Di đặt mua chút vật liệu may mặc tinh tế. Đằng này vừa đi, đằng kia tin tức Lưu Phác ngã bệnh liền truyền đến Tôn phủ.
13 CHƯƠNG 13
Mồng năm tháng mười, Tôn Nhuận mang theo rương lớn hòm nhỏ phong trần mệt mỏi từ Tô Châu gấp gáp trở về. Vừa vào đến cửa, liền thấy mẫu thân đang ở chính sảnh đảo qua đảo lại, tỷ tỷ ngồi một bên vừa khóc vừa càu nhàu.
14 CHƯƠNG 14
Mồng sáu tháng mười, ngày hoàng đạo, thích hợp cúng bái cưới gả tắm rửa.
Giờ dần dâng hương đốt pháo, giờ mẹo khởi kiệu xuất nghinh, chiêng trống kèn thổi rình vang inh ỏi náo nhiệt, kiệu lớn ra khỏi cửa Tôn phủ.
15 CHƯƠNG 15
Tôn Nhuận vừa vào tân phòng, dưỡng nương liền y theo lời dặn của Tôn quả phụ đuổi hết nha hoàn bà tử của Lưu gia ra ngoài. Đến khi thái phu nhân phái người đến báo Lưu Phác không có việc gì, Tôn Nhuận mới thả lỏng được một chút.
16 CHƯƠNG 16
Lại nói đến Ngô tẩu và Trương ma ma được thái phu nhân phái người gọi đi uống rượu dùng bữa, uống đến trời dần dần sáng mới lảo đảo trở về, đến trước tân phòng đẩy cửa, bên trong khóa trái cửa.
17 CHƯƠNG 17
Những năm gần đây, câu chuyện về việc Tôn quả vừa gả con gái đến Lưu gia hôm sau liền đến đại náo Lưu phủ kết cục như thế nào hiện có rất nhiều phiên bản khác nhau.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 96