41 Edit: Đầm♥Cơ Mạnh Khung khom người, mở to hai mắt, không dám tin nhìn tôi, bờ môi của anh có chút run rẩy, sửng sốt thời gian rất lâu, anh mới há mồm nói với tôi:“.
42 Edit: Đầm♥Cơ Ở bước ngoặc, tôi quay đầu nhìn anh, nhìn thật lâu, cũng chưa từng thấy oán trách hoặc bất mãn từ trong ánh mắt của anh. —-Ngày nghỉ của học sinh cấp 3 không dài như vậy cấp hai, mùa xuân đi qua chưa được mấy ngày phải bắt đầu học thêm.
43 Edit: Đầm♥Cơ Trương Mông chuyền dịch xong, buổi tối ngày đầu tiên phải có người bên cạnh ở cùng y, mà tôi sợ Mạnh Khung lo lắng, liền gọi tỉnh Trương Mông, để y gọi điện thoại cho Mạnh Khung.
44 Edit: Đầm♥Cơ Đứng ở trước cửa phòng giải phẫu của Mạnh Khung cảm giác khác hoàn toàn khi đứng ở trước phòng giải phẩu của Trương Mông, cũng có thể nói, nó đều không giống với đứng ở trước phòng giải phẩu của bất luận người nào.
45 Edit: Đầm♥Cơ Tôi theo quán tính hỏi một câu: “Sao vậy?”Triệu Nhĩ Đóa liền dính vào bên cạnh tôi, nói: “Buổi sáng chủ nhật ngày đó, ba tôi nói tôi đưa đồ ăn tới cho hai người, nhà cậu không đóng cửa, tôi liền đẩy cửa tiến vào, cậu đoán tôi thấy được gì? Chú Mạnh đang hôn cậu đó.
46 Edit: Đầm♥Cơ Qua kỳ nghỉ hè, tôi liền ở chủ nhiệm lớp hạ lệnh cưỡng chế , trở lại lớp. Kiến thức lớp mười hai dĩ nhiên khác lớp mười một, không chỉ có nội dung nhiều hơn, còn lấy tự học làm chủ, mặc dù đơn giản, tôi cũng không dám xem thường.
47 Edit: Đầm♥Cơ Mạnh Khung nhìn thấy điểm của tôi rồi, không nói một lời, anh không biết làm sao để an ủi tôi, chỉ có thể nhìn tôi kéo tóc, ngồi ở trên bậc thang, trầm mặc hồi lâu.
48 Edit: Đầm♥Cơ Mạnh Khung phản ứng còn kịch liệt hơn tôi, anh trực tiếp ngẩn người tại đó, nhìn người đưa thư thông báo trúng tuyển, nói:“. . . . . . anh, không đưa nhầm chứ?”Người nọ cũng nghi ngờ nhìn Mạnh Khung, nói: “Là Trần Khải Minh sao? Dự thi trường đại học X?”“Đúng đúng đúng.
49 Edit: Đầm♥Cơ Tôi sửng sốt một chút, hỏi: “Bệnh gì?”“Không biết, nói là ngực khó chịu, phải đi làm tiểu phẫu. ”Tôi nói: “Cháu không muốn đi. ”Hôm đó Mạnh Khung nói một câu rất kỳ lạ, anh nói: “Đi đi, dù sao cũng là cha ruột cháu.
50 Edit: Đầm♥Cơ Tôi trở về không nói với bất kỳ ai, bao gồm Mạnh Khung. Trần Khiếu Hổ mua cho tôi một cái điện thoại di động, ông nói chờ tôi lên đại học còn có thể gọi điện thoại cho tôi.
51 Edit: Đầm♥Cơ. . . . . . Mạnh Khung nói chân không đau, nhưng nhất định sẽ đau. Đau đớn này sẽ làm anh không muốn nhúc nhích, nằm ở trên giường còn có thể ướt đẫm lưng.
52 Edit: Đầm♥Cơ Lúc đỉnh đi gặp phải khó khăn. Lối vào của anh quá nhỏ, mặc dù đã bôi trơn, nhưng vẫn không thể dễ dàng đi vào. Tôi cứng rắn nóng lòng đỉnh vào lại trượt ra rất nhiều lần, mỗi khi nó trượt xuống, Mạnh Khung đều run lên.
53 Edit: Đầm♥Cơ Xong tất cả mọi việc, lúc ngủ đã là hai giờ sáng, bởi vì nghỉ hè cho nên không cần dậy sớm, tôi nhắm mắt lại rất lâu mới ngủ. Ngày hôm sau sáu, bảy giờ đồng hồ sinh học đã gọi tôi tỉnh, nhưng tôi lại không mở mắt ra nổi, chỉ giật giật, lại ngủ thiếp đi.
54 Edit: Đầm♥Cơ Mạnh Khung gần như tuyệt vọng nhìn tôi. Mỗi một chuyện liên quan đến tiền bạc, anh liền thay đổi thành khiếp nhược vô lực. Anh và tôi đều biết tư vị của nghèo khó, biết nếu không có tiền thì rất khó làm nên chuyện.
55 Edit: Đầm♥Cơ Tôi nhận lấy chi phiếu từ trong tay y, hỏi: “Bên trong có bao nhiêu tiền?”“Hai, ba vạn gì đó, còn có tiền nhóc làm web cho tôi, đều hỏi người khác giá thị trường rồi tính cho nhóc.
56 Edit: Đầm♥Cơ Chờ Mạnh Khung hoàn toàn khỏe hẳn, anh liền đi học làm bánh ngọt, bởi vì đã xin nghỉ ở chỗ rửa xe, anh có thể đến quán bánh ngọt làm thiếp công, vừa học tập còn vừa có được chút tiền công.
57 Edit: Đầm♥Cơ Người nọ tên Diêu Chung Văn, là anh họ Diêu Chung Hoa – bạn học thời đại học trước kia của tôi. Nhà bọn họ là thư hương thế gia, hai anh em thi đậu đại học đã rất tốt.
58 Edit: Đầm♥Cơ Năm tôi học đại học năm 3, ông chủ cửa hàng bánh ngọt Mạnh Khung làm ông mắc bệnh tắc nghẽn cơ tim mà qua đời. Con ông ta không muốn thừa kế, hình như cần tiền gấp, tính toán chuyển cho Mạnh Khung giá hai vạn.
59 Edit: Đầm♥Cơ Trước mặt cùng phía sau đều bị đá chặn, đáng sợ nhất là mấy cục đá đó dường như không có góc cạnh, vô cùng bóng loáng. Chất chồng cao hơn hai người, dù tôi có muốn leo ra cũng không có nơi đạp vào thể mượn lực.
60 Edit: Đầm♥Cơ Trong nháy mắt đó có vô số ý tưởng tràn vào đầu óc của tôi, một lát cảm thấy Mạnh Khung bị xe đụng, một lát cảm thấy anh rớt xuống cầu thang.