1 Cuối mùa xuân ngẫu nhiên hoàn…
“Rất đẹp…” Tháng ba xuân chín – hoa trên núi rực rỡ, thuận tay nhặt một đóa viên nát đưa tới mũi, hương thơm theo gió bay vào thấm tận tim gan.
2 (葬花赋)
Mặc dù dùng từ hoa để hình dung một nam nhân là một ý tưởng vô cùng kì quái và không phù hợp, thế nhưng khi đứng giữa Ngự hoa viên trăm hồng nghìn tía nở rộ bắt gặp một thân hình cô đơn mảnh mai, hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong đầu Trường Nhạc Hầu Lưu Hạ chính là: Hoa Lan.
3 (香盈袖)
Làn gió nhẹ ấm áp dường như còn mang theo chút mưa bụi, bay nhè nhẹ len qua cửa sổ, Thái tử Lưu Sắt chậm rãi cầm lên chén quỳnh tương sóng sánh ánh hổ phách, nhè nhẹ nhấp lên môi.
4 (销魂蛊)
Trăng sáng chiếu ánh bạc lên biển hoa, bên ngoài ngự hoa viên thoang thoảng một vòng hương thơm ngát. Giống như một chén rượu ngon phả ra không gian hơi thở say đắm lòng người, chấm phá vào cảnh vật càng như thơ như mộng.