1 Mục tin tức: Buổi trưa ngày 29/6, một người phụ nữ họ Dương đã gõ cửa Cục Thanh Tra Đài Bắc thông cáo, chỉ nói rằng vào ngày 27/6 có vụ án một thiếu niên mười chín tuổi hành hung giết người, nạn nhân là một thiếu niên khác họ Hoàng, cũng chính là con trai người phụ nữ họ Dương.
2 “Cầu Luân Đôn sập rồi, sập rồi, sập xuống rồi, sập xuống thật rồi. Đáng! Đáng! Đáng! Đáng! Anh chàng họ Vương nhà đó có một mảnh đất nha! Là là la la! Anh ta có nuôi một cụ chuột già trên mảnh đất đó nha! Là là la la! Nơi này chui chui chui! Nơi đó trốn trốn trốn! Nơi này chui! Nơi đó trốn! Chui chui, trốn trốn…”
Trong căn phòng ngủ màu vàng kem,bên dưới một giá sách rất lớn có một thanh âm nho nhỏ mềm mại vang lên,là đang hát một bài hát thiếu nhi chắp vá lộn xộn.
3 Rất nhanh lại đến đêm trước Giáng sinh, rút kinh nghiệm từ lễ Giáng sinh đầu tiên, tôi và Nhĩ Triết ngay từ đầu tháng mười hai đã chuẩn bị tất cả một cách cẩn thận, đến giờ là có thể lập tức xuất phát.
4 “Rất không dễ dàng nha!”
Trong khi tôi vô cùng vất vả hết nhờ vả lại đến cầu xin Bác Trần chở tôi đến cửa tiệm bánh ngọt ở gần nhà, vừa đi vào bên trong, đã có thể thấy ngay cái tên đáng ghét kia đang ngồi trong một góc phòng nhâm nhi cà phê, liếc thấy tôi khóe miệng hắn nhếch lên rồi lập tức chặc lưỡi chậc chậc hai tiếng.
5 Khi tôi tỉnh lại, cảm thấy toàn thân đau đến muốn chết đi, ngay cả khẽ động đậy một chút cũng không được, hai tay và hai chân đau nhức rã rời như không còn là một bộ phận của cơ thể mình nữa, tất nhiên là nơi đau nhất vẫn ở phần bụng.
6 Mờ mịt, ngỡ ngàng, hoảng hốt, muốn khóc thật lớn…
Những cảm xúc này đồng thời đang làm náo loạn tâm trí tôi.
Tôi không hiểu được đã có chuyện gì xảy ra, khi tôi vừa cùng bác sĩ Ngụy nói chuyện xong, đang muốn phủ chăn lên chuẩn bị đi ngủ, Nhĩ Triết và bác sĩ Phỉ lại đột nhiên đẩy cánh cửa bước vào, xuất hiện trước mặt chúng tôi, hơn nữa sắc mặt không chỉ rất nghiêm trọng mà thoạt nhìn còn có vẻ cực kỳ tức giận.
7 Từ ngày Nhĩ Triết biết tôi có Cục Cưng đến khi bụng tôi hoàn toàn bình phục và có thể về nhà, cũng đã là tám ngày sau, trong khoảng thời gian này, Nhĩ Triết và Ngũ Phi Thừa kia cùng nhau thảo luận thời điểm tốt nhất để đưa Cục Cưng ra ngoài, cũng chuẩn bị tình huống nếu không đưa được Cục Cưng ra ngoài theo kế hoạch, sẽ cần phải chuẩn bị những gì, và những nguy hiểm có thể xảy ra.
8 Gần đây, từng ngày từng ngày trôi qua, thật giống như có một chiếc kệ và mọi thứ trên đó đều được sắp xếp đúng vào vị trí riêng của mình.
Sáng sớm rời giường, phải chậm rãi đi xuống cầu thang cùng cả nhà ăn cơm.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit+Beta: haehyuk8693
Tôi đang nằm ở chiếc giường thân thuộc của mình trong nhà, vừa nãy Nhĩ Triết mới mang tôi đến bệnh viện truyền dịch xong.
10
Edit+Beta: haehyuk8693
Căn cứ vào đầu óc linh hoạt của Nhĩ Sâm, chắc hẳn không cần mất bao nhiêu thời gian, hắn đã có thể nhanh chóng suy tưởng đến toàn bộ khả năng có thể xảy ra.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mãi cho đến ngày thứ bảy sau khi phẫu thuật, tôi mới có thể mở ra hai mắt, điều đầu tiên nhìn thấy chính là Nhĩ Triết đang ngủ gật ở bên cạnh, và…… một bảo bối nho nhỏ, một bé con toàn thân đều đỏ hồng nằm ở trong lòng ấp trong suốt.
12
“Nhĩ Bạch!”
“Tiểu Xa? Lại chạy đi đâu mất rồi?”
Khắp nhà đều có thể nghe thấy tiếng Nhĩ Triết cùng mấy người bác Trần đang gấp gáp nơi nơi tìm người, chính là hai bạn nhỏ đang được gọi tên kia lại một tiếng trả lời cũng không có.