81 Chung quanh Tần Quan Vũ vang lên tiếng rít của bầy rắn nghe đến rởn óc, những ngọn đèn kéo sau đuôi rắn như vòng tên lửa bắn xỉa vào chàng. Tần Quan Vũ gầm lên một tiếng, huy động thanh Vô Tình kiếm tạo thành một vòng hoa thép màu hồng bao bọc quanh mình.
82 Vừa nói, Tần Quan Vũ vừa bước ra ngoài. Mai Tương Phi chạy theo níu lại :- Công tử, chàng đừng quá thật thà như thế!Thật ra nàng đã quá lo sợ cho chàng, nhưng riêng Tần Quan Vũ thì thấy rằng kẻ đại trượng phu không thể để cho một nữ nhân vì mình mà chịu khổ.
83 Tần Quan Vũ ôn tồn :- Xin cô nương cứ tự tiện!Tiếng chàng vừa dứt thì chiếc kiệu của Mai Tương Phi đã lướt nhanh về phía trước. Tần Quan Vũ nhìn quanh, thấy cảnh trí nơi đây không giống bất cứ một hang đá nào cả.
84 Tất cả vũ trụ dường như quay cuồng, Tần Quan Vũ đờ đẫn như người trong mộng. Xa mẫu thân từ hồi quá nhỏ, cho nên nếu là lúc bình thường mà có ai bảo chàng tả rõ diện mạo của mẫu thân, chàng sẽ không làm sao nói rõ được.
85 Tần Quan Vũ không còn khóc nữa, chàng đang dồn bao nhiêu thương cảm vào cho người di nương đau khổ. Tuy Lan Tâm Phi Tử không nói cạn lời, nhưng chàng biết rất rõ ràng mối tình ngang trái giữa bà và song thân của chàng.
86 Ngọc Long Tuyết Sơn!Đúng như cái tên của nó, hoa tuyết lả tả rơi, đóng thành từng lớp dày trên đá, xa xa đỉnh núi trắng xóa một màu. Trời bắt đầu vào Đông, tuyết càng lúc càng phủ xuống nhiều, tàng cây hốc đá lú nhú như những đống bông gòn khổng lồ sừng sững giữa trời mây.
87 Trong một gian phòng riêng của Thái thượng huyệt chủ. Lan Tâm Phi Tử ngồi trên chiếc ghế bọc da thẳng thắn, Tần Quan Vũ và Mai Tương Phi đứng dựa phía sau.
88 Bóng hoàng hôn đổ xuống, mặt đất sậm màu. Hơi gió trở về đêm lành lạnh. . . Rời khỏi Quỷ huyệt và trọn ngày hôm đó, Tần Quan Vũ đi về Ba Đông trấn. Qua khỏi Võ Đang sơn, chàng cảm thấy rằng võ công của mình giờ đây đã đạt đến mức tuyệt luân, vậy tại sao lại không một mình đến Trích Huyết giáo giải quyết cho xong vụ ân oán với Trịnh Như Xan mà phải đi cầu viện trợ ai nữa?Nghĩ thế rồi thì chàng không đi về Ba Đông trấn nữa, mà lại quẹo sang ngã khác.
89 Thấy dáng điệu cung kính của sáu tên tỳ nữ, Tần Quan Vũ cau mặt hỏi :- Các ngươi muốn gì?Một trong số sáu tên tỳ nữ cúi đầu ứa nước mắt thưa :- Bọn tiện nữ tuy là do Chí Tôn bảo sai đến, song trước khi bị rơi vào Chí Tôn bảo, chúng tôi đều là con nhà lương thiện.
90 Vừng đông xô vụt màn sương, tuyết bắt đầu thưa đổ. . . Từ trướng gầm nơi khách điếm, đôi tân hôn bắt đầu thức giấc. Ngoài phòng khách, Bất Tử Lão Cái và Thần Bí Nhân đang ngồi đối ẩm, nét hân hoan lộ trên sắc mặt mọi người.
91 Biết đã gặp tay kình địch, Nam Cung Nghi trở bộ tháo lui. Nhưng đã chậm mất rồi, hai tiếng dội rung rinh mặt đất và y như một cành liễu trong cơn bão tố, thân hình Nam Cung Nghi uốn quặt lại và lộn ngược ra sau.
92 Văng vẳng từ xa, trống canh điểm lên ba tiếng. . . Ở bên ngoài, ven Tử Vong lâm, bốn bên lặng lẽ không một bóng người, trừ những đống xương trắng hếu giữa rừng đêm và hai ánh đèn lắc lư trong gió.