41 Cuộc đối thoại của tỷ muội Phượng Hoàng Tiên Nữ lọt vào tai Tần Quan Vũ không sót một lời nào, và một chút cảm tình chợt nổi lên trước thái độ của Phượng Hoàng Tiên Phi.
42 Tần Quan Vũ thốt ra câu nói đó với tất cả sự thẹn thùng, hối hận. . . Tại sao chàng lại có thể bỏ đi một cách quá dễ dàng như thế?Trách nhiệm đối với sư môn, mối lo lắng về song thân, bao nhiêu trách nhiệm nặng nề đòi hỏi một thân võ công siêu việt.
43 Thấy thái độ hốt hoảng của Tần Quan Vũ, Bất Tử Lão Cái vội nhích tới gần, đưa hai tay vịn lấy vai chàng, và sắc mặt của ông cũng theo đó mà thoáng hơi lo lắng.
44 Giữa núi rừng bàng bạc ánh trăng, Tần Quan Vũ và Phượng Nghi như lạc vào cảnh giới mơ hồ và mộng ảo. Xưa nay, khắp cõi nhân giang, rất nhiều nhà đại văn hào, đại thi bá vẫn không dám giải thích hay nếu có thì cũng chỉ nói lên hai tiếng “kỳ diệu” là cùng, nhưng bất cứ người nam hay nữ nào cũng đều hiểu rõ ái tình.
45 Câu nói nửa chừng của Thiên Lý Phi Hiệp làm cho Tần Quan Vũ nghe như tim mình muốn nhảy ra ngoài lồng ngực. . . Xem qua thái độ và con người, nhất định Thiên Lý Phi Hiệp phải là một nhân vật quan trọng thuộc hàng nhất nhì trong Hạ Hầu viên, nhưng sao ông ta lại buông ra một câu nói lạ lùng như thế?Câu nói của ông ta chẳng phải đã ngầm bảo rằng chàng và Phượng Nghi rất xứng đôi vừa lứa đó sao? Tần Quan Vũ bàng hoàng ngơ ngẩn với không biết bao nhiêu nghi vấn.
46 Hải Đường Hoa nhích tới gần hơn, nói bằng một giọng cực kỳ thân thiết :- Chúng tôi vâng lệnh đến ám sát Vũ Nội Đệ Nhất Kỳ. Chúng tôi là một bộ phận trong Ám Sát đoàn.
47 Như hai luồng sao xẹt, Tần Quan Vũ dắt tay Phượng Hoàng Tiên Nữ phóng về phía phát ra tiếng ca. Chỉ thoáng mắt, khi cảm thấy đã đến gần, Tần Quan Vũ đột nhiên dừng lại :- Phượng Hoàng cô nương, tại sao cô nương biết đó là một âm mưu?Phượng Hoàng Tiên Nữ lúc bấy giờ như một con người ngơ ngẩn, vì thái độ dịu dàng thân thiết của Tần Quan Vũ đã khuấy động đáy lòng bình tĩnh của nàng.
48 Tần Quan Vũ quét mắt qua một lượt. . . Đám người bao vây chàng đều mặc áo choàng đen, che mặt bằng lụa đen, y như cách ăn mặc của Tam hoa lúc nãy. Không hỏi cũng có thể đoán chắc rằng họ là người của Liên minh.
49 Cùng với lời nói, một ngọn kình phong như thác nước khổng lồ chụp xuống người Tần Quan Vũ. Tần Quan Vũ nghiến răng đưa hai tay lên một lượt, xuất chiêu thứ hai trong Huyền Âm lục chưởng là “Thần Uy Như Thiên” nghênh tiếp ngọn chưởng phong đang ào ạt bổ tới.
50 Càng nghe họ nói chuyện, Tần Quan Vũ càng thấy lạ lùng khó hiểu. Cả đôi bên hình như không phải người xa lạ, nhưng sao câu chuyện lại kỳ bí như thế?Giọng nói của người được gọi là Thượng Quan đại hiệp lại vang lên :- Tại sao lại phải đặt vấn đề như thế?Người của Tam Quốc miếu bật cười ha hả :- Thế tại sao đại hiệp lại gia nhập Liên minh? Có phải tại vì bản miếu tặng phong danh hiệu Vũ Nội Đệ Nhất Kỳ cho Tần công tử?- Ủa, thật không ngờ Tam Quốc miếu lại bày ra cái trò ấy.
51 Tần Quan Vũ hết sức nghi ngờ. . . Thứ nhất, phụ thân mình sao lại còn có cái ngoại hiệu khác là Hộ Hoa sứ giả Tuấn thư sinh?Thứ hai, sư thúc Bất Tử Lão Cái đã là một trong Bát kỳ, thế tại sao lại không cho chàng biết? Hay tại vì chàng mang danh hiệu Vũ Nội Đệ Nhất Kỳ? Hay tại vì có mặt Ngọc Thường Nga nên ông không muốn nói?Chàng còn đang băn khoăn thì tiếng của Thượng Quan Bằng lại vang lên :- Phải chăng Trần Phượng Nghi chính là Ngọc Cốt Băng Tâm Việt Tây Thi?Người của Tam Quốc miếu đáp :- Rất có thể!- À!- Và như vậy thì chúng ta có thể yên lòng.
52 Vầng trăng như ngọc, rạng rỡ chiếu xuống rừng đêm. . . Từng mỏm đá nhô lên phản chiếu ánh trăng lấp lánh trong sương mù lãng đãng, tạo cho rừng núi một vẻ đẹp cực kỳ u nhã.
53 Trời đã về khuya, gió núi càng bốc lên lạnh buốt. . . Tần Quan Vũ đứng lặng yên, tà áo lất phất trong gió, y như một pho tượng sừng sững giữa núi rừng.
54 Sáu gã mệnh danh là Lục đinh vội xốt tới. . . Tần Quan Vũ vẫy tay :- Cái bang Ngũ lão!Cái bang Nhị lão và ba người của Tam Quốc miếu cùng rập lên một tiếng, tuốt kiếm ra và dàn hàng chữ nhất.
55 Sự lợi hại của Hạ Hầu viên chủ do Quái Ảnh Khách nói ra, làm cho Tần Quan Vũ có phần suy nghĩ về việc đã trải qua. . . Tuy nhiên, chàng vẫn theo đuổi kế hoạch của mình :- Lúc nãy tại hạ đã nói hết cả hành tung của hắn, kể luôn cả việc làm cho hắn thấy ta đã biết hắn là một trong Bát kỳ, tức Ảo Diện Nhân rồi đấy chứ?- Đúng thế!- Và tất nhiên hắn cũng phải biết rằng ta đã hiểu rõ tuyệt học tà môn của hắn?- Nhưng điều đó có quan hệ chi?Tần Quan Vũ cứ hỏi theo ý mình :- Nếu chúng ta chính thức khai chiến cùng với Liên minh ngay bây giờ, vậy phần thắng bại sẽ thuộc về ai?Thần Bí Nhân nói ngay :- Có thể ngang nhau.
56 Tần Quan Vũ sững sờ đứng lặng. . . Yêu thích vẻ đẹp vốn là tính căn bản của con người, huống chi là một chàng trai thiếu niên đứng trước vẻ đẹp mê hồn lạc phách.
57 Từ trong cái đỉnh lớn, khói càng lúc càng bốc cao. . . Khói càng sậm màu, vẻ mặt của Hạ Hầu viên chủ càng như ma quỷ. Thêm vào đó, tia mắt xanh rờn, càng tăng thêm vẻ muốn hớp hồn người.
58 Từng câu nói của Phượng Nghi, Tần Quan Vũ nghe rất rõ ràng. Bây giờ chàng đã hiểu đầu đuôi sự việc. . . Chàng hiểu rõ nguyên nhân quan hệ giữa Phượng Nghi và Hạ Hầu viên chủ.
59 Câu nói của nàng thật là nhẹ nhàng êm ái, nhưng Tần Quan Vũ lại nghe như tiếng sét bên tai. Đi đến Hạ Hầu viên?Phải chăng đó là tự đi vào lưới rập?Như thấy rõ suy nghĩ của Tần Quan Vũ, Phượng Nghi khẽ hỏi :- Tần đệ không muốn gặp lệnh tôn và lệnh sư ư?Tần Quan Vũ hết sức ngạc nhiên :- Lẽ đâu cũng lại có nhiều người giả mạo gia sư?- Không, lệnh sư thì đương nhiên chỉ có một thôi chứ.
60 Tiếng huýt gió lồng lộng lên như có hột, và tiếng kêu hớt hải của Phượng Nghi làm cho Tần Quan Vũ tỉnh mộng. Chàng giật mình hỏi lại :- Tại sao Nghi tỷ biết đó là người của Quỷ huyệt?Phượng Nghi không trả lời, mặt nàng hết sức thảm đạm, nói :- Tần đệ, đệ vẫn khinh tỷ ư?Tần Quan Vũ ngập ngừng :- Không đâu, tại sao đệ lại phải khinh Nghi tỷ?- Nếu không thì từ nay trở đi, hãy gọi tên của tỷ, chứ đừng xưng hô là tỷ đệ nữa nhé.