1001 - Người đang dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, Tiểu Tam Tiểu Tứ không có nhân quyền ah!Nam Cung Vân trong nội tâm nói thầm một câu, có chút cảm giác bất đắc dĩ.
1002 Thói quen xem tin tức của Sở lão gia tử rất đều đặn, điểm này tất cả mọi người đều rõ ràng. Trên thực tế, rất nhiều cán bộ cao cấp đều có thói quen này, màn hình tivi nho nhỏ chỉ trong nửa giờ có thể hàm chứa rất nhiều tin tức mẫn cảm.
1003 Mọi người lập tức cổ động, hai bên già trẻ nhập lại làm một. Nếu là thời điểm bình thường, đám Hàn Tĩnh căn bản cũng không có quyền lên tiếng. Đêm nay bởi vì Diệp Khai ở chỗ này, hơn nữa là đang nói chuyện cùng mấy vị rưởng bối, cho nên đám Hàn Tĩnh mới có thể chen vào mấy câu.
1004 - Lão gia tử như thế nào không xuống?Sở Vân Tùng nhìn xem Sở Tĩnh Huyên, có chút kinh ngạc dò hỏi. Dựa theo sắp xếp từ trước, Sở lão gia tử sẽ xuống nói chuyện với đám con cháu hai ba câu rồi cùng ăn cơm, dù sao ngồi đây đều là đám con cháu trong nhà.
1005 Tuy Sở Vân Tùng ngoài miệng nói Diệp Khai là người theo thuyết âm mưu tài chính, dường như không cho là đúng, nhưng trong lòng ông nghĩ gì thì không được biết rồi.
1006 - Ha ha, nam nhân cùng nữ nhân vẫn có chút khác nhau. Diệp Khai cười nói. - Nói thí dụ?Sở Tĩnh Huyên không chịu dễ dàng bỏ qua cho Diệp Khai, bắt hắn phải nói thực chất.
1007 Diệp Kiến Hoan hoài nghi không phải không có lý, thái độ của Diệp Khai về chuyện này rất mập mờ. - Chuyện này chỉ là công việc, anh đừng hỏi nữa. Diệp Khai khoát tay nói, hiển nhiên không muốn nhiều lời.
1008 Ngược lại là Cù Sĩ Vinh có chút không chịu phục, phản bác:- Hiện tại Long Chính Tiết ngồi chung thuyền với chúng ta, dù hắn muốn nhảy xuống, cũng không có dễ dàng như vậy.
1009 Đám cảnh sát xông lại cũng không nhiều, thì ra là mười mấy người, đều ăn cơm ở bên cạnh. Lão đại thấy vậy hô:- Bắn mấy phát cho bọn chúng biết lợi hại!Kỳ thật trong mắt bọn họ, sức chiến đấu của cảnh sát rất yếu ớt, hoàn toàn không thể đánh đồng với quân đội.
1010 Long Chính Tiết nhận được điện thoại của Cù Hữu Nghĩa thì tâm trạng vui vẻ lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Vốn là hắn vào vừa sắp xếp được một vị trí quan trọng trong hội nghị thường ủy hôm nay, cũng coi là đắc chí, nhưng không ngờ thoáng chợt nghe tin tức như vậy, tâm tình tự nhiên vui lên không nổi.
1011 Long Chính Tiết buông điện thoại xuống, sờ lên cằm cân nhắc một hồi, hắn cũng không quá nắm chắc đối với chuyện bảo được Mộc Uyển Dung ra tay bảo thành phố Đông Sơn dẹp chuyện kia xuống.
1012 Diệp Khai gọi điện thoại cho thường ủy Phó Chủ tịch thành phố, cục trưởng cục cảnh sát thành phố Đặng Kim Hữu bảo hắn xử lý kín đáo chuyện trộm bảo ở Đông Sơn tự.
1013 Sau chuyện Nam Cung Kinh Hồng về nước, Diệp Khai vốn định lập tức trở về Đông Sơn. Bất quá sau đó hắn t nhận được thông tri, nói là trung ương cử hành hội nghị triển khai công tác kinh tế mười tỉnh phương bắc.
1014 - Diệp đại thiếu, vị này chính là Diệp Nhị thiểu a?Hùng Thiên Cấu hớn hở nói:- Thấy được xe của Diệp đại thiếu, mới biết được ngài tới cổ động, muốn đến kính rượu nhưng không ngờ lại là gặp mặt riêng, ha ha.
1015 Hùng Thiên Cấu cũng không ở lại thật lâu, dù sao đây là gia yến của lão Diệp gia, bọn họ đa số đều là đại nhân vật có thân phận nhạy cảm nên hắn cáo từ sang phòng bên cạnh uống rượu với nhân viên công tác.
1016 Diệp Khai suy nghĩ bốn chữ “thủy thổ bất phục” mà Diệp lão gia tử càng phát ra cảm giác được bốn chữ này rất có ý tứ. Giống như là hắn, lúc mới tới thành phố Đông Sơn cũng thông qua điều tra cẩn thận, đối với thành phố Đông Sơn đã có đầy đủ hiểu rõ, mới bắt đầu ra tay xử lý các phương diện.
1017 Nam Cung Vân gạt đi những suy nghĩ sâu xa, quay đầu nhìn lại. Người vừa hỏi cô không phải ai khác, chính là Lí Mộng Phàm con gái của dì nhỏ Diệp Tử Dung của, Diệp Khai, cũng là em họ hắn.
1018 Tuy Diệp Khai có chút lo lắng cho em họ Lí Mộng Phàm là Nam Cung Vân sẽ có ý bất lợi với cô nhưng nghĩ đó cũng không phải chuyện lớn gì, Diệp Khai không tin một nữ nhân có thể làm gì một nữ nhân.
1019 Đàm Thắng Kiệt kỳ thật cũng tinh tường tâm tư đồng chí Giang Thành, chỉ là cái này cũng không ảnh hưởng đến việc hắn bài xích lão Diệp gia. Trên thực tế mọi người đều rất rõ ràng, đối với một tồn tại như lão Diệp gia sẽ không vừa mắt nhiều người, chỉ là bọn họ không có năng lực cưới được tài nguyên nhà này mà thôi.
1020 Tất cả mọi người là sững sờ, không rõ La Kiến Thành vì cái gì đột nhiên làm như vậy. Chỉ là mọi người nhìn qua liền thấy hắn lôi ra chồng bài tập chừng mười trang, nguyên bản đều viết tay nhưng đây là bản đã dùng máy sao chép, chắc là bài tập mà thầy giáo giao cho La Kiến Thành.