961 - Cái gì, lại có chuyện như vậy?Khi Mộc Uyển Dung nhận được điện thoại của Diệp Khai, hoàn toàn chấn động. Nàng tuyệt đối thật không ngờ mình vừa tới thành phố Đông Sơn không được vài ngày đã gặp đại sự như vậy.
962 Loài hoa anh túc này rất dễ sống, càng dễ trồng hơn hoa màu, chỉ cần đem hạt rắc khắp nơi sẽ biến thành một mảnh đất tràn ngập hoa anh túc, hơn nữa cũng không cần phải chăm sóc.
963 Phan Lục cảm giác mình còn chưa sống đủ, chết ở nơi này thật sự không đáng, mắt hắn xoay chuyển, lập tức thấy được một chiến hào cách đó không xa, nơi đó chính là chỗ thoát nước trong sơn cốc, lúc này có thể dùng làm thông đạo lẩn trốn, tránh thoát mưa bom bão đạn của đối phương.
964 Cam Tĩnh không chút khách khí, “ba ba” hai phát bắn gãy chân Phan Lục, sau đó mặc kệ hắn, hai người theo đường cũ chạy trở về. Truy kích chỉ là vấn đề nhỏ, đem đường lui của đám buôn ma túy chặn đứng mới là chính sự.
965 - Cam Tĩnh, mang mấy người đi qua đem tên trong khe nước về đây!Diệp Khai vẫy tay nói với Cam Tĩnh. - Hiểu được!Cam Tĩnh gật đầu mang người cùng đi. - Quản tài vụ là ai?Diệp Khai nhìn những người kia mở miệng hỏi.
966 Mặc dù Phan Lục bị mất máu quá nhiều nên choáng váng đầu óc, nhưng sau khi Diệp Khai cho người băng bó truyền máu cho hắn, hắn đem toàn bộ những gì mình biết đều nói với Diệp Khai.
967 Sắp xếp xong xuôi sự tình ở nơi này, Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung quay về thành phố Đông Sơn. Về phần căn cứ gieo trồng thuốc phiện tại Tây Câu giao cho bộ đội võ cảnh trông coi, vây vòng cảnh giới tuyến quân sự, hơn nữa ghi rõ người nào chưa được phép mà tùy ý ra vào có thể trực tiếp bắn chết.
968 Lời nói của bí thư Nhạc Sơn vô cùng rõ ràng, thái độ vô cùng tinh tường. Đối với loại chuyện buôn lậu thuốc phiện, thái độ nội địa luôn trước sau như một, cứ suy nghĩ năm xưa cả vương triều Đại Thanh vì muốn cấm nha phiến mà phải đánh trận cùng người Anh và người Pháp, tuy thất bại nhưng có thể nhìn ra được quyết tâm lúc đó.
969 Hắn lớn từng tuổi này chưa từng bị một hạng người vô danh vũ nhục thẳng vào mặt như thế bao giờ, trước kia cho dù cãi nhau cùng nhóm ủy viên thường vụ Cục chính trị trung ương, cũng đều nói chuyện đàng hoàng, từ lúc nào nhảy ra một người lại dám chạy tới trong địa bàn của hắn không chút kiêng nể nói bậy về vùng quản hạt của hắn?Tính cách bao che khuyết điểm của Diệp Khai vẫn rất mạnh, hiện tại hắn là quyền chủ tịch thành phố Đông Sơn, dĩ nhiên là buộc chặt danh dự cùng thành phố, như vậy có người nói bậy về địa phương này, chẳng khác gì chỉ thẳng vào mặt hắn mắng nhiếc.
970 Nhìn thấy Đổng Siêu Toàn đã đến, Diệp Khai tự nhiên dự liệu được Long Chính Tiết cũng đã tới Đông Sơn, nhưng trong nội tâm hắn không chút lo lắng, dù sao hắn cùng Long Chính Tiết từ đầu đã không cùng đường, chỉ cần không bị nắm bím tóc tự nhiên cũng không cần sợ hãi Long Chính Tiết.
971 Nhưng hắn còn chưa kịp hành động, Bùi tổng đã tức giận, nàng có bao giờ từng chịu qua cơn giận kiểu này đâu!Bùi Quân Thu cũng không nói thêm một lời, chỉ ra hiệu ột bảo tiêu, người kia lập tức hiểu ý trực tiếp chạy sang bên cạnh cầm hai khối gạch xanh thoạt nhìn rất rắn chắc, hướng xe thể thao kia nện qua.
972 Bùi Quân Thu bỗng nhiên nhảy dựng lên, vừa cười vừa nói:- Đột nhiên cảm giác hay là đi tắm trước thì tốt hơn!- Anh nói thế này ah Bùi tổng, em có phải đang muốn giày vò người khác hay không đây?Diệp Khai có chút bất mãn cười nói.
973 - Diệp Khai nói không thả người?Trong một khách sạn nào đó, Long Chính Tiết đang ngồi đối diện Cù Hữu Nghĩa, nghe Đổng Siêu Toàn báo cáo sự tình của Cù Sĩ Vinh.
974 Tiệc tối kéo dài hơn hai tiếng, mọi người đều cảm thấy rất hứng thú đối với lượng tài chính của Bùi Quân Thu, dù sao tùy tiện đầu tư một tỷ đồng đến thành phố Đông Sơn theo người khác xem ra là chuyện không cách nào tưởng tượng.
975 - Em làm gì vậy, sau lưng anh thật ngứa…Diệp Khai không nhìn thấy được sau lưng, chỉ cảm thấy có chút ngứa ngáy, nhịn không được muốn đưa tay đi gãi lưng mình.
976 - Thật quá kiêu ngạo rồi!Bùi Quân Thu chứng kiến hình vẽ sau lưng Diệp Khai, lập tức căm tức nói. Theo khả năng tay nghề mà nói, Bùi Quân Thu cùng Mộc Uyển Dung mỗi người mỗi vẻ, Bùi Quân Thu vẽ rất sống động, xem xét liền nhận ra biểu lộ hung hăng càn quấy của con thỏ, khó trách Mộc Uyển Dung vừa nhìn thấy liền giận dữ.
977 Trước tiên gọi điện thoại cho phó chủ tịch thành phố kiêm cục trưởng Cục cảnh sát, nói rõ việc mình cần đi thăm hỏi con trai Cù Sĩ Vinh, phản ứng của Đặng Kim Hữu khá khách khí, tỏ vẻ Diệp chủ tịch đã đồng ý cho vào thăm.
978 Cù Hữu Nghĩa cân nhắc sự tình thật rõ ràng, nếu như chỉ là Cù Sĩ Vinh gây chuyện đụng người thì trách nhiệm khá lớn, nhưng nếu đối phương đã đập phá xe của hắn, nói như vậy cả đôi bên đều có trách nhiệm, khi cân nhắc hình phạt cũng sẽ có châm chước, ít nhất có thể xem như trao đổi điều kiện mà đàm phán.
979 Nhìn Long Chính Tiết cùng Cù Hữu Nghĩa đi ngang qua, Diệp Khai không khỏi dừng bước tựa hồ như đang suy nghĩ gì đó. - Có cần đi qua chào hỏi không?Bùi Quân Thu nhìn Diệp Khai, có chút không xác định hỏi thăm.
980 - Đông…đông…Tiếng chuông tuy không quá vang dội, nhưng truyền ra thật xa, có loại lực lượng như chấn nhiếp tâm thần, làm cho người không khỏi đắm chìm trong một cảnh giới phi thường huyền diệu.