1 Cát vàng mênh mông dính liền với chân trời xa thẳm, không hề nhìn thấy một rặng cây xanh. Gió thổi ào ạt, sóng cát cuồn cuộn giữa một chốn khô khan, không hề có một khe nước nhỏ.
2 Trên mặt Lạc phách trì gợn lên những đợt sóng lăn tăn. Cảnh vật bốn bên đang yên tĩnh như một cõi chết. Nhưng cậu bé Gia Cát Ngọc đang đứng ngây người bên đầm, lại rộn lên bao nhiêu ý nghĩ.
3 Ánh sáng mặt trời tiết cuối xuân đang chiếu rọi ấm áp lên cảnh vật của vùng Lục Bàn Sơn. Những tảng đá nằm ngổn ngang, trông như những con dê, con bò, đang nằm khoanh trên đất.
4 Một buổi sáng tinh sương vào tiết tháng ba, trên một con đường núi vắng vẻ không một bóng người. . . Bỗng, có một bóng người cỡi ngựa trắng, xuyên qua vùng Đại Tán Quan, rồi thong thả đi về hướng Đông.
5 Mấy ngày hôm nay ở vùng phụ cận Trường An, bỗng xuất hiện một cô gái xinh đẹp tuyệt trần. Đôi má cô gái đỏ hây hây như màu ráng pha, đôi mắt trong veo như làn thu thủy, quả chẳng kém chi một vị tiên nữa giáng phàm.
6 Bãi biển hóa ra nương dâu, đấy là một việc biến chuyển đổi thay thường có trong đời. Thất Điểu Bang, một tổ chức uy danh lừng lẫy, trong một sớm một chiều đã đổ nát tan tành, sào huyệt chỉ còn là một đống gạch vụn!Việc ấy đã loan truyền và làm rung chuyển cả giới giang hồ.
7 Gió đêm thổi rì rào! Côn trùng kêu rả rích. Vầng trăng đã lặn về Tây, khiến ánh sáng nhợt nhạt mờ tỏ, chiếu rọi lên ba cỗ quan tài, trông lại càng rùng rợn khủng khiếp hơn.
8 Trăng sao đều lặng bốn bề im phăng phắt. . . Ánh bình minh vừa ló dạng thì Gia Cát Ngọc đã giục ngựa lên đường. Con đường núi vắng vẻ này chính là con đường phải đi qua, mới đến Bạch Thảo Giáp được.
9 Đêm thanh mát lạnh như nước dưới ánh trăng vàng úa nhợt nhạt. Một làn sương mỏng trùm kín cả ngọn Trích Thúy Phong trông như được phủ lên một lớp the trắng.
10 Ánh đèn trong nhà màu vàng nhợt nhạt. Sao thưa trên nền trời nhấp nháy không ngừng. . . Xích Diện Thần Long sau khi nói chuyện mãi với Gia Cát Ngọc đến đêm khuya, thì đã cùng nhau quyết định một chuyện to tát, làm rung chuyển cả vỏ lâm.
11 Giờ Thìn ngày một một tháng năm vừa đi qua, thì Xích Diện Thần Long bèn thận trọng đứng trước một số nhân vật võ lâm đông đảo được mời đến và đang tập trung trên bãi sân trống trước cửa Di Thế Sơn Trang tuyên bố rằng: - Các vị không ngại đường sá xa xôi nghìn dậm, quang lâm đến Di Thế Sơn Trang, khiến cho Tư Đồ Uy tôi cảm thấy hết sức vinh hạnh.
12 Khi Gia Cát Ngọc đã xuống tận đến chân núi Trích Thúy Phong thì sức nhìn xa của tầm mắt cũng bị rút ngắn lại. Hơn nữa, khi chàng vượt khỏi cánh rừng phong mười dặm, thì lại gặp một con sông to chặn ngang trước mặt đang chảy uốn khúc về hướng đông.
13 Gà đã gáy sáng, vạn vật đều như thức giấc. Ánh triều dương vàng nhạt, từ bên ngoài soi thẳng vào khung cửa sổ của một gian khách sạn nhỏ. . . Mùng màn chăn gối trên giường vẫn chưa thu dọn, nhưng người khách trọ đã dậy từ lúc nào rồi.
14 Mọi việc trong võ lâm đều gian manh giả dối. Gia Cát Ngọc không ngờ đến được pho Lục Ngọc Di Đà trong tay Phong Lôi nhị lão lại là một món đồ giả. Tất cả mọi người đã bỏ đi tứ tán, rừng núi đã trở thành vắng vẻ, chàng đứng lại một mình, nhưng trong lòng đang có chẳng biết bao nhiêu là nghi vấn.
15 Vì tình thế bắt buộc, nên Gia Cát Ngọc đành phải trao thanh đoản đao "Phỉ thúy hàn tinh tỷ" cho cô gái áo trắng. Hậu quả của việc làm này sẽ ra sao, cố nhiên là chàng đã đoán biết rõ ràng.
16 Gió đêm lồng lộng, trăng khuyết hãy còn treo lơ lửng trên nền trời. . . Gia Cát Ngọc đưa mắt nhìn theo bóng người ấy, trong lòng không khỏi có một sự xúc cảm sâu xa.
17 Ánh sáng mặt trời xuyên qua bức tường đổ nát, rọi thẳng vào gian đại điện phủ đầy bụi bặm. . . Trên một chiếc bàn thờ trống trơn, Xích Diễm Tàn Chưởng đang nằm hôn mê vì đang bị trọng thương.
18 Những tia sáng cuối cùng của bón tà dương, tô lên nền trời một ánh vàng rực rỡ. . . Trong bóng hoàng hôn lù mù dưới chân Thiên Hà Lãnh, thấp thoáng có hai bóng người đang ôm chầm lấy nhau, đầy âu yếm.
19 Một ngôi miếu nhỏ trơ trọi đang đứng im dưới ngọn núi Kỳ Bàn Phong. Trời mới vừa sáng tinh sương, thì từ trong ngôi miếu ấy đã có tiếng cười to nói:- Ông bạn nhỏ kia, trong đêm vừa rồi ngươi đến thực là phải lúc, nếu chậm một tí nữa, thì chắc là lão ca ca phải xảy ra đến nơi với tên giặc trọc ấy rồi.
20 Đêm đã vào canh ba, bóng trăng sáng vằng vặc, khắp ngọn Kỳ Bàn Phong mông lung như được phủ lên một lớp sương lạnh. Chung quanh không nghe một tiếng côn trùng, không một tiếng chim đêm, mà chỉ có ngọn gió lạnh thổi rì rào, nghe như tiếng rên rỉ của một kẻ sắp chết.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50