21 Mục Dã Thần Canh Điền Trưởng đã hét lên bốn tiếng rằng: - Lục dương thần cương. Bốn tiếng ấy gây lên một sự kinh khiếp chẳng thua chi trời long đất nổ, khiến ba vị đạo sĩ của phái Thái Sơn đều kinh hồn tán đởm.
22 Ba hôm sau, Gia Cát Ngọc và Tư Đồ Uyển đã đến Diệp Gia Tập, một thị trấn nằm giáp giới hai tỉnh Hà Nam và An Huy. Hai người đến thuê khách sạn ở xong, thì Tư Đồ Uyển liền đưa mắt lườm Ngọc đệ đệ:- Hôm nay phải ở yên trong khách sạn để nghỉ, nếu nửa đêm gà gáy còn bỏ đi ra ngoài, thì đừng trách tại sao tôi lại không kể chi đến đệ đệ nữa đó.
23 Gia Cát Ngọc hay tin Âm Sơn Quỷ Tẩu đã rời bỏ Vạn Thú Cung nên liền cáo từ Vạn Thú Thần Quân, một con người đã biết hối lỗi để quay về đường thiện, rồi cũng Tư Đồ Uyển, hối hả nhắm hướng Hạ Lan Sơn đi rút tới.
24 Sao lạnh lưa thưa, trăng tàn xế bóng. . . Màn đêm đã trở thành lờ mờ, trùm kín cả khu núi Hạ Lan Sơn đang im lìm ngon giấc. Trong sơn cốc vẫn còn sót lại mấy ánh trăng vàng úa.
25 Sau khi qua khỏi quan ải, Xích Diện Thần Long liền giã từ Nhất Diệp Đạo Trưởng, dẫn ái nữ nhắm thẳng Trường An đi thẳng tới. Tại Bạch Lộc Nguyên nằm về phía đông nam Trường An, cách Bá Lăng không xa, có một ngôi miếu ít người biết đến, tên gọi là "Ngã Nỗi Miếu"".
26 Lá rơi xào xạc, côn trùng kêu rả rít, khiến cảnh đêm khuya lại càng thêm rùng rợn. Giờ tụng niệm kinh tối ở Thiếu Lâm Tự đã qua, các tăng nhân ai lui về phòng nấy.
27 Tại một gian phòng lớn nơi Ngũ Phúc khách sạn trong thành Đăng Phụng, Thiết Chỉ Cái và Thạch Kinh Thiên đang xem mọi việc xẩy ra mà họ được mục kích tại Thiếu Lâm Tự trong đêm rồi kể thao thao bất tuyệt cho cha con của Xích Diện Thần Long nghe.
28 Trước khi bình minh đến bầu trời có vẻ càng tối tăm hơn và im lặng một cách dị thường. Trăng đã lặn, sao đã chìm, sương lạnh đang phủ mờ đó đây những ngọn núi cao đứng ngó nhau giữa sự tĩnh mịch.
29 Người che mặt ấy vốn thực là ai? Có phải đúng là Gia Cát Ngọc không? Chàng làm thế nào thoát chết được? Làm thế nào. . . ?Thì ra, trước đây lúc chàng đang bị nội thương, kế lại bị Tích Hoa công tử điểm vào huyệt đạo, rồi ném thẳng xuống hố sâu muôn trượng.
30 Chuyện gì đã làm cho Gia Cát Ngọc phải biến hẳn sắc mặt như thế. Chuyện gì đã làm cho thâm thần của chàng phải xúc động mạnh mẽ như vậy?Thì ra sau khi mở banh những hạt núi áo ấy xong thì một việc bất ngờ mà chính chàng không ngờ đến được đã phơi bày ra trước mắt.
31 Gia Cát Ngọc trông thấy Xuyên Tâm Bạch Cốt Trảo vung chưởng đánh tới, thì nhanh như chớp tràn ngay người về phía trước, xoay mình qua một cách tuyệt diệu là đã lòn ra phía sau lưng của đối phương.
32 Tình yêu của Tư Đồ Uyển đối với Gia Cát Ngọc có thể nói cao hơn cả núi Thái Sơn, sâu hơn bể cả. Nàng biết Gia Cát Ngọc tự xấu hổ về chỗ dung nhan của mình đã trở thành xấu xí, nên nàng quyết tâm tự hủy sắc đẹp của mình đi, hầu được chung sống bên nhau mãi mãi.
33 Tuyết phủ trên mặt đất vẫn chưa tan, gió lạnh vẫn còn cắt da thịt. . . Tại Bách Thảo Giáp ở phía Nam tỉnh Triết Giang, bỗng có một chuỗi cười dài vọng lên.
34 Tiểu Thanh cô nương đã bị lầm mưu kẻ giả mạo kia, khiến Gia Cát Ngọc suốt đêm không thể ngủ được. Chàng lo lắng là nếu nàng vạn nhất có điều chi lỡ lầm, thì sau này chàng còn mặt mũi nào để gặp lại từ mẫu và Mạc Sầu Tiên Tử.
35 Trên nền trời mây đen phủ mù mịt, trông chẳng khác nào một cái nắp vung úp kín cả vùng Tiên hà Lãnh trắng bạch màu tuyết này. Gió bấc thổi vi vu mây trôi cuồn cuộn không ngớt những ngọn cây oặt oẹo giữa luồng gió lạnh không ngớt reo xào xạc làm rơi lả tả những bông tuyết đang bám khắp cành.
36 Ngọn gió bấc thổi mỗi lúc càng mạnh, bông tuyết bay trắng cả nền trời, nhành cây không ngớt khua xào xạc, như rên rỉ trong sơn cốc. . . Bóng người từ hướng đông nam chạy bay tới, chỉ trong chớp mắt là đã tới nơi.
37 Thạch Cổ hòa thượng là một trong Càn Khôn Ngũ Bá, hành động nhanh nhẹn không thể tưởng tượng. Lão ta lượt mình tràn tới là đã tràn qua những mô tuyết của Bát Đầu Thư Sinh vừa đắp xong.
38 Ba bóng người từ xa đang phi thân đến nơi chính là Gia Cát Ngọc, Tư Đồ Uyển và Tiểu Thanh. Khi hai cha con vừa trông thấy mặt nhau thì đôi bên đều có cảm giác như vừa nằm mộng.
39 Gia Cát Ngọc từ từ bước thẳng về phía trước ba bước và bất thần dừng chân đứng lại, gằn giọng nói: - Bút tích của hai đôi liễn treo trước cửa là của ai thế?Lão đạo sĩ đưa chéo đôi chưởng, trợn mắt giận dữ nạt rằng:- Nếu ngươi chỉ muốn chết, thì hãy hỏi thêm một lần nữa đi.
40 Thạch Kinh Thiên tiếp tục lướt nhanh tới trước, vừa hết canh một, thì hai người đã tiến tới cửa Bất Qui Cốc Vì muốn giữ bí mật hành tung, nên cả hai không đi theo con đường chính, mà trái lại, rẽ sang ngọn núi phía trái để xâm nhập vào trong sơn cốc.