61 “Vẫn mong các vị cân nhắc cho cẩn thận, ta đã đưa ra một mức giá đối với cửa hàng của các vị, mời các vị xem qua. Nếu cảm thấy không ổn, chúng ta vẫn có thể thương lượng lần nữa.
62 Nàng vừa đứng dậy, thì nghe thấy người sau màn che lười nhác nói: “Ngươi không thể không bán, bởi vì, nếu ngươi không bán, lỗ sẽ càng nhiều!”Lời nói của người này chắc chắc như vậy, khiến Hoa Trứ Vũ kinh hãi vô cùng.
63 Hoa Trứ Vũ vẫn bình thản đi về phía trước, làm như không nhìn thấy ánh sáng phản chiếu từ đại đao và ám khí, nhưng lúc ánh đao sắp bổ tới, còn kẻ tập kích nàng không thể biến chiêu được nữa, thì chính là lúc nàng làm như đột ngột gặp may thoát khỏi nơi nguy hiểm nhất.
64 Ánh trăng màu bạc như đại dương mênh mông thấm đẫm những phiến hải đường đang nở rộ kia. Từng bụi hoa khoe sắc dưới ánh trăng, lặng lẽ nở nộ trong đêm.
65 Một đóa bay về phía Lí đại nhân – người nói nàng giống hoa hải đường, một đóa bay về phía Trương đại nhân vừa say mê nói hải đường giống nàng, còn một đóa khác, lại bay về phía Cơ Phượng Ly.
66 Tên nô bộc đứng trước cửa thông báo hai lần, một lúc lâu sau không nghe thấy tiếng người trả lời nên mới nghi ngờ đẩy cửa ra, khi vừa nhìn thấy tình huống bên trong liền không kiềm chế nổi hô vang thành tiếng.
67 “Thì ra là thế!” Hoa Trứ Vũ lạnh lùng nheo mắt, trong đôi mắt trong suốt hiện lên vài tia bén nhọn, giống như có dòng nước ngầm chảy qua, nhiếp phách đoạt hồn.
68 Cơ Phượng Ly mỉm cười đưa mắt nhìn một vòng quanh đại sảnh Túy Tiên phường, ánh mắt không dừng lại một chỗ cố định nào, nhưng mọi người trong phòng đều cảm thấy Cơ Phượng Ly như đang nhìn bọn họ.
69 Khi Viêm Đế nhìn thấy những bản tấu này, lập tức giận sôi lên. Tuy trước nay Hoàng Phủ Vô Song luôn gây trò náo loạn nhưng vẫn là một đứa trẻ thông minh, đối với chuyện đại sự quốc gia vẫn luôn có chừng mực.
70 Hoa Trứ Vũ đứng ở phía đầu thuyền, để gió tùy ý thổi qua hai má, trong mũi tràn ngập hơi thở trong mát. Nàng thích cảm giác gió vờn tay áo như thế này, chính là cảm giác tự do, làm lắng lại những hỗn loạn trong lòng nàng.
71 Sâu trong rừng hoa, có một hồ nước lấp lánh sáng như gương dưới ánh trăng. Ánh trăng sáng tỏa xuống mặt hồ, mặt hồ phản xạ lại ánh trăng, sóng nước mênh mông khắp chốn, bọt nước lăn tăn.
72 Hoàng Phủ Vô Song dẫn theo Hoa Trứ Vũ, dọc theo cầu đá, đi ngang qua một hồ nước, chuyển qua bảy, tám dãy hành lang mới đến được Trúc Uyển ở phía đông, Hoàng Phủ Vô Song không cho người bẩm báo, mà trực tiếp đi vào phòng Cơ Phượng Ly.
73 Đương nhiên Hoa Trứ Vũ không hề khách khí, nhận lấy con gà rừng trơn bóng nhẫy kia, sau đó khẽ hít lấy một hơi, mùi vị này đã rất lâu chưa được ngửi thấy, nó làm nàng nhớ tới mưa gió đất Tây Cương, khói báo động đất Tây Cương, còn cả cuộc sống tự do đầy khoái hoạt.
74 “Hải Đường Uyển” là nơi ở của nhóm tú nữ trong “Hành cung Thanh Giang”. Nguyên ngày hôm nay, Hoàng Phủ Vô Song dẫn theo Hoa Trứ Vũ với Cát Tường, đi tới Hải Đường Uyển gặp gỡgiai nhân.
75 Bảng giá vừa rồi, cùng lắm chỉ tăng dần mười lượng, hai mươi lượng, mà người này đã nhảy giá từ ba trăm lượng lên tới năm trăm lượng. Mức giá năm trăm lượng này, đủ ột gia đình thường dân sống cả đời.
76 Chỉ là Tiêu Dận không hề chú ý tới tiểu thái giám là nàng, đôi mắt tím trầm lạnh như sương thản nhiên quan sát Hoàng Phủ Vô Song. Hoa Trứ Vũ khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm, rồi nhích người lại gần chỗ bóng cây.
77 Hai bóng người màu vàng chậm rãi bước vào trong vòng vây đám cung nữ. Chúng đại thần, phi tần cuống quít quỳ xuống nghênh đón, Hoa Trứ Vũ quỳ xuống thảm đỏ theo Hoàng Phủ Vô Song.
78 Việc Hoàng hậu và Hoàng Phủ Yên rời đi, khiến không khí yến tiệc trở nên nặng nề. Cơ Phượng Ly cự tuyệt tứ hôn lúc bình thường thì không sao, nhưng hiện tại đang có Tiêu Dận với Đấu Thiên Kim ngồi đây, Cơ Phượng Ly từ chối thẳng thừng như vậy, bảo Viêm Đế biết giấu mặt vào đâu cho phải.
79 Cơ Phượng Ly chậm rãi dùng hết một bát cháo, thị nữ vội vàng lấy cho hắn thêm một bát. Nhưng hắn lại không hề động đũa, nhìn vào bát cháo với vẻ thất thần.
80 Điệu múa này hoàn toàn mới lạ đối với người Nam Triều. Một điệu múa hoà thuận, vui vẻ, còn rất có sức cuốn hút. Một vài thị vệ bắt đầu lắc lư cơ thể theo điệu nhạc, Viêm Đế nhìn thấy vậy, tươi cười nói: “Nếu thái tử Bắc Triều đã học kiếm vũ của Nam Triều ta, vậy các ngươi cũng lên sân khấu học tập những dũng sĩ Bắc Triều, không cần câu nệ tiểu tiết!”Đám thị vệ thấy Hoàng đế ủng hộ, liền xông hết lên học múa.