101 Thâm sâu rối bời. Xe ngựa đi trên sơn đạo gập ghềnh cực kì xóc nảy, nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến giấc ngủ ngon lành của Lâm Quân Tử. Trận xóc nảy này vô hình trung thành khúc hát ru cho nàng, khốn đốn vài ngày, rốt cục thoát khỏi nhà giam, trong lòng thoải mái, cho nên Lâm Quân Tử ngủ cực kỳ ngon lành.
102 Đại soái ca đuổi theo 1Cửu Nguyệt quất roi điều khiển xe ngựa phi nhanh như gió, thế nhưng vẫn bị hơn chục người cưỡi ngựa vây quanh. Dẫn đầu là một người thanh âm lạnh lùng, hắn quay về phía Cửu Nguyệt quát lên một tiếng lớn: ” Ngươi cho rằng ngươi chạy nhanh, ta sẽ không đuổi kịp, phải không? Đồ khốn.
103 Hơi quá đángKhi Lâm Quân tử tỉnh lại, đã thấy mình ở trên xe ngựa đang lộc cộc chạy. Sắc trời bên ngoài đã tối đen, bây giờ đã là ban đêm. Có mấy ngọn đèn thưa thớt chạy theo khe hở của màn xe, chiếu rọi trở vào trong.
104 Yêu ngươi hết thuốc chữa >_Cửu Nguyệt không biết tức giận với ai , xe ngựa chạy nhanh, vung roi rất là hung mãnh. Đáng thương cho con ngựa đỏ thẫm kia, dưới tay Cửu Nguyệt tàn phá, đã sắp chạy đến không thở ra hơi, trên thân đều là mồ hôi.
105 Gian tế từ địch quốcMộ Dung Hàn quả nhiên sắc mặt trầm xuống, không nói thêm gì nữa, đành phải kiên trì nói: “Chúng ta vẫn là vừa đi vừa chờ Cung chủ đi!”“Hảo, lên đường!” Lâm Quân Tử nhanh nhẹn buông màn xe ngựa.
106 Tuyệt thế công tử“Ca ca, hắn là Bạch Lộ, người đã cứu ta từ trong quan tài ra, cũng là hắn đưa muội về!”Nói tới đây, ngữ khí của Lâm Quân Tử dừng lại một lúc, trong lòng bắt đầu cũng có chút nghi hoặc.
107 Cực kỳ sợ hãi ta?Tiểu Thảo động tác nhanh chóng trải giường, lại lấy nước rửa mặt đến cho Lâm Quân Tử , còn ân cần hỏi han: “Đại tiểu thư, có muốn tắm rửa một chút hay không? Người đi đường nhất định mệt mỏi! Tắm một chút cho thư thái!”Lâm Quân Tử ngồi ở ghế tựa, lười biếng nói: “Thì là bởi vì mệt, ta mới chẳng muốn động đậy a, ta rất muốn ngủ một giấc không dậy nữa a!”“Là, là, Đại tiểu thư nói đúng, Tiểu Thảo lắm miệng!”Tiểu Thảo kích động mà cúi đầu thỉnh tội, kia bộ dáng, như là rất sợ Lâm Quân Tử trách phạt nàng một dạng.
108 Nhập cung phi tặc 3Lâm Quân Tử có chút ngạc nhiên “Ca ca, ngươi không phải mới vừa đi sao? Sao đã quay về rồi?”Lăng Tiếu Phong hơi nhíu mày lại, trong mắt ẩn ẩn nét lo lắng, liếc mắt nhìn Lâm Quân Tử một cái.
109 Quản giáo không nghiêmLiền thấy Mộ Dung hàn cúi đầu nói: “Khởi bẩm cung chủ, ta chỉ là muốn thử xem Bạch Lộ công tử này có công phu hay không thôi,Ta cũng vì an toàn của Lăng Tiêu Cung mà suy nghĩ, cung chủ, thươtrời cao chứng giám, ta là một lòng trung thành! Cung chủ, người minh giám a!”Vẻ mặt Lăng Tiếu Phong không nhìn ra hờn giận, trừng mắt nhìn Mộ Dung Hàn nói:“Cho dù ngươi có một lòng trung thành, nhưng biện pháp trung thành này cũng thật là đáng giận, Bạch Lộ hiện tại là bằng hữu của Đại tiểu thư, ngươi sao có thể dễ dàng xuất thù?Không có mệnh lệnh của ta, ngươi đã tự tiện quyết định, trong mắt người còn có cung chủ ta tồn tại nữa hay không?”Mộ Dung hàn thấy trong mắt Lăng Tiếu Phong tràn ngập tàn nhẫn quang mang, tức thì sợ hãi, hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất.
110 Đồng giường cộng chẩm 2Bên trong gian phòng rộng rãi, một ngọn nến đỏ sậm yếu ớt tỏa sáng. Ánh sáng mờ nhạt, chiếu vào bên trong gian phòng, mờ mờ mông lung.
111 Chỉ duy có ngươi là không thể thương lượng 1Bạch Lộ cười nói đối với Lâm Quân Tử :” Thương thế của ta không nghiêm trọng, cứ theo cách tẩm bổ của ngươi, ta không phải sẽ biến thành một gã béo sao?”Lâm Quân Tử đang gắp một miếng thịt gà rừng bỏ vào trong bát của Bạch Lộ, theo lẽ thường nói:” Bị thương thì phải tẩm bổ, hơn nữa lại còn ở mặt, đây là vấn đề vấn đề mặt mũi, nhất định phải ăn nhiều một chút !”Bạch Lộ đang muốn từ chối, Tiểu Thảo lại đẩy cửa phòng ra, bưng vào một chén canh nóng, đặt trước mặt Lâm Quân Tử.
112 Nội tặc 3Lăng Tiếu Phong thất kinh: “Cái gì? Còn có chuyện nhý vậy? Vân Nhi, tại sao muội không nói sớm?”Lâm Quân Tử cắn răng nghiến lợi, tức giận vạn phần nói:“Muội chuẩn bị hôm nay nói cho huynh biết nha, nhưng mà, nhưng mà, ai ngờ tên Mộ Dung Hàn đáng chết kia, làm sao mới sáng sớm đã muốn độc chết muội a! Không ngờ lại hại đến Bạch Lộ!”Cao tiên sinh lại nói tiếp: “Lý Nguyên? Lý Mật? Chẳng lẽ hai người đó là huynh đệ? Bọn chúng đều là đồng lõa của Mộ Dung Hàn? “Lăng Tiếu Phong tức đến mày rậm nhướn thẳng, bên trong mắt tích đầy sát khí làm cho người ta không rét mà run.
113 Ép nàng nói ra câu nói kia 3Lâm Quân Tử đã hoàn toàn mất đi vẻ ngang ngược, nàng thật sự thật sự rất sợ Bạch Lộ chết!Bây giờ nàng chỉ có một ý niệm, chỉ muốn Bạch Lộ lưu lại, khiến cho hắn sống thật tốt.
114 Dụng tâm lương khổ 2Lâm Quân Tử ngớ ra một giây, đột nhiên nhớ lại một khắc trên bàn ãn lúc sáng kia, Bạch Lộ vốn không muốn uống Huyết Sâm, sau đó lại nói thơm quá, cầm lên uống.
115 Trong cung có khách quý tới 1Tiểu Thảo vội vàng lắc đầu“Cái này nô tỳ cũng không biết a! Nô tỳ chỉ nghe quản sự phòng bếp nói qua, cung chú đang tiếp đãi hắn! Nghe nói, lát nữa sẽ có tiệc, bọn họ đang chuẩn bị!”Lâm Quân Tử trong nháy mắt lo lắng, Cửu vương gia chưa từng gặp mặt này, hay là tới thương lượng hôn sự, khiến nàng phải xuất giá sao?Nàng ghét nhất là Vương gia, trong tiểu thuyết xuyên qua, Vương gia hầu như chẳng có ai tốt.
116 Một lần nữa chạy trốn 2Lâm Quân Tử suy nghĩ một chút, lại nói: ” Lăng Tiêu cung thế lực cũng rất lớn, ta nghĩ cậu ngươi cũng không dám tới tận đây đòi người, người trước tiên cứ ở lại nơi này đi! Ta tuy không có ở đây nhưng sư huynh ta sẽ đối đãi với ngươi thật tốt!”Nhìn vẻ mặt Lâm Quân Tử quan tâm rất nghiêm túc, ánh mắt Bạch Lộ dâng lên một trận ấm áp.
117 Tự tìm phiền não 2Còn lại mấy đại hán vô cùng sửng sốt, bọng họ ai cũng không nghĩ được, cái tên trước mắt nhìn như yếu ớt, một tiểu tử thanh tú thế nhưng công phu lại tốt như vậy.
118 Tới lúc đại nạn làm bạn đồng hành 1Trong lúc mê man, có bóng người ở bên cạnh nàng lúc ẩn lúc hiên, lại thấy thật mơ hồ. Ba, mẹ, Hiểu Hiểu, Phương Bân, Bạch Lộ, Lăng Tiếu Phong….
119 Cái hôn ước hẹn 1Bạch Lộ ôn hòa cười, tia yên bình trên khuôn mặt ôn nhuận kia, hoàn toàn không có chút khốn đốn buồn khổ nào : “Mì trường thọ a! Hôm nay là sinh nhật ngươi, ta không biết làm bánh sinh nhật gì đó mà ngươi nói, nên làm một bát mì trường thọ, cung chúc ngươi trường mệnh trăm tuổi!”Oanh một tiếng, nụ cười ôn hòa kia phút chốc khiến cho tất cả chua xót ưu phiền của Lâm Quân Tử đều vỡ nát.
120 Bị hắn làm cho cảm độngLâm Quân Tử chợt đẩy Bạch Lộ ra, hoảng loạn nói:”Không được, ta không thể liên lụy đến ngươi!”Bạch Lộ cũng bị nàng thức tỉnh, nhưng mà, không cam lòng.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 44