1 Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Đường Táo nhặt được một người nam nhân.
Bất quá cũng chỉ là do quá thèm ăn, thừa dịp thời tiết ban ngày còn sáng sủa liền định tiến đến bên hồ bắt cá, chuẩn bị làm một nồi canh cá nóng hổi để uống, không ngờ khi đi đến bên hồ, lại thu hoạch được một sự việc ngoài ý muốn như vậy.
2 Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Đường Táo thấy tình huống không ổn, đang định chạy trốn, đột nhiên một đạo ánh sáng thoáng hiện, đem thân thể nàng cuộn chặt lại.
3 Edit +beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Trọng Vũ nhìn tiểu táo yêu đang lăn qua lăn lại trong lòng bàn tay mình, tâm tình không khỏi sung sướng cong cong môi, khuôn mặt tuấn tú nhiễm ý cười nhàn nhạt, càng tôn thêm vẻ tuấn lãng vô song.
4 Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Đường Táo thấy khuôn mặt tuấn tú của sư phụ trầm xuống, nghĩ thầm hắn nhất định đang rất tức giận, liền ngoan ngoãn nhắm mắt lại, không dám nói câu nào.
5 Edit + beta: Lãnh Diễm Tuyền.
Đường Táo thật không ngờ tới, rùa đen này thế nhưng lại là sủng vật của sư phụ. Nghĩ lại lúc vừa rồi nàng còn muốn đem nó đi hầm canh cho sư phụ uống, nhất thời trong lòng áy náy cực kỳ.
6 Tắm rửa?
Đường Táo chớp chớp mắt, cảm thấy có chút kỳ quái. Đang buổi tối, sư phụ vì sao đột nhiên muốn tắm rửa? Hơn nữa… Còn bảo nàng hầu hạ?
Tiểu đồ nhi không gật đầu, tâm tình Trọng Vũ liền chùng xuống.
7 Quá nhỏ sao?
Trọng Vũ cúi đầu nhìn tiểu đồ nhi trong ngực, rồi sau đó như tên lưu manh nói: “Quả thực có chút non nớt, chẳng qua…. Nuôi dưỡng thêm một thời gian nữa là ổn.
8 Nuôi lâu ngày như vậy, hắn càng nhìn tiểu đồ nhi càng thấy thuận mắt. Hiện giờ một thân trang điểm tỉ mỉ, trên mặt được bôi một phần phấn mỏng, lại thay một bộ váy xinh đẹp, nhìn càng thêm khả ái xinh tươi.
9 Đường Táo ngây ngẩn cả người, một lúc sau mới cười cười nói: “Sư phụ tất nhiên là thần tiên rồi, hơn nữa… còn là thần tiên lợi hại nhất. ”
Làm đồ nhi của người, nàng cảm thấy vinh dự vô cùng.
10 Những ngày tiếp theo, Đường Táo thường dậy sớm hơn một chút, ở trong sân hái được rất nhiều loại hoa cỏ khác nhau, trừ bỏ đồ ăn sáng của sư phụ, còn chuẩn bị thêm vài đĩa điểm tâm cho Phù Yến.
11 Tiểu đồ nhi trong ngực cứ ngây ngốc nhìn hắn, đôi mắt sáng lấp lánh, cái miệng nhỏ hơi hé mở.
Trọng Vũ muốn mở miệng nói điều gì đó, liền thấy đôi mắt của tiểu đồ nhi cúi xuống nhìn lồng ngực hắn, hắn cúi đầu, thấy đôi tay của tiểu đồ nhi nắm chặt vạt áo hắn, bộ dáng ngoan ngoãn cực kỳ.
12 Lời này nghe thật thoải mái.
Đôi lông mày của Trọng Vũ giãn ra, tâm tình vui sướng không ít, bàn tay to vỗ về tiểu đồ nhi ở trong ngực, bộ dáng thích chí vô cùng.
13 “Phù Yến sư thúc, ta…. ”
“Được rồi, cái gì cũng không cần nói. ” Phù Yến cong môi, đưa tay lên xoa xoa đầu Đường Táo trấn an, vỗ nhẹ nói: “Đi nhận sai với sư phụ ngươi đi.
14 Thấy nàng ngủ, Trọng Vũ liền thu tay về, chỉ là tiểu đồ nhi lại gắt gao bám chắc không buông. Hôm qua hắn đưa tay ra cho nàng, nàng không những không đưa tay ra, ngược lại còn lùi về sau một bước….
15 Ba năm, tuy rằng tiểu đồ nhi cao thêm không ít, nhưng vẫn chưa cao quá bờ vai của hắn, ở trong mắt hắn, nàng vẫn là một tiểu cô nương ngoan ngoãn dịu dàng.
16 Phải cho sư phụ xem sao?
Dựa vào tính tình của Đường Táo, mọi chuyện đều nghe theo sư phụ mình, nào có đạo lý không vâng lời, hơn nữa nàng cũng đã xem qua ngực của sư phụ rồi, cảm giác….
17 Thời điểm từ Ánh Nguyệt Hiên đi ra, bên ngoài trời đã đen thui. Đường Táo nhìn bóng dáng của sư phụ đang đi phía trước, liền nhanh chân đuổi theo. Sư phụ bước sau còn nhanh hơn những bước trước, Đường Táo chỉ có thể tăng nhanh tốc độ, nỗ lực đuổi kịp sư phụ.
18 Trong lòng Đường Táo rất buồn bực. Mệt nàng đem người này trở thành sư nương tương lai của nàng mà đối xử tôn trọng lấy lòng, hóa ra…. Lại là một nam nhân!
Nàng tinh tế đánh giá Mộ Hành đứng trước mặt, thấy người này như nữ tử một thân váy đỏ rực rữ như lửa, chỉ mỗi tội là không có ngực.
19 Thời điểm Trọng Vũ tỉnh lại, thấy tiểu đồ nhi ngoan ngoãn đứng một bên. Thấy hắn ngồi dậy, lập tức cầm lấy áo choàng hầu hạ hắn mặc vào. Đáng lẽ ra lúc này tiểu đồ nhi đang đi làm điểm tâm sáng, hiện giờ ngoan ngoãn chờ hắn tỉnh dậy như vậy, vẫn là lần đầu tiên.
20 Lúc này Đường Táo mới nghĩ đến —- Phù Yến sư thúc vẫn còn ở đây. Nàng duỗi tay đẩy đẩy sư phụ, chỉ là thân mình sư phụ lại không có một chút xê dịch nào, hai tay gắt gao ôm lấy nàng, miệng chưa vành tai của nàng, địa phương bị sư phụ liếm qua….
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50