61 Đôi môi mang theo bá đạo cùng trừng phạt áp lên cánh môi non mềm. Chớp mắt một cái, thiên toàn địa chuyển, mọi thứ dần trở nên mơ hồ…Ngây người, Lâm Quân Tử sợ tới mức chưa bao giờ thần kinh khẩn trương đến thế, thân thể cứng đơ sắp biến thành cương thi đến nơi.
62 Động phòng kỳ dị 6Đại học sĩ cùng Lâm Quân Tử đồng thời cả kinh, đều ngẩng đầu, tìm kiếm thanh âm nơi phát ra. Sau đó, hai người đồng thời kinh hãi. Cửa phòng ngủ mở rộng, trên tấm thảm đỏ thẫm xuất hiện một con rắn.
63 Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, Đại học sĩ kéo tay Lâm Quân Tử, từ trên giường bay lên, thẳng hướng cửa phòng phóng đi. Thoát khỏi nơi nguy hiểm, cửa phòng ở ngay trước mắt, Lâm Quân Tử cuối cùng cũng bình tĩnh một chút, thoáng an tâm.
64 Lâm Quân Tử đương nhiên không biết, trong sân viện này bố trì đề phòng cực kỳ nghiêm ngặtChỉ là nhóm thủ vệ hạ nhân kia, sớm đã bị người nào đó đánh cho ngất xỉu, nằm trong bụi cỏ, làm chút mộng đẹp trước bình minh.
65 Bạch Lộ vừa nói vừa đưa cho Lâm Quân Tử một bắp ngô nướng chín. Lâm Quân Tử cao hứng nhận lấy ngô nướng, lấy tay lật đi lật lại rồi thổi thổi, lại bắt đầu ăn như hổ đói vồ mồi.
66 *giàu có bằng cả quốc giaLâm Quân Tử “A!” một tiếng, gục đầu xuống tiếp tục gặm ngô, cái gì mà giang hồ đại bang tiểu bang, chẳng liên quan gì đến nàng.
67 Lâm Quân Tử đưa tay sờ sờ bụng, nhìn Bạch Lộ tùy tiện nói: “ Đúng vậy nha, tay nghề nướng ngô, nướng khoai tây của ngươi không tồi nha. Sau này, nếu ta có tiền, nhất định sẽ mời ngươi lo liệu việc bếp núc.
68 Ta cùng ngươi!Cửu Nguyệt lòng đầy căm phẫn mà câm miệng, trừng mắt liếc nhìn Lâm Quân Tử, hầm hừ đứng dậy đi về phía bờ suối. Lâm Quân Tử bị Cửu Nguyệt trừng mắt chẳng hiểu ra sao , nàng quay sang Bạch Lộ hỏi: “ Tại sao lại vì ta, ta chọc tới hắn sao?”Bạch Lộ thản nhiên lắc đầu, nhỏ giọn nói:” Bởi vì chúng ta vội vã đi tìm ngươi, làm Cửu Nguyệt đánh mất một con thú cưng của hắn, hắn dù sao cũng vẫn là tiểu hài tử, ngươi đừng nên chấp nhặt với hắn.
69 Bạch Lộ khẽ cười nói: “Không có vấn đề gì, chuyện của chúng ta không vội, ngươi một thân một mình, còn đang bệnh, ta thật sự lo lắng cho ngươi. Ta làm việc thích làm đến nơi đến chốn, chờ giúp ngươi tìm được người thân rồi, ta cũng coi như trọn vẹn mà rút lui, làm chuyện không phụ lòng Bồ Tát.
70 Tú bà hoảng loạn khua cánh tay mập mạp, khẩn trương giải thích “Oan uổng a, không phải ta dùng thuốc mê a. . , từ lúc Lý Nguyên mang ngươi đến đây, ngươi đã trúng thuốc mê rồi, chuyện này không liên quan đến ta a! Cô nãi nãi, ngươi ngàn vạn đừng oan uổng người khác nha, đòi sai mạng a !”Lâm Quân Tử giận dữ trừng mắt nhìn tú bà, lạnh lùng quát: “Lý Nguyên ở đâu ? Nói mau, không nói thật, ta lấy mạng ngươi.
71 Đại náo thanh lâu 4Tên nam nhân gầy ngồi bên cạnh nghe thấy hai chữ phát tài, trong con mắt dài hẹp lập tức bắn ra tinh quang. Nhìn Lý Nguyên bày ra khuôn mặt tươi cười nịnh nọt cung kính nhất “Lý đại ca, mau nói cho tiểu đệ nghe một chút, tiểu đệ cũng mong được dính chút vận khí của Lý đại ca !”Lý Nguyên vung cánh tay mập như lợn lên, giả bộ dáng vẻ như phóng khoáng nói: “Kỳ thật cũng không có cái gì, ta là mượn hơi Lăng Tiêu Cung mà thôi!”Nghe đến ba chữ Lăng Tiêu Cung, ánh sáng trong mắt nam nhân gầy càng thêm sùng bái, chỉ kém nước gục đầu xuống đất.
72 Nam nhân gầy vội vàng nói: “Lời của đại ca, trong này có chuyện gì a ?”Lý Nguyên dáng vẻ dương dương tự đắc nói “Nguyệt Phách này nghe nói là lấy được từ trong một ngôi mộ cổ, cổ mộ cơ quan sắp đặt cực kỳ tinh xảo linh hoạt, nghe nói chỗ Nguyệt Phách được cất giấu, là nơi có thể hấp thụ được ánh trăng nhiều nhất.
73 Đại náo thanh lâu 6Nam nhân gầy nghi hoặc mà hỏi dò: “Lăng Tiêu Cung bảo vật không phải là Nguyệt Phách sao ? Chẳng lẽ còn có bảo bối khác hay sao? “Lý Nguyên khẽ lắc đầu, chỉ vào nam nhân gầy nói: “Sai, bảo bối lớn nhất của Lăng Tiêu cung chủ Lăng Tiếu Phong không phải là Nguyệt Phách kia, mà là muội muội của hắn, Lăng Tiếu Vân !”“A ? Là muội muội của hắn a !”“Cung chủ này đúng là có tình có nghĩa.
74 Bỗng dưng một trận cuồng phong đánh úp lại, thân ảnh kia đột nhiên xoay đầu, trên cổ, lại là một cái đầu lâu đầy khiếp sợ…Hai nữ nhân còn chưa kịp hét lên, đã sợ quá ngất đi.
75 Máu heo dội đầu. Lý Nguyên quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu như bị thần kinh “Đúng, đúng, là Mộ Dung công tử, tất cả đều là chủ ý của hắn, ta không biết cô nương làm sao lại đắc tội hắn, ta hỏi tên của ngươi hắn cũng không nói cho ta biết.
76 Lâm Quân Tử lập tức tực giận đầy ngực: “Máu heo? Không được lãng phí? Ngươi cái con thỏ chết dẫm kia, ngươi rõ ràng là mượn cơ hội trả thù riêng !”Mắt thấy cơn tức của Lâm Quân Tử sắp bốc lên cao, Bạch Lộ vội vàng đứng ra khuyên giải: “Lâm cô nương đừng chấp nhặt với hắn làm gì, vừa rồi Lý Nguyên kia nhắc đến Mộ Dung công tử, cô nương nhận thức sao ?”Lâm Quân Tử sững sở, không thèm để ý đến Cửu Nguyệt đang cau có, chau mày nói: “Ta không có ấn tượng, không biết hắn là ai ?”Dừng một chút, Lâm Quân Tử hầm hừ nói: “Tên Mộ Dung công tử này nhất định là một kẻ cực kỳ âm hiểm ác độc, giết ta xong, còn muốn ngón tay ngón chân lỗ tai của ta a! Ta làm sao lại đắc tội hắn sâu như vậy ?”Bạch Lộ cũng cực kỳ do dự nói: “Không biết Mộ Dung công tử là ai, manh mối đã đứt, bước tiếp theo làm sao bây giờ ?”Lâm Quân Tử chớp chớp mắt, nói: “Chúng ta theo dõi Lý Nguyên, Mộ Dung công tử đã phân phó hắn giết ta, còn muốn hắn giữ lại ngón tay ngón chân lỗ tai của ta, trong chuyện này nhất định có mục đích gì đó, tên Mộ Dung công tử kia nhất định còn có thể tìm đến hắn, đến lúc đó, chúng ta tất biết Mộ Dung công tử kia là ai !”Bạch Lộ khẽ gật đầu “Ân, chủ ý này không tệ, chỉ là không biết Mộ Dung công tử này bao lâu mới…”Cửu Nguyệt đứng một bên có chút lo lắng nói: “Đúng a, còn phải trì hoãn bao nhiêu thời gian a? Công tử, chúng ta….
77 Bạch Lộ còn chưa nói gì, chỉ thấy Cửu Nguyệt khẽ hô một tiếng ” Ai nha, xong rồi. ”Lâm Quân Tử cùng với Bạch Lộ nhìn theo tầm mắt Cửu Nguyệt, lập tức, sắc mặt hai người đều tối sầm lại.
78 Bảy tám đại hán áo đen cùng từ trong ngõ tối vọt ra, đuổi theo chiếc xe ngựa. Chỉ trong nháy mắt, tất cả trở nên ồn ào không chịu nổi, những kẻ theo đuôi đều bị chiếc xe ngựa bỏ lại đằng sau.
79 Thâm tàng bất lộPhía trước là bờ vực, trong đêm tối đen như mực, lúc Cửu Nguyệt nhận ra được phía trước không có đường, tất cả đều đã chậm. Con ngựa bị chấn kinh, không nghe theo sự điều khiển của hắn.
80 Cửu Nguyệt hiển nhiên là rất sợ hãi, khẩu khí của chủ tử làm hắn toàn thân phát run. Bạch Lộ chưa bao giờ để lộ ra ái ố hỉ nộ, tính tình trước sau đều tao nhã như một , cho dù tức giận cũng không cáu kỉnh.