1 -" mới đầu tháng 4 đã nóng thế này, chết mất"- nó than thở, mồ hôi đầy người, bộ quần áo hôm nay nó mặc chính là ngắn nhất có thể -" chị Linh, anh xinh trai lúc tối nói bao giờ có mưa vậy?"- nó gọi vọng xuống bếp nơi có một người con gái đang rửa bát-" tiểu thư của tôi, người ta là bảo rằng hôm nay, hôm kia và hôm kia nữa là 35, 36 độ, tình hình này chắc 2 tháng nữa mới có mưa" - Chị Linh lắc đầu chào thua cô gái nhỏ này.
2 Tại Bắc Tống- Triều vua Nhân TôngTháng 8, năm Bảo Nguyên thứ 7-Phủ Thượng Thư-- " ai đến nhà mình vậy nhỉ?"-" ơ, cậu không biết sao?"Tới nơi rồi à, thật là mệt, đúng thật là chuỵên gì cũng có thể làm quen được, chỉ có việc ngồi kiệu là không thể nào chịu được, thật là tội cho cái bàn toạ yêu quý của ta, chết tiệt, ta nhớ tới cái mui trần nhà ta quá, ngồi thật thích, thoải mái lại nhanh chóng chả bù với cái kiệu chết tiệt này, ta là ngồi trong đây hơn ba ngày ba đêm rồi đó.
3 -" Chào dì ạ, tối qua dì ngủ ngon không ạ?"- ta bứơc vài phòng ăn, đi đến bên Đỗ phu nhân-" Ừ con đã quen với nơi này chưa? Nhìn con càng lớn càng giống mẹ, à dạo này tài đánh đàn của con chắc tiến bộ lắm nhỉ?"- Đỗ phu nhân vui vẻ hỏi chuyện, gắp một cho ta một cái càng cua.
4 'Ủa? Là mũi tên của mình. . ' Đỗ Thiếu Doãn mày nheo đầy bất mãn, bước về phía Thiên NgưHắn ta là ai chứ? Là người bắn mũi tên này ư?Thiếu Doãn đặt tay lên đầu Thiên NgưHả?Cảm giác hồi hộp này là sao chứ?-" Ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì hả!?"- ta quát lên, giật người về phía sau-" Sao còn chưa chịu xin lỗi.
5 Ưm. . . 'Cộp' -" haha! Ta thắng rồi!"-" hic, thật bất công quá. . . . trước giờ đánh cờ cứ thua tiểu thư hoài. . . . không chịu đâu"- Linh Du nước mắt nước mũi tèm lem.
6 -" Hoa tú cầu nở đẹp quá"Quả là phủ Thượng Thư có khác, rộng rãi thoáng mát trăng thanh gió mát, rất hợp để nghỉ dưỡng a. . . ta thích ta thích. . quyết định đến đây quả không hề sai lầm mà.
7 Tại Tây Phòng-" Tiểu thư người uống chén canh nóng này sẽ khoẻ lại thôi!"- Linh Du hai tay cẩn thận bưng chén canh đặt lên bàn, sau đó lon ton chạy đến giường đỡ Thiên Ngư xuống.
8 -" Linh Du, tự nhiên gần đây ta thấy buồn sao ấy!?"- Thiên Ngư chống hai tay lên cằm chu mỏ thở dài. Linh Du vừa bước vào phòng thấy tiểu thư ngồi thẩn thờ, liền lo lắng.
9 Người ta nói hạnh phúc nhất chính là yêu một người nhưng đau đớn nhất cũng chính là biết yêu. ****************-"Linh Du nhìn xem chiếc khăn này đẹp không? "- Thiên đưa cho Linh Du một chiếc khăn tay có thêu những đoá hoa tường vy rất tỉ mỉ-" Ta vừa thêu tối qua đó".
10 -" Tiểu thư, đến giờ lên đường rồi ạ!"- Linh Du chạy vào hối thúc, cô ra xe lâu như vậy mà chưa thấy Thiên Ngư ra. Tạm biệt!Thiên Ngư đặt xuống bàn một bông hoa cẩm chướng, thoáng hiện lên vẻ đau xót rồi quay mặt bước ra cửa.
11 Kinh thànhPhủ Tể Tướng-"Sao ạ?"- Tử Yên hốt hoảng: -" cha, cha đã mang sính lễ đến Đoàn phủ hỏi cưới cho sư huynh thật sao ạ?"- không thể có chuyện đó được-" Đúng rồi, Tử Yên, Đoàn tiểu thư rất nổi tiếng trong kinh thành, không nhanh chân sao được?"- Lý tể tướng vút râu gật gật đầu vô cùng hài lòng.
12 Những ngày cuối năm tuyết rơi phủ khắp, khiến người dân đi lại vô cùng khó khăn, thế mà ai nấy trong kinh thành già trẻ lớn bé cũng đều khoác thêm áo háo hức đổ xô ra ngoại thành xem hai vị đại thiếu gia so tài.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50