1 Cảnh báo: Truyện có H, 18+, sẽ xuyên suốt mỗi chap, chống chỉ định cho ai k quen với H, những ai chưa đủ tuổi cân nhắc trước khi đọc ( Mình k ép ai đọc thể loại sắc dục này cả, đừng ném đá mình nha, mình viết theo ý tưởng của mình thôi).
2 Ba năm trôi qua, Tịch Hạ Di từ cô bé ngây ngô trở thành một thiếu nữ 18 xinh đẹp, từ ngày hôm đó cô không còn gặp lại người đàng ông mà cô không biết đích thị y là Phàm Khiết Thần nhiều lần cô có suy nghĩ hắn là kẻ quất ngựa truy phong, hay chính bản thân cô đã quá nhu nhược đến yếu lòng đem dâng sự trong trắng cho kẻ cáo già và không biết có bao giờ gặp lại kẻ đó không? Tịch Hạ Di không bao giờ quên, cô bé ngây thơ ngày nào đã không còn, cô bây giờ là một bông hoa toả sắc lẫn toả hương, cô tự hứa với lòng không bao giờ để bản thân bị thiệt thòi nữa, chuyện năm xưa xem như là chó táp vào mông.
3
_Hộc. . . hộc. . .
Tịch Hạ Di nép mình vào tường thở như hụt hơi ở hành lang vắng, cô áp tay lên ngực sợ hãi, trên mặt thoáng lo âu, đôi mắt dáo dát nhìn khắp nơi mong là ông chú năm xưa kia đừng đuổi theo, cô nhíu mày cảm thấy phiền vô cùng, cô nhớ là hàng ngày đi làm đâu có ăn ở ác hay chơi xấu ai đâu, vì cái gì số cô đen đủi quá? Còn dai dẳng theo đuổi, tâm tình của cô như mặt hồ đang tĩnh lặng bị một vật nặng làm cho khuấy động, Tịch Hạ Di đang mệt nhọc tập trung hết chút sức lực còn lại để thở, ánh mắt nhìn ra xa dò xét hy vọng con người kia không đuổi theo, bất chợt ánh mắt cô nhìn về phía trước, nơi có thang máy đang mở, cô bị gây chú ý bởi một người đàng ông đang đuổi theo, là hắn chỉ cần nhìn từ một phía cũng thấy được cái đẹp khó cưỡng lại, cánh môi mỏng đỏ thắm trên làng da trắng ngần, người đó có ra tro cô cũng nhận ra
_Là.
4
_Phàm. . . tiếp theo Phàm có hẹn ăn cơm với chị Lam Thanh
_Hủy đi
Phàm Khiết Thần tâm trạng phức tạp không muốn gặp ai, thứ nhất hắn không ngờ gặp lại cô bé năm đó, thứ hai đã ăn chưa đã thì cảm thấy rất bức rức, rất muốn đoạt cho bằng được
***
Tịch Hạ Di đi làm về thì mệt mỏi đi tắm thay quần áo rồi nằm dài xuống giường, cô ở trọ cùng với hai bạn nữ nữa, cô thuộc típ người vô cùng giản dị, kiểu như giản dị đến trống rỗng, ngoài việc kiếm tiền cô chỉ thích về nhà ngủ, ngay cả việc dạo phố hay tham gia các hoạt động đều là do hai cô bạn cùng phòng thức giục, lần gặp lại hắn này đúng là hỗn loạn tâm trí, vừa ghét vừa quê, rõ ràng là năm đó cô tự nguyện nhưng thật chất là bị dụ dỗ, vừa ghét vừa không nhẫn tâm được, trớ trêu thay còn gặp lại hắn ngay giây phút cô quyết định sẽ tìm người đàng ông khác cho cuộc đời mình, tình ngay lý giang là đây, có nhiều lần cô thốt lên cửa miệng câu giá như ngày đó.
5 Tịch Hạ Di chờ đợi trước cửa khách sạn, cô nghe nói hôm nay Phàm chủ tịch sẽ đi qua đây, lần này cô nhất định phải gặp được con người đó, sở dĩ cô liều mạng bất chấp đứng đợi là vì.
6
_Phàm chủ tịch. . . có thể nào cho tôi vay tiền. . .
Tịch Hạ Di gặng hỏi lần nữa, cô hụt hẫng lo sợ đêm dài lắm mộng, nơi lồng ngực bị bàn tay ma quỷ nào đó dày vò cảm thấy rất đau còn ẩn đỏ
_Tôi muốn hôn sau đó mới đồng ý
Cô nghe đến hai chữ đồng ý của hắn thì mừng đến phát khóc, mặt kệ là hắn muốn hôn chỗ nào chỉ cần hắn đồng ý xem như cô đã có chắc trong tay sống tiền lớn, tuyến lệ của cô cũng bắt đầu hoạt động, khi mà cô nghĩ hành động bỉ ổi của hắn chỉ dừng lại ở việc sờ soạn thôi, không ngờ hắn còn muốn hôn, cô càng không ngờ gương mặt đẹp hút hồn đó lại ẩn chứa tâm hồn lạnh lẽo
_Còn suy nghĩ à? Cô nên nhớ cô không phải người duy nhất khiến tâm trạng tôi tốt hơn.
7 Tịch Hạ Di thức dậy rất sớm, cô ý thức được việc hôm qua nên đã thu dọn mọi thứ vì đây là phòng riêng của hắn, hằng ngày cô vẫn dọn dẹp phòng khách sạn, nhưng đây là phòng riêng cao cấp nằm sau tập đoàn, cách đường đi xe cũng tầm nữa tiếng, ở đây cũng chỉ có mình cô, suốt thời gian qua cô làm ở đây chứ chưa hề biết được nhà hắn ở đâu.
8 Tịch Hạ Di ngây thơ tắm không hề biết là hắn xuất hiện vì cô đứng xoay lưng về phía cửa, từng giọt nước mát lăng dài xuống hỏm lưng quyến rũ, mái tóc đen dài ướt nước buông xoã, hắn nhìn cô rất lâu, đôi mắt đen tối sắp thực hiện ý đồ, làm sao hắn có thể bỏ qua cho cô khi mà cả cơ thể trơ trụi đang hiện ra trước mắt hắn, cứ như là mỡ dâng đến miệng mèo.
9
_Tịch Hạ Di. . . . Phàm chủ tịch cho gọi cô đến Tập Đoàn
Phiến Tây, một thuộc hạ khác của hắn đến nhà riêng nằm cách sau tập đoàn không bao xa tìm cô
_Nhưng mà có chuyện gì?.
10
Tịch Hạ Di thả hồn vào mấy cuốn sách để trên kệ trong phòng sách, chỗ này chỉ có mình cô thôi, tâm trạng đang buồn ở đây đọc sách là hợp lý nhất, cô dụi mắt lau đi mấy giọt nước lấm lem trên khuôn mặt, cô nhón người với lấy cuốn sách trên cao
_Ụp.
11
Phàm Khiết Thần siết chặt tay cô, buộc cô thôi khán cự, hắn hậm hực giữ cô gái bé nhỏ trong ngực, cái dáng vẻ mỏng manh uỷ mị thế mà lại có sức khán cự ghê gớm
_Tôi không muốn.
12
Phàm Khiết Thần dạng rộng hai chân cô để từng nhịp đẩy đưa bảo bối vào sâu hơn nơi nhạy cảm, để chỗ sâu kia ôm sát vật nóng dài to khỏe, hồ hởi nhấp tấm lưng trần hùng dũng và chưa có ý bỏ cô ra, cô thì không chịu nổi con người mạnh bạo như hắn nên sắp ngất luôn rồi, từ phần hông trở xuống ê ẩm co thắt, còn có cảm giác vật cứng tung hành rất mạnh bạo như muốn phá hủy mọi thứ bên trong cô, cô không hề có cảm giác hưng phấn như hắn, cô khổ sở khóc không ra hơi phải chịu đựng con người như mảnh hổ này
_Tôi mệt.
13 Chào mọi người! truyện mình viết tầm 200 chap, cho nên mình đăng truyện vào 8h thứ 2, 4, 6. 1 tuần 3 chap, chủ nhật có thời gian mình sẽ ra thêm 1 chap.
14
_Bộ váy của tiểu Đình, con bé sẽ cáu cho xem
Lam Thanh nhăn nhó nhìn bộ váy đắt tiền bị xướt một sợi vãi tuy là không nhầm nhò gì nhưng với những người xa hoa như Lam Thanh nhưng với Lam Đình thì điều này không thể chấp nhận được
_Chị Lam Thanh em không cố ý đâu mà.
15
_Cô còn nhìn tôi bằng ánh mắt vô tội à?
Phàm Khiết Thần đang giận lắm nên hắn lớn tiếng bao vây nỗi sợ hãi khiếp đảm của cô, đôi mắt đỏ ngầu sôi sục cùng thái độ hung hăng khiến cho Tịch Hạ Di bị áp bức đến độ không chịu nổi nên tuông trào
_Cái hôm ở phòng rượu tôi bị mảnh thuỷ tinh ghìm sâu vào gót chân đến tận hôm nay chưa lấy ra được, thế mà vẫn cố gắng đi làm thêm kiếm tiền, đúng là vì tôi cần tiền nên mới đến tiệc sinh nhật đãi tiệc, tôi không may làm hư bộ váy của Lam Đình nên phải lấy bộ váy mà không được trả tiền tất cả là do tôi cần tiền nên bản thân tự đi kiếm tiền thì có gì sai? Phàm chủ tịch đã nói tôi không được về nhà tôi dù nhớ người thân vẫn không dám về vậy tôi cãi lời ngài lúc nào? Tất cả là do tính chiếm hữu của ngài quá cao rồi áp đặt người khác trong suy nghĩ đen tối thôi
Cô nghẹn ngào nhìn thẳng vào mắt hắn bày tỏ, hai mắt ngập nước trào dâng lệ nhòa, gương mặt đáng thương thảm hại, hắn ngỡ ngàng vì cô nhìn thấy rõ tâm tư của hắn, chưa có ai dám nói với hắn như thế, đúng là tính chiếm hữu của hắn quá cao suốt ngày chỉ muốn chiếm lấy cô cho nên hắn muốn mọi suy nghĩ của cô đều phải đổ dồn về hắn
_Chi phiếu tôi cho cô không đủ xài à? Đồ ngu.
16
Phàm Khiết Thần hôn lên môi cô, đó là nụ hôn đầu tiên của cô, tuy là đã mấy lần hắn gần gũi cô nhưng chưa có lần nào hắn chạm môi cô cả và đây cũng là lần đầu tiên bờ môi của cô bị một người chiếm lấy không thương tiếc như thế
_Ưm.
17
_Đừng cắn mà. . . huhu. . .
Cô bị hắn làm cho ngây dại, mặt mày nhăn nhó tỏ ý không muốn, cô không muốn hắn cắn lên ngực cô đâu mấy lần trước đều để lại dấu vết rất lâu, còn rất đau, hắn nghe cô nói không hài lòng cho lắm nên cố ý trêu chọc cứ xoa xoa rồi ngậm lấy bất động, không quá mạnh cũng không phải nhẹ nhàng, làm cô khó chịu không chống đỡ nổi, hai phần trước ngực từ mềm yếu cũng dần đứng lên kêu hãnh như mời gọi, cô thật sự không muốn cơ thể có ý phản chủ vậy đâu nhưng vì hắn tác động mạnh quá làm cô không còn tự chủ được
_Muốn được cắn rồi đúng không?
_Ưm.
18
_Tiểu Di em có tâm sự phải không? Nói cho anh nghe đi, em không giấu được anh đâu chúng ta lớn lên bên nhau từ bé mà. . .
Vỹ Nhân áp tay trên khuôn mặt lo âu, anh nhẹ nhàng ân cần, biết là cô có tâm sự vì từ nhỏ đến lớn bao nhiêu chuyện vui buồn đều là anh cùng cô trải qua nên anh hiểu rất rõ
_Em.
19
_Nếu đánh tôi mà Phàm chủ tịch bớt giận. . . vậy đánh đi
Tịch Hạ Di chớp mắt ngước nhìn người trước mặt, trên mặt là cả một tâm trạng phức tạp, ánh mắt cương quyết của cô xoáy vào tâm can hắn
_Thách thức à?
Hắn nghiến răng hỏi lại, cảm giác tức giận đến phát hỏa ngập tràn, trên gương mặt còn có biểu cảm đáng thương, hắn không phải loại đàng ông thích dùng vũ lực, làm Sao hắn đánh cô được chỉ là chỉ mỗi khi nghĩ đến cô bên cạnh người khác là bực bội ghê gớm muốn tàn sát.
20
_Để cô ta đi đi. . .
Phiến Tây vỗ mông nói nhỏ với Phiến Đông mà cái tên Phiến Đông này thì không bao giờ cãi lời Phiến Tây, cho nên gật đầu đồng ý ngay
_Cô có một tiếng.