1 Hôm nay là ngày tôi vào học lớp mười,xúi quẩy thay thức trễ đã thế còn mắc mưa nữa chứ. Vừa chạy nhanh vừa thầm rủa ông trời chơi ác với mình. Một lát mới đến trường nhưng cánh cổng đã đóng sập lại tực lúc nào.
2 _Reng…reng…reng Tiếng chuông bào hiệu giờ giải lao vang lên,tôi nhanh chóng sắp xếp tập vở đứng lên chào cô rồi nhanh chóng lôi hai con bạn xuống canteen.
3 _Tít…tít…tít Tiếng chuông trong phòng tôi vang lên,thất thỉu đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân tôi bước xuống lầu. Mùi thức ăn vang khắp căn phòng bếp lan tảo đến mũi của tôi,bụng tôi cồn cào rống lên,nhanh chóng mắt tôi sáng rực chạy vào cười toe toét lấy lòng mẹ -Bà Park hôm nay làm món gì thế? -Hôm nay bà Park làm món kim chi,con ăn không?-mẹ tôi hỏi -Oẹ,bà Park biết con ghét kim chi mà còn làm.
4 Hầm hừ quay vế lớp,tôi bước vào bàn mình cũng may hai nhỏ bạn không sao nếu không tôi chẳng buông tha cho ả Hye Rim đó. -Bực thật. -tôi tặng nắm đấm vào bàn -Có chuyện gì hả?-Ji Ki hỏi han -Có phải tại bọn tớ không?-Soo Jin ái náy nói -Không có chỉ là tên đó ngang còn hơn cua nữa đó,vô lý thật.
5 Tôi thất thỉu bước vào phòng y tế,tâm trạng tôi khá buồn đã thế trời lại đỗ mưa nữa,môi cơn mưa tôi đều nhớ đến anh ấy,nhớ nụ cười,khuôn mặt,lời nói dịu dàng,cử chỉ ấm áp,tất cả tôi đều nhớ hết.
6 Ra về tôi đạp xe đi,nhưng luôn có cảm giác như thể có người theo dõi mình,ngó ngang ngó dọc chẳng thấy “bóng ma” nào nhưng tại sao tôi thấy khó chịu thế,có cảm giác như ai đó đi theo mình,chẳng lẽ là trộm hay là mấy tên đi “cưỡng hiếp” con gái.
7 “…On the rainy days you e and find me (Vào những ngày mưa, anh đến và tìm em) Torturing me through the night (Dằn vặt em suốt đêm dài) When the rain starts to stop, you follow(Khi mưa bắt đầu ngừng rơi, anh cũng dừng lại) Slowly, little by little, you will stop as well (Từ từ, từng chút một)…” Tiếng chuông điện thoại của tôi reo lên,tôi thì đang quấn mình trong chăn mơ giấc mộng đẹp,khẽ nheo mắt tôi quơ tay kiếm tìm cái điện thoại -Alo….
8 Zing Blog-Park Je Jae gia đình có bốn người,ba là Park Guk Beak làm giám đốc công ty Hyoki,mẹ là Choi Yu Geum làm nội trợ thỉnh thoảng có làm đồ handmade đi bán,em trai là Park Je Bin đang học lớp 9 trường Seoul.
9 Tôi dắt xe chạy vào trường tức tốc quăng vào bãi,tôi thề hôm nay phải “xử đẹp” Ji Ki,phản bạn nghe trai hả,chết với tôi -Lee Ji Ki cậu chết chắc rồi. -tôi xăn tay áo lên rồi hầm hầm bước lên lớp Kéo cánh cửa ra,Ji Ki đang ngồi nói chuyện cười nói với Soo Jin,tôi tức giận xông tới -Lee Ji Ki cậu chết với tớ -Je…Jae…cậu…cậu ăn vui không?-Ji Ki thấy tôi ấp úng nói -Vui,đương nhiên là vui rồi,nhờ cậu cả đấy.
10 _Reng…reng…reng Tiếng chuông báo giờ giải lao reo lên,tôi vẫn không tài nào nguôi xuống cục tức này được. Dọn dẹp tập sách vào tôi cùng Ji Ki và Soo Jin xuống canteen trường đánh chén cái đã,phải tôi cái gì chứ đói bụng tôi chịu không nổi,sở thích của tôi là ăn và uống (a men ăn như heo đúng rồi) -Ăn gì nhỉ?-tôi đăm chiêu nhìn menu -Tớ vẫn như cũ uống sữa thôi.
11 -Mà khoan,mua cho bạn tôi với -Mơ à,bạn anh muốn ăn thì tự mua đi,hứ. -tôi trề môi đáp -Haizz thư kí Kim lại có việc làm nữa rồi. -Hyun Woo thở dài -Ăn gì?-tôi tức giận hỏi -Yoo Bo ăn gì kêu đi cô ta mua cho.
12 -Là em sao Je Jae-người đó ngạc nhiên hỏi-Anh…anh Dong…Hwa…sao…-tôi chợt lắp bắp nói không nên lời-Là em thật à,lâu rồi không gặp. -anh Dong Hwa mỉm cười ấm áp nói-Ừm,chào anh.
13 Hai năm trướcTôi gặp anh lúc ấy trời mưa rất to,tôi thì không mang dù nên phải tạm trú mưa gần quán café gần đó tình cờ anh cũng thế,anh cho tôi mượn áo che đỡ mưa chúng tôi dấn quen với nhau,sau này mới biết được anh là con trai của tập đoàn Kang Seo cũng al2 công ty ba tôi đang hợp tác nên tôi cũng thường gặp anh dần cả hai có tình cảm và yêu nhau,ai cũng nói chúng tôi sau này có thể lấy nhau vì ai cũng thấy tôi và anh rất hạnh phúc,lúc ấy tôi thầm cảm ơn ông trời lúc ấy mưa nhưng cho đến một ngày-Anh Dong Hwa,em hỏi thật anh cái này nha.
14 -Mình lên xem con bé sao rồi đi. -ba tôi nói-Ừ. -mẹ tôi gật đầu rồi bước lên lầu-Hức…hức. -tiếng khóc cùng tiếng nấc cảu tôi vang vọng ra tới tận cửaMẹ tôi nhẹ mở cửa vào,thấy con gái mình đau khổ bà cũng sung sướng gì chứ,tim bà co thắt lại đáng lẽ lúc đầu bà không nên cho con mình quen Dong Hwa chỉ tại muốn công ty kinh doanh tốt nên mới đem con mình ra,nghĩ lại bà thật xấu xa mà-Con nín đi.
15 Kết thúc quá khứ đau buồn,tôi quẹt đi những giọt nước mắt lăn dài trên má,tôi đã hứa không khóc nữa,phải,lúc đó tôi đã làm lỗi với anh ấy thì lấy tư cách gì mà trách anh rời bỏ tôi chứ,tôi là đứa ích kỉ chính tay tôi đã buông anh ấy vậy mà giờ muốn níu kéo.
16 Quay trở về lớp học,tôi cười ngay lấy lòng Soo Jin,phải điều tra thông tintừ Soo Jin mới được. -Này. -tôi khìu Soo Jin-Chuyện gì vậy?-Soo Jin quay xuống hỏi-Thì có chuyện mà,lúc nãy thấy rồi nhá.
17 -Uống gì?-Soo Jin hỏi-Mình thì Whisky. -tôi đáp-Cho mình Rhum. -Ji Ki đáp-Ok vậy cho tôi một Whisky,một Rhum và một cocktail. -Soo Jin nói với phục vụ,anh nhanh chóng gật đầu đáp-Vâng sẽ có ngay-Coi như mình đền tội rồi nha.
18 Ngoan ngoãn ngồi xuống mà tôi không ngừng điệp khúc lườm hắn,nếu có thể dùng ánh mắt giết người tôi thề người tôi giết đầu tiên là tên Hyun Woo này. -Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt nếu cô muốn công ty ba cô sụp đổ.
19 Ánh nắng len lỏi qua khung cửa sổ chiếu tới mặt tôi,đầu tôi đau buốt như muốn nổ tung ra,nhức nhói tôi từ từ mở đôi mắt nặng trĩu ra,căn phòng xa lạ trước mặt làm tôi phải thắc mắc và tôi có cảm giác ai đó đang ôm mình,quay qua thì -Áááaaaaaaaaaaa……….
20 Ít phút sau _Cốc…cốc…cốc Soo Jin nhẹ mở cửa vào ngó khắp phòng chỉ thấy tên Hyun Woo chẳng thấy tôi đâu cả -Je Jae đâu?-Soo Jin hỏi -Ở trong đó. -Hyun Woo chỉ vào nhà tắm -Ừ.