1 Tại một đồi núi tĩnh lặng, cảnh vật tiêu điều. Mảnh đất mà chỉ có khiến cho người khác đau đớn tan nát cõi lòng. Thu xếp xong xuôi chuyện tang sự, dọn dẹp lại ngăn nắp tất cả di vật của bà nội, sau đó Tả Phạm Y đến từ biệt với bà nội, một lát nữa đây cô sẽ phải quá giang xe để quay về trường học.
2 Phạm Y tức giận lườm anh ta. "Tôi chẳng hề muốn bị anh trêu chọc. " Người đàn ông này không thấy mình đang rất đau lòng hay sao? Vào lúc người khác đau lòng mà đến chọc cười thì thật là thiếu đạo đức.
3 Trong phòng làm việc rộng lớn, sắc mặt Mộ Duy Dung âm u như đầm sâu, con ngươi sắc bén như diều hâu nhanh chóng liếc mắt nhìn những dữ liệu không ngừng nhảy nhót trên màn hình máy tính.
4 Ngày hôm qua, Vi Vân đã chính thức lên đường. Từ ngày Phạm Y đồng ý đến Cạnh Thiên làm việc, dưới yêu cầu vừa đấm vừa xoa của Sở Tịnh cô đã chuyển vào nhà họ Vi.
5 A! Đụng trúng người ta rồi!Tay chân phản ứng không kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn đống tài liệu họp rơi vãi đầy đất, Phạm Y không nén nổi mà sa sầm mặt.
6 Đang đợi người mang đồ ăn lên, Phạm Y lấy tài liệu ra báo cáo. Dưới ánh mắt sángngời của anh, cô âm thầm hít một hơi, cố gắng trấn tĩnh đặt tài liệu trước mặt anh, còn mình cầm lên một bản khác, "Tổng giám đốc, chúng ta có thể bắt đầu chưa?""Cùng xem là được, không cần phiền toái như vậy.
7 "Tả Phạm Y!"Phạm Y còn chưa hết kinh ngạc, tiếng quát của Mộ Duy Dung đã vang lên, Phạm Y hoảng sợ đến sững sợ còn chưa tới kịp ấn số đã làm rơi điện thoại.
8 Mặt nóng quá! Tim đập cũng nhanh nữa!Sắc mặt Phạm Y đỏ bừng do ngượng ngùng chợt chuyển sang trắng bệch do kinh ngạc. "Anh. . . . . . Anh vào bằng cách nào?" Kinh ngạc quá độ, đầu óc trống rỗng khiến lời nói của cô không thể mạch lạc.
9 Sáng sớm vận động quả nhiên hao phí thể lực, cộng thêm mấy ngày qua bị anh quấy nhiễu cảm xúc vô cùng thấp thỏm, không thể nào ngủ say, giờ phút này Phạm Y biến thành con mèo lười nhác, nằm sấp trên giường ngái ngủ.
10 Phạm Y không thể ngờ rằng, Vi Vân đã đưa Sở Tịnh về, hơn nữa còn bình an trở về Đài Loan mà không mất một sợi tóc. Trong nháy mắt nhìn thấy hai người họ, cô khiếp sợ gần như không nói nên lời.