1 *) Khu ma nhân: giống như đạo trưởng, những người bắt maTất cả mọi người đang đứng ở trong sân, nắm chặt bàn tay của nhau. Bọn họ đang chờ đợi, chờ đợi cô gái ở trong phòng có ngọn đèn kia.
2 Ban đêm trời tối như mực, gió lạnh thổi vù vù, ánh trăng chiếu rọi xuống, một thân ảnh nhỏ bé đang đi trên con đường núi gập ghềnh, dáng vẻ cô đơn trông thật thê lương.
3 Quan Thịnh Thịnh nằm nhàn nhã trong bồn tắm lớn. Hắc hắc hắc, người khác nuôi chó ngao, chó Tây Tạng , nuôi mãng xà, còn nàng lại nuôi một đám quỷ. Có điều nuôi quỷ cũng là chuyện tốt nha, có thể kiếm được tiền, có thể mua tất cả mọi thứ.
4 Khi nàng có ý thức được một chút, cảm thấy bản thân cả người vô cùng đau nhức, nàng chậm rãi mở mắt ra. Chuyện gì vậy?Taychân nàng tại sao lại bị trói.
5 Namnhân kia khóe miệng tà mị hơi hơi giơ lên, một giây sau, hắn đột nhiên vươn tay ra bóp cổ nàng, giọng nói có chút châm biếm “Mộng Ngữ Diên, ngươi thật là làm cho bổn vương mở rộng tầm mắt.
6 Nhìn phòng ở trống rỗng, trong lòng nàng lại càng sợ hãi, vì thế, nàng ngồi ở trên giường gào khóc, nàng lúc này hoàn toàn quên để ý đến vấn đề hình tượng của mình, tiền cũng không có, còn hình tượng làm cái gì.
7 “Này Vương phủ lớn như vậy, tại sao lại cho ta ăn thứ đồ ăn như vậy, đây không phải ngược đãi sao” nhìn trên bàn chỉ có cơm trắng và rau xanh, Quan Thịnh Thịnh tức giận nói.
8 àng cẩn thận dặn dò Tiểu Hương, để nàng biết đối phó với những việc ‘ngoài ý muốn’ xảy ra như thế nào, Tiểu Hương gật đầu giống như gà mổ thóc. Sau đó, nàng liền vụng trộm trèo qua tường chạy ra ngoài, kỳ thật cũng không cần vụng trộm, ở nơi này ngay cả chim cũng không có, ai sẽ đến a! Ở trên đường nàng không khỏi ngậm ngùi, tường ở cổ đại lại thấp như thế, rõ ràng chính là mời mỹ nữ như nàng trèo ra thôi! Thất Dạ tránh ở dưới ô, nàng đắc ý ngước mắt nhìn hắn cười nói “Thế nào? Bổn thiếu gia trông thật đẹp phải không, ha ha, so với ngươi còn đẹp hơn” nàng đắc ý cười to.
9 Quan Thịnh Thịnh chậm rãi xoay người, mày nhăn lại nhẹ nhàng hỏi “Tiểu thư, có chuyện gì?” “À. . . . . . Ta thật sự thấy công tử giống với một vị cố nhân” Tiểu thư mỹ lệ thẹn thùng nói.
10 Lại nói lúc nàng đến, lập tức các cô nương ở Lệ Xuân vây quanh lại. Tuy rằng nàng không phải đẹp trai nhất, nhưng trông rất dễ thương, làm cho các cô nương ấy nhìn thấy chỉ muốn ôm vào lòng để yêu thương Mộng Ngữ Diên lớn tiếng cười cười, trời ạ, nàng ở đâu cũng đều có thể hấp dẫn sự chú ý, may mắn, lúc bước vào đây nàng đã cho Thất Dạ chui vào Linh Đang ở bên hông.
11 “À, mụ mụ, ngươi đi xuống trước đi ” Tô Dật nhìn Tú bà nói. Tú bà nghe vậy vội vàng gật đầu cười hớn hở rời đi. “Huynh đài đến đây cũng là muốn gặp Mẫu Đơn sao?” hắn cười hỏi.
12 Tiếng đàn đột nhiên dừng lại, trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại, mọi người sau khi nghe thấy câu nói “Thúi lắm!” của nàng đều thất thần. Nàng nhìn thấy những lời này làm cho sắc mặt của Sở Hạo càng thêm thâm trầm, trong lòng của nàng cũng có chút sợ hãi.
13 Lời của nàng làm cho Lưu Hằng thiếu chút nữa thì bị nước trà của mình làm sặc chết. “Xem ra, Mộng huynh đối với nữ nhân rất có hiểu biết?” Sở Hạo không giận hỏi lại, trong tay cầm chén rượu thờ ơ nhìn.
14 Không thể tưởng tượng được ở Cô Uyển này còn gì có thể hấp dẫn được sự chú ý của nàng ta, kỳ thật nàng biết, nàng ta đến chính là để xem nàng, cười nhạo nàng, chẳng qua là đến cuối cùng ai chê cười ai còn chưa biết được.
15 Vân Sa bị nàng đối xử tàn bạo như thế trong lòng sợ hãi, lúc này cũng không biết nên nói gì nên đành phải câm miệng không dám nhìn vào mắt của nàng. Ngữ Diên cười cười lấy đóa hoa hồng lung lay sắp rơi trên đầu nàng ta xuống đưa tới trước mặt “Vân Sa, hoa này có màu gì?” nàng cười nói.
16 Nhìn Vân Sa nghiêng ngả lảo đảo chạy ra ngoài, tâm trạng của nàng lập tức tốt hơn rất nhiều, hừ, ai bảo nàng ta dám đến đây quậy phá om sòm, cũng không xem bản thân mình là loại mặt hàng gì!“Tiểu Hương, chúng ta trở về phòng thôi” tâm trạng của nàng bây giờ rất tốt, vỗ vỗ tay cười nói với Tiểu Hương.
17 Ngữ Diên nghe vậy ngây người ra một lúc, cái tên yêu nghiệt nam kia quả nhiên đã đến đây?Một giây sau, nàng nhìn Tiểu Hương nháy mắt, ý nói nàng ta không được nói gì, tất cả đều phải che dấu, Tiểu Hương liền hiểu ý gật đầu, hai người đi ra ngoài nghênh đón.
18 Bất quá, lời này cũng chỉ có thể để ở trong lòng, quên đi. . . . . . Nàng bây giờ còn chưa có đủ thực lực để ……, nhưng nàng biết, nàng đang đợi đến ngày nào đó , đến lúc đó, nàng nhất định phải giải thoát cho chính mình.
19 Nhìn theo bóng lưng của bọn họ rời đi, Mộng Ngữ Diên tức đến nghiến răng nghiến lợi, nàng vung tay áo, đem cửa đóng thật mạnh. “Hừ, cái gì vì tốt cho ta quả thực là tức chết ta” nàng đi qua đi lại trong phòng, nhìn căn phòng trống rỗng, tâm tình nàng càng thêm uể oải, bưng chén nước đi đến trước giường không hề để ý đến hình tượng ngửa đầu lên uống, tiếp theo ném cái chén lên trên giường, một giây sau, nàng buồn bực ngồi ở trên giường, tức chết nàng.
20 Ánh trăng khẽ cong lên giống như đang từ những cánh ve trong suốt từ trong áng mây chậm rãi chui ra, lóe lên màu bạc, đêm im lặng cực kỳ. Đương nhiên, an tĩnh như vậy cũng chỉ có Cô Uyển mới có, dù sao nơi này cũng chỉ có một mình nàng!Người nào đó đang nắm chặt những đạo cụ được chuẩn bị thật tốt, chính là một kiếm gỗ đào, một ít vết máu nàng vẽ trên tự phù, còn có là một đồng tiền, những đồng tiền này lần trước từ kỹ viện trở về ở trên đường đã mua, nàng những đồng tiền này cũng không phải là đồng tiền bình thường, bởi vì nàng có thể ngửi được bên trong có mùi máu tươi, thế cho nên máu Linh Đang đang phát ra tiếng vang rất nhỏ , về phần kiếm gỗ đào đó chính là nàng nhánh đào nàng bẻ ở trong vườn hoa đàoBảy Đêm thở dài “Vu bà, ngươi mặc màu áo trắng đến cuối cùng là đi bắt quỷ, hay là đi dọa quỷ?”Mộng Ngữ Diên cũng không thèm để ý tới hắn, mà đem tóc mình thả xuống,vuốt vuốt, tiếp theo nàng đem đạo cụ cất vào trong túi áo, sửa sang lại một chút trên cái váy màu trắng trên người mình, cảm thấy rất hài lòng xoay một vòng tròn.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 48
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 10