41 “ Không cần”.
“…… Ồ, đêm đó nha”.
~Ai, nàng cảm thấy mỹ nam hoàng đế một mình trở về như vậy thoạt nhìn thật cô đơn, cho nên muốn tiễn hắn một chút.
42 Tuy rằng nàng cảm thấy tối khuya nói chuyện một nhạc cụ cùng với một con gấu thật cổ quái, mọi người khả năng không tin tưởng thậm chí không có cơ hội hỏi huynh đệ gì, cho nên cũng không nhiều hoài nghi, nghe thật hăng say.
43 Hạ Noãn Ngôn nhìn theo hướng mắt của hắn, mới nhớ ra lô dâu tây trong lọ, “Hoàng thượng, người muốn ăn thử sao? Nó rất là ngon đó”.
Mỹ nam hoàng đế nhìn chằm chằm vào chén nhỏ, không hề động đậy.
44 Mỹ nam hoàng đế hơi rủ mắt xuống, lông mi dài ở trên mí mắt hình thành một bóng đen.
Thật sự là một mỹ nhân!
Nhưng mà không biết câu trả lời sẽ như thế nào, vừa rồi mới đáp ứng sẽ nói mà.
45 “………… Có thể”.
Ngày qua ngày, tính ra Hạ Noãn Ngôn ở cổ đại đã được một tháng.
Vì không muốn mọi người nghi ngờ, nàng cũng không dám hóng nhiều chuyện bát quái, chỉ có thể đi lại trong cung nghe ngóng mọi người đang nói gì.
46 Lúc Tiểu Vương gia 2 tuổi thì cha mẹ hắn đều mất vì thế Gia Các Mộ Quy đem hắn về cung ở.
Hạ Noãn Ngôn là cô nhi, nên khi nghe được chuyện của Tiểu Vương gia thì có một loại đồng cảm dâng lên.
47 Nàng chắc là không có khả năng tự nhiên có thể xông được vào tẩm cung này rồi?
Gia Các Mộ Quy khép lại tấu chương, nâng mắt lên, “Ta trước đây có ở qua nhà tể tướng vài năm, vì thế nên không có ai ngăn cản nàng”.
48 Căn bản là không rõ vị Triệu tiểu thư này nói gì, Hạ Noãn Ngôn cũng không muốn hỏi, tính hành lễ rồi cáo lui.
Nhưng Triệu tiểu thư lại chính mình đứng lên, “Ta cũng muốn đi ngang qua Vĩnh Ninh điện, chúng ta cùng đi đi”.
49 Triệu tiểu thư thở dài, rũ mắt xuống, “ Kinh thành đều truyền ra ta sẽ tiến cung, thật ra ta chỉ xem hoàng thượng như huynh trưởng , ngươi cùng biết hoàng thượng hắn………”
“………….
50 Haiz!
Không dám hỏi nhiều, không lại bị đối xử như quái vật, vẫn là về sau chậm rãi hỏi chuyện thôi.
Cùng với mọi người ăn xong hết, Hạ Noãn Ngôn tưởng rằng có thể về đi ngủ, lòng hiếu kì lại nổi lên.
51 Còn tưởng hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì, tâm tình không tốt, nàng cũng không để ý nhiều, xoay người đi theo một hướng khác.
Ngày hôm sau, nàng giống như bình thường đi tới tẩm cung, mang theo một nải chuối.
52 Bởi vì tức giận nên cố ngủ trốn nàng?
Ban đầu nàng đoán là sai!
Hắn có thể sai hộ vệ canh giữ cửa ngầm, sao lại phải dùng cách trốn tránh như này?
Càng nghĩ càng không đúng, đi vài bước rồi quay lại, nàng tăng thêm khí lực gõ cửa.
53 Trong tẩm cung, Gia Các Mộ Quy liền ghé đầu vào thành, phía sau là bình phong, sau bình phong là một thùng nước, mà trong thùng đầy nước ấm.
…… Không cần phải cho nàng xem hình ảnh kích thích như vậy chứ.
54 Dưới đất đều là nước, đã không còn chỗ nào khô ráo, đành phải trải chỗ ít nước vậy.
“ Ở đây một chút, lúc về ta sẽ đưa ngươi nằm trên giường”.
Hiện tại là ban đêm nên rất lạnh, hắn nằm trên nền gạch, không bao lâu chắc chắn sẽ bị bệnh.
55 Trên mặt đất tha đi tha lại, đem hắn chuyển lên giường?
Đây có phải muốn đùa với giới hạn của nàng không.
Không thì chuyển vài bước thì nghỉ một lúc vậy…….
56 Không nghĩ tới lúc đem hắn đứng dậy bởi vì Hạ Noãn Ngôn túm hắn giúp đỡ hắn đi, quần áo cứ như vậy bị bọn họ kéo tới kéo lui.
Sau khi nó bị kéo xuống, thân thể Gia Các Mộ Quy liền thoát ý rồi……….
57 Vốn muốn mắng hắn tại thời điểm đó có phải có vấn đề không, lời nói từ miệng hiện tại thu hết về.
6 tuổi?
Khi đó người quan tâm giải độc cho hắn, hắn là bố mẹ hắn rồi? Hắn 6 tuổi thì biết chuyện gì chứ?
Đột nhiên rùng mình, Hạ Noãn Ngôn nghĩ tới điều gì, có chút không quá tưởng tượng tiếp tục nghe.
58 Trời sáng hôm sau, trên trán Gia Các Mộ Quy độ cao rốt cuộc hạ thấp, Hạ Noãn Ngôn mệt đến mức không muốn động đậy.
“Ngươi……. Liền ở chỗ này nghỉ ngơi đi”.
59 Hai người rất ăn ý khi không nhắc tới chuyện tối hôm đó, Hạ Noãn Ngôn cũng không hỏi vì sao cha hắn lại đối với hắn như thế.
Độc trên người hắn….
Không biết Bạch công tử có cách chữa không?
Tiểu gia hỏa kia không phải người thường…… À, hoặc không phải mèo bình thường, có lẽ sẽ tìm được cách giải.
60 Như thế nào nàng cảm thấy bạn nhỏ này như có ý “ Ta biết hết rồi”……
Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, tiểu Vương gia mới có 7, 8 tuổi, hơn nữa ở cổ đại bọn nhỏ rất đơn thuần …… Phải không?
Trong đầu đang an ủi mình như vậy, liền nhìn tiểu Vương gia nghiêm túc lắc đầu, thở dài thâm ý sâu xa------
“ Ta đều biết hết rồi”.