21 Không biết là mùi gì, chính là thanh thanh đạm đạm, rất thoải mái.
Không hiểu sao mà thấy an lòng, sâu ngủ xông ra.
Quả nhiên yêu nghiệt này mị lực vô cùng lớn, dù nhắm mắt không thấy mặt hắn, đều vẫn bị hắn mê hoặc đến chết mất.
22 Một chút nữa sẽ lấy quần áo của cung nữ hoặc thái giám vậy.
Trong lòng tính toán như vậy, Hạ Noãn Ngôn càng muốn mở cửa, chạy về phía sự sống tươi đẹp trước mặt.
23 Đôi mắt xinh đẹp câu hồn liếc qua tay nàng, “ Ngươi sờ qua ta”.
“ Ta mới không sờ!”
Mỹ nam hoàng đế không đáp, chính là vẻ mặt lãnh đạm nhìn nàng.
24 Nói như vậy có phải sẽ bị kéo ra ngoài chém?
Hạ Noãn Ngôn có chút u buồn nhìn trời, vấn đề càng đơn giản càng khó trả lời a…….
Thấy nàng không trả lời, mỹ nam cũng không hỏi thêm câu nào, chính là từ trong lòng ngực lấy ra một bình sứ, đặt ở trên bàn.
25 “Ta sẽ………. ”
Nàng làm được nhiều việc mà.
Ví dụ như nấu cơm giặt giũ quần áo, thay bóng đèn, trang bị đồ dùng trong nhà, computer, còn biết sửa vòi nước hỏng như thế nào……
Nhưng nấu cơm thì trình độ làm không được hoàn thiện, những thứ như: computer, đồ dùng trong nhà, vòi nước sẽ không cần suy nghĩ, cho dù đơn giản nhất là giặt quần áo, nàng cũng không cam đoan ở cổ đại này nàng có làm được hay không lại làm hỏng ti gấm.
26 Nhưng nàng lập tức biết chính mình đã đoán sai, bên ngoài đám người kia đẩy đến đẩy đi, rốt cục phái ra một tiểu thị vệ làm đại diện.
Thị vệ xui xẻo kia vừa vào cửa liền quỳ xuống thỉnh an, khổ sở giải thích.
27 Nghe ra đó là một âm thanh xa lạ, cậu bé hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ vì khóc, nhưng nước mắt vẫn tiếp tục rơi xuống.
“ Vậy ngươi có biết dâu tây được sinh ra như thế nào không?”
Cậu bé mờ mịt trừng mắt nhìn, “ Không biết……Hu…….
28 Không phải là dỗ tiểu hài tử sao?
Vẫn là rất nhẹ nhàng, hơn nữa vừa rồi cậu bé thật đáng yêu.
Xem ra nàng có thể nhàn nhã ngồi chờ Bạch công tử đến đón nàng.
29 Tên rất nhiều, Hạ Noãn Ngôn tạm thời không nhớ được đầy đủ tên của bọn họ, chính là có chút tò mò, “ Mọi người rất sợ hoàng thượng?”
A nga
~Không cần bọn họ trả lời, đáp án nhất định là chắc chắn.
30 Vì sao ý tứ lại giống nhau, nàng nói như vậy có cảm giác hết sức gian ác à?
Kỳ thật hoàn toàn có thể nói muốn…… gần gũi một phen…. .
Không đúng, nói chuyện này cũng giống như ướt át tình cảm một chút.
31 “ A?”
“ Không có khả năng!”
“ Làm sao có thể!”
Mọi người sợ hãi kêu liên tục, không thể tin trên thế gian này có người thờ ơ đối với mị lực của hoàng đế bọn họ.
32 Thứ nhất là dâu tây mới chưa đến, hiện tại nếu đem sự thật nói ra, tiểu Vương gia có khả năng sẽ lại khóc lớn đòi ăn dâu tây.
Thứ hai……….
Mọi người đang rất nghiêm túc, nàng muốn giữ gìn hình tượng.
33 Hơn nữa bây giờ trong Vĩnh Ninh điện cả đám người đối với dâu tây đều có bóng ma tâm lý, nên nàng không thể trước mặt mọi người thản nhiên ăn…….
Nói cách khác nàng phải tiêu diệt triệt để giỏ dâu tây trước mắt, nàng chỉ có thể đi dạo lung tung trong cung.
34 Bất quá rất nhanh Hạ Noãn Ngôn liền lắc đầu, phủ định điều mình phỏng đoán.
Cho dù không cho người khác đến gần mình, thì cũng phải có tần phi bên cạnh hầu hạ, như thế sao gọi là tịch mịch cô đơn được?
Nhưng mà lại nói tiếp, mấy người trỏng Vĩnh Ninh điện kể với nàng rất nhiều chuyện nhưng chưa bao giờ nói đến nhóm mỹ nữ phi tần bao giờ nhỉ?
Chẳng lẽ nơi đây không có hậu cung à??
Hay là mỹ nam hoàng đế…….
35 Hắn vốn thích im lặng, có lẽ cũng thích đứng một mình.
Nếu hắn muốn tìm người bồi hắn, nơi này là hoàng cung của hắn, thiếu gì người đến cùng nói chuyện với hắn?
Tại thời điểm trên nóc đình, Hạ Noãn Ngôn rời tầm ngắm vào tẩm cung.
36 Cũng đã đi tới, chẳng lẽ cứ thế rời đi?
Do dự một chút, Hạ Noãn Ngôn cầm một quả dâu tây, ném qua tường tẩm cung trước.
Nàng vừa rồi nhìn thấy mỹ nam hoàng đế đứng ở phương hướng khác, ném giỏ dâu tây chắc cũng phát giác….
37 Thực là đả kích người khác.
Xem mỹ nam vẫn đứng đó bất động, nàng liền đem giỏ dâu tây vào tay hắn rồi vội vàng đem tay ra lau.
Ách……. .
Nhìn thấy miệng mỹ nam hoàng đế giật giật một chút, tri giác của nàng trở về, đây không phải là thái độ nên làm với hoàng đế.
38 Câu này cùng biểu tình của nàng thật không tương xưng mà.
Trong lòng Hạ Noãn Ngôn yên lặng.
Kỳ thật nàng muốn nói là “ Ta cảm giác như thế nào thấy không không đúng” lời nói bình thường thực tự nhiên, nhưng mỹ nam hoàng đế lúc đó đã muốn xoay đầu lại.
39 “ Tốt lắm, dược của ngươi dùng tốt lắm, chỉ qua một đêm đã khỏi hẳn”.
Nàng còn tưởng xoay nghiêm trọng như vậy, sẽ phải đau đến một trăm ngày.
Hai người cứ như vậy một câu một câu nói chuyện, đã rất nhanh đến Vĩnh Ninh điện.
40 “ ………Khụ, ha…………”
Lập tức bỏ tay hắn, động tác quá nhanh, còn suýt nữa chạm đến mặt mỹ nam hoàng đế, Hạ Noãn Ngôn lùi phía sau một bước dài, “ Ta tuyệt đối không cố ý!”
Chẳng qua không thể lý giải thời điểm nàng cười một chút, nhất thời kích động nên đã nắm tay hắn.