61 Mọi người đều biết nàng lần đầu tới kinh thành, còn không quen thuộc mọi nơi, vì vậy trong thâm tâm đều mong muốn đưa nàng đi mọi chỗ.
Chủ Vĩnh Ninh điện là tiểu Vương gia, cho nên quy củ cũng không đến mức quá nghiêm.
62 Đến lúc đi xa kiến trúc đó, Quả Lựu mới nhẹ nhàng thở ra.
“ Vừa rồi ta tưởng ngươi dừng lại đó luôn, làm ta sợ muốn chết”.
Người bên cạnh cũng đều bắt đầu nói chuyện, có vài người quay lại chỗ kiến trúc màu trắng đó lạy, có vẻ như rất thành tâm.
63 Miếu “thần”?
Cái này vượt qua khả năng nhận thức của nàng rồi.
Hận không thể lập tức hỏi Quả Lựu miếu thần kia là gì, cái này nàng chưa có phương pháp để hỏi.
64 “ Ngày mai ta sẽ dạy ngươi cách quỳ ở miếu thần, nếu ngươi học được, mùng 10 tháng sau ngươi có thể đi”
“ Được”.
Quy củ trong thần miếu thật làm người ta mệt chết, nàng cố gắng lắm mới học được quy củ ở đó.
65 Xoay người, nhìn người trước mắt là một phu nhân mặc trang phục màu hồng, trên đầu cài nhiều trâm ngọc, mọi thứ đều xa xỉ, xem ra không phải người bình thường.
66 Không chỉ thế, người gọi là Trữ Vương phi kia vừa mới to tiếng mắng người khác lại yếu ớt lùi về sau vài bước rồi ngã xuống, giọng run run như sắp khóc, “ Ngươi…… ngươi….
67 Cho nên hắn vẫn nhíu mắt như vậy, Hạ Noãn Ngôn có sự phòng bị.
“ Người Linh tộc?”
Hắc y nam nhâm đột nhiên nở nụ cười, “ Thật sự to gan, dám cả gan người Linh tộc!”
“ Vương gia, nàng đúng là……….
68 Trữ Vương “ Hừ” một tiếng.
“ Vậy thì bắt đầu đi”.
Hạ Noãn Ngôn có vẻ rất có lòng tin, đơn giản nói hai câu, Trữ Vương liền chiều nàng.
Lại xoay đi xoay lại nàng làm tư thế không được coi là lịch sự cho lắm, bất quá Trữ Vương gia đã đáp ứng, hiện tại không thể lật lọng.
69 “…………. . Kia………”
Nàng định mở miệng, Gia Các Mộ Quy lại xua tay.
Không được giải thích sao?
Nàng có chút mơ hồ câm miệng.
Nhưng Trữ Vương theo lời nàng nói tiếp, “ Sao? Chẳng lẽ ngươi nói đó là cái bớt sao? Hừ, trừ bỏ người Linh tộc, không ai có cái bớt dài như vậy!”
“………….
70 Nàng còn tưởng rằng vị bạch tiên sinh non trẻ cùng lắm là một người trong Vương gia phủ thôi, không nghĩ tới hắn là một trong bốn vị vương gia.
Vậy hắn cùng Trữ vương phi…… Thật lớn mật.
71 Trên đường về họ ngồi hai xe ngựa khác nhau, không có cơ hội để nói chuyện.
Thất tốt là Quả Lựu vẫn ngất, bằng không khi nàng tỉnh dậy, phát hiện trong xe ngựa này chỉ có hai người bọn họ, chắc lại ngất lần nữa mất……….
72 Vào lúc buổi đêm, Hạ Noãn Ngôn mệt mỏi đến tẩm cung.
Nàng mệt chết, Quả Lựu thấy nàng liền choáng váng một lần, sau đó thì trốn nàng không gặp.
Vì thế khi buổi trưa nàng thoáng gặp lại Quả Lựu, quá trình---------- ngất----tỉnh lại-------thấy nàng------lại ngất.
73 “……… Nhà nào vậy?”
“ Người bảo vệ miếu thần”.
“……………”
“ Phù phù”, “phù phù”, tâm Hạ Noãn Ngôn nhảy dựng lên.
“ Vậy Bạch gia cùng người Linh tộc có quan hệ gì không?”
“ Không có quan hệ gì”.
74 “…………. . Quả Lựu sẽ không nói lung tung, nhưng việc này chắc sẽ không thể giữ được lâu”.
Gia Các Mộ Quy giống như đang hỏi một đằng trả lời một nẻo.
75 “ Ta………. . sẽ không nói”.
Nàng chưa bao giờ nghĩ tới mang chuyện này để buôn.
Nhưng mà nàng muốn nhắc nhở, “ Trữ Vương gia hẳn là sẽ biết nhanh thôi”.
76 “ Quốc gia Trăng Non không ai dám giết trẻ con, cho dù là hoàng tộc, nếu giết trẻ con sẽ bị tru di cửu tộc”.
“…………. . ”
Đầu Hạ Noãn Ngôn nhất thời không phản ứng kịp.
77 Hạ Noãn Ngôn ưu thương nhìn qua cửa sổ, xuyên qua cửa sổ giấy, xa xa có thể thấy một đám đang túm năm tụm ba đứng nhìn.
Bọn xấu xa này!
Nhất định là kéo nhau đến đây xem náo nhiệt!
Thấy nàng không nói lời nào, bàn tay của công tử áo xanh lá cây này tới gần nàng, “ Không nghĩ cô nương có thân phận cao quý như vậy nhưng lại xấu hổ thẹn thùng như cô gái nhỏ, thật là hiếm thấy.
78 “ Thật sao?” Vị công tử áo xanh lấy tay ôm ngực, vẻ mặt bị đả kích lớn.
“……. . Thật sự”
“ Hi, sao ngươi không nói sớm. ”
Công tử áo xanh khôi phục lại vẻ mặt bình thường như chưa hề có chuyện gì xảy ra, hơn nữa còn nhanh tay đem hết đồ ăn trước mặt nàng, cầm giấy bọc lại.
79 Tuy rằng hắn tự nhận mình có bộ dang tuấn tú cùng thân phận cao quý, nhưng trong lời nói đó như đang lăng xê bản thân mình quá đáng, nụ cười kia có phải quá lắm không…………
Nhưng Thẩm Hoài Nhiên nói những lời này hết sức nghiêm túc, tự đắc trên mặt không có, vẻ mặt nghiêm trang làm Hạ Noãn Ngôn cười không nổi.
80 “ Đa tạ cô nương quan tâm, bất quá chỉ là cái túi da thôi, nếu đổi cho Thiên Ninh điện thái bình, cũng rất đáng giá, huống hồ……. . ”
Thẩm Hoài Nhiên cẩn thận suy nghĩ, cười cười, “ Thật tốt là ta chẳng thích người nào”.