1 tiết tử:Trời đông giá rét vào tháng giêng, tuyết trắng như tuyết. Gió lạnh đến xương cốt tìm cơ hội chui vào trong ống tay áo làn váy, dán lên làn da, làm cho người ta nhịn không được mà lạnh run.
2 Liên Mị sợ đến mặt trắng bệch, tuy nói chưa thấy qua hoàng đế, nhưng Nguyên quý phi đang ngồi trên nam tử này tuyệt đối không thể đến năm mươi tuổi. Bạy giời Nàng mới hiểu được Hương Lam vì sao lại có hành động lạ như vậy , Hương Lam xem ra đã sớm biết quý phi cùng nam tử kia thường xuyên trong ngự hoa viên yêu đương vụng trộm!rõ ràng bản thân mình đã thấy được những thứ không nên trông thấy, biết được bí mật cùa Nguyên quý phi , Liên Mị không xác định được có khi quý phi này có vì vậy mà làm khó dễ ình hay khôngKhi Liên Mị ngẩn đầu ,đối diện với ánh mắt của Nguyên quý phiNguyên quý phi lộ ra vài phần kinh ngạc, nghiêng mặt với nàng quyến rũ cười cười, hai tay vòng ômcổ tên nam nhân kia ,nụ cười xinh đẹp này ai thấy cũng phải tan chảy.
3 Liên Mị suốt cả đêm không ngủ, liên tục suy nghỉ chuyện của Nguyên quý phi cùng với nam nhân khia, loại trừ từng người một cuối cùng không tìm được manh mối , người mệt mỏi ,ngủ lúc nào không hayHương Lam hầu hạ nàng thay y phục , thấp giọng nói: "Chủ tử, Nội Vụ phủ sai người đem xiêm y và đồ trang sức đã tới.
4 Liên Mị điềm tĩnh ngồi xuống, sắc mặt vô cảm ,không lộ một chút bối rối nào. Chỉ là nàng hai tay nắm thành quyền, giấu trong tay áo từ lâu , móng tay đâm vào lòng bàn tay , mượn một ít đau đớn mới có thể làm ình duy trì mặt ngoài bình tĩnh.
5 "Mẫu hậu cứ suy nghĩ kỹ , hai ngày sau ta hy vọng có thể nghe thấy tin tức tốt. Nếu không phải như thế, phụ hoàng có lẽ không ngại lại xung hỉ lần nữa.
6 Nụ hôn bất ngờ xuất hiện ,cướp đi hô hấp của nàng ,khiến nàng cảm thấy ngạt thở. Trong tích tắt, hắn tích cực ma sát đôi môi mềm mại, lưỡi thuận thể luồn vào ,cuốn lấy caí lưỡi ướt mềm của nàng quấn quýt , hắn ra sức cuốn lấy cái lưỡi thơm của LiÊN Mị , tham lam nuốt hương vị mật ngọt, phản phất đang đánh dấu lãnh thỗ thuộc về hắnLiên Mị vi hơi híp mắt lại, nắm chặt trong tay cây trâm ,tính đâm hắn, như đối phó Lâm Li Triệt , Đúng là nàng cho rằng thần không biết quỷ không hay, thì tay đã bị đối phương cầm chặt ,không thực hiện được ý đồ của mình.
7 Liên Mị đang nghĩ ngợi, cái cằm bỗng đau nhói, đối mặt Hiên Viên Thần đang nhìn mình bằng ánh mắt nghiêm cứu : "Mẫu hậu nghĩ cái gì, cười vui vẻ như thế ?""không có gì, " nàng chột dạ , dám thất thần trước mặt Hiên Viên Thần, thật sự là không muốn sống nữa.
8 Hương Lam sáng sớm đem thuốc giải đến khinh lộ điện, hai tay trống trơn nhanh trở lại. Hương Lam để thuốc giải xong liền lập tức trở về Cam Lộ điệnnếu nán lại càng lâu thì Lâm Li Triệt trong lòng nghi ngờ càng nhiều.
9 Liên Mị kêu Hương Lam ra ngoài thư phòng coi chừng, đứng trước giá sách rồi do dự một chút, cuối cùng mở ra cơ quan, chậm rãi đi vào cửa. Mặc kệ mật đạo đi đến nơi nào,giờ đây nàng có rất nhiều chuyện muốn cùng bàn Hiên Viên Thần.
10 Nghe thấy Hiên Viên Thần nói, Liên Mị không khỏi ngây người. Nhị hoàng tử, không phải Nhị hoàng tử mười năm trước chết bất đắc kỳ tử sao?Nàng tuy có nghi hoặc, nhưng Hiên Viên Thần không muốn nói, mình cũng không cách nào biết được sự thật.
11 Kỳ lạ ,rõ ràng Lâm Li triệt đã đi xa ,sao lại nghe được hắn nói chuyện ??"Làm sao vậy?"Hiên Viên Thần hỏi, Liên Mị chần chờ một chút, hay là mở miệng: "Ta vừa rồi nghe thấy Lâm tướng quân âm thanh liền bên tai,, nhưng không thấy hắn.
12 Liên Mị không nghĩ tới Hiên Viên Thần lớn gan như vậy, nếu là có người nghi vấn Hổ Phù trên tay hắn là giả, cũng ném xuống , chỉ sợ cũng lộ ra chân tướng.
13 Chỉ ngắn ngủi vài ngày, giống như đã thật lâu không về nhà, Liên Mị trở lại phủ thừa tướng , mang mác cảm giác hoài niệm. Liên Thúy chờ cửa, đã sớm nước mắt rưng rưng , lặng lẽ dùng khăn lau lệ.
14 Liên Mị mắt cảm thấy ngày càng gầy gò, Hương Lam cũng vẫn hầu hạ săn sóc, Chương má má thấy, cũng không nhịn được tới khuyên nàng: "Nương nương dù buồn, cũng không thể vì lo lắng cho phu nhân ,mà trở nên tiều tụy như vậy “.
15 **** Lý hoàng hậu là mẹ HVT, Vương hoàng hậu là mẹ LLT: đọc kẻo nhầmLiên Mị lần nữa mơ màng tỉnh dậy , trời còn chưa sáng. Nàng ngây ngây ngô ngô, phảng phất còn cảm giác trong mộng triền miên cùng Hiên Viên Thần.
16 Nếu lời nói của âm Li Triệt là sự thật , chẳng lẽ phụ thân đã nghe theo Vương hoàng hậu, đem tử cổ vào người Hiên Viên Thần, sau đó không ngờ Lý hoàng hậu lại hy sinh cho con mình, vì giữ tính mạng Hiên Viên Thần, tình nguyện đem cổ độc truyền vào người, chịu đau đớn đến chết.
17 "Làm cái gì, mẫu hậu nghĩ sao?" Hiên Viên Thần bàn tay vẫn như cũ di chuyển giữa chân nàng động tác nhẹ nhàng , âm điệu ôn nhu như nước, nhưng khiến nàng toàn thân dần dần lạnh buốt.
18 Liên Mị bị chăn mỏng che lại hơn phân nửa tầm mắt, bên tai nghe thấy một âm thanh nức nở nghẹn ngào, dần dần từ xa tới gần, mơ hồ có thể trông thấy một cậu bé năm sáu tuổi bị một bà cô tráng kiện xách tới ,cậu bé lờ mờ hồ đồ, không hiểu đây là nơi nào, vì sao có nhiều người như vậy.
19
20