1 Đời nhà Hán, sau khi Hán nguyên đến lên ngôi thì thiên hạ thái bình thịnh trị, bách tính an cư lạc nghiệp, triều thần và quan lại đia. phương đều lo nhiệm vụ cuả mình.
2 Lại noí về Vương Chiêu Quân , kể từ sau giấc mộng đêm Trung thu, nàng ngày đêm mong chờ sứ giả triều đình, và nguyện rằng nếu không làm vợ Hán Vương, nàng sẽ không lấy chồng nữa.
3 Trong vùng Việt Châu có gia đình cuả Lỗ viên ngoại, vợ chồng đều ngoại tứ tuần, gia đình rất giàu có, nhưng chỉ được một con gái tên là Lỗ Kim Định, năm nay vừa tròn mười tám xuân xanh.
4 Trong đoàn thuyền thì Mao Diên Thọ Ở thuyền lớn, Chiêu Quân ở một chiếc thuyền hoa, còn Lỗ Kim Định thì ở một thuyền nhỏ khác đi phiá sau cùng. Hai giai nhân đều nghĩ là một mình được tiến cung.
5 Quan tổng binh Liêu Đông lại là vây cánh cuả Mao Diên Thọ , và được thư cuả Mao Diên Thọ về vụ này, nên khi nhận được Vương Trung , thì Tổng binh họ Lâm này sung Vương Trung vào chức hoa? đầu quân, và cho gia quyến Vương Trung ở một túp lều ngay sau bếp.
6 Hôm sau Lâm Hoàng hậu cùng đám cung nữ tới Tây cung. Nội giám Tây cung thấy Hoàng hậu tới thì vội nghênh tiếp, và tâu rằng nhà vua đang cùng quý phi uống rươu.
7 Tới phủ Tể tướng, Lý Lăng truyền binh vây chặt. Lúc đó Mao Diên Thọ đang ở thư phòng phê duyệt công văn, bỗng có lính hầu vào báo: - Bẩm tướng công, không hiểu vì lẽ gì mà Lý Tổng binh đem quân tới vây chặt phủ này.
8 Lại noí về Mao Diên Thọ , quần áo xốc xếch mặt muĩ lấm lem, ra khỏi thành Tràng An thì không sợ ai để ý nữa. Nhưng trên đường đi, nghe dân chúng bàn tán, thì biết là toàn gia quyến cuả mình đã bị chém thì vừa đau buồn, vừa uất hận, thầm nghĩ: "Hán vương chỉ vì một người con gái là Vương Chiêu Quân mà giết toàn gia quyến cuả ta, mối huyết hải thâm thù này nếu không báo được thì còn mặt muĩ nào.
9 Thổ Kim Hồn về tới nước Phiên, vào triề kể lại mọi sự. Phiên vương dựng đứng cả tóc râu lên. Mao Diên Thọ vội tâu: - Xin chúa công đừng giận làm gì. Hán triều đã lăng nhuc.
10 Hôm sau Ngô Loan sai đại tướng Cáp Hổ tới Nhạn Môn Quan khiêu chiến. Tiên phong Lý Lăng lại được lệnh xuất trận. Hai mãnh tướng đều uy phong lẫm liệt, quần thảo trên trăm hiệp mà vẫn bất phân thắng bại.
11 Ở kinh đô Phiên quốc, Lý Lăng bị giải vào triều, nhưng cứ đứng giữa triều đình Phiên Quốc mà chửi mắng. Phiên vương không giận, mà còn yêu kính lắm, mỉm cười bảo: - Lý tướng quân đừng giận, ta vốn yêu kính tướng quân lắm, tướng quân hãy đầu hàng để có địa vị và bổng lộc cao.
12 Trong khi đó ở triều đình nhà Hán, Hán đế liên tiếp nhận được những tờ cấp báo gửi về, đau xót buồn rầu bảo: - Lý Lăng đã bị giặc bắt, sống chết chưa biết thế nào, vợ chồng Lý Hổ đều tử trận, Lý Quảng thì nguy khốn tại Nhạn môn quan, bây giờ võ tướng có ai là người ra giúp Lý Quảng.
13 Sau khi dụ Lý Lăng và Tô Vũ về hàng không được, Nhạn môn quan lại đánh mãi không xong, Phiên vương buồn bực lắm, hạ chiếu trách nguyên soái Ngô Loan không chịu cố gắng.
14 Sáng hôm sau Phiên vương thiết triều bảo bá quan rằng: - Ngô Loan hữu dũng vô mưu, nên đánh Nhạn môn quan mãi không xong, làm hao người tốn của, nay trẫm giáng xuống chức Tham quan.
15 Nghe tin đại quân tới, và đã được thông báo trước mọi việc, Ngô Loan thống lãnh chư tướng tiếp rước Lâu nguyên sóai vào soái danh, hai tay đư ấn tín nguyên soái lên, rồi lui về chức vụ Tham quân.
16 Tôn Vân hoảng sợ vội quay ngựa lại mà chạy. Cáp Hổ ở phía sau không hiểu chuyện gì. Tôn Vân kể lại, Cáp Hổ không tin muốn cùng Tôn Vân tiếp tục đuổi tới thì thấy một nữ tướng và một tiểu tướng đang vực Lý Quảng lên ngựa mà chạy.
17 Qua Thiết Nha Quan là tới Hoàng Hà sông cực rộng, muốn qua phải có thuyền cầu, muốn chế tạo thuyền hay cầu thì cần phải có vật liêu và đòi hỏi thời gian quá lâu ngày chàng tháng, do đó lâu nguyên soái cứ ra vào thở ngắn than dài.
18 Mao Diên Thọ xin phép được nhìn kỹ rồi thất sắc quỳ tâu: - Bẩm chúa công, đây nhất định không phải Vương Chiêu Quân , mà chỉ là một người có khuôn mặt giống Chiêu Quân mà thôi.
19 Hán Đế tiếp được tờ biểu tấu của Lý nguyên soái thì lo sợ lắm, bèn hỏi ý kiến quần thần. Các đại thần đều khuyên là đừng vì một mỹ nhân mà làm khổ lây cho trăm họ.
20 Chiêu Quân ngồi trên kiệu, cứ quay đầu ngó về hoàng thành, đến khi hoàng thành mờ đi trong mắt lệ, nàng mới gục đầu mà khóc. Đi được ba mươi dặm, vì phải tranh thủ thời gian, nên Vương Long mời Chiêu Quân lên ngựa, từ đó ngày đi đêm nghỉ, vượt bao sông núi, cứ trực chỉ phương bắc mà đi.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 13