41 Thoáng nhìn bộ địệu của họ, Giang Thanh đã biết những người này thuộc cao thủ thượng thừa, sự hiện diện của họ làm cho bầu không khí thêm phần sôi nổi!Bỗng Lý Ngọc Diệm hô to bằng một giọng rợn người :- Linh Linh ngươi hãy tự điểm lấy huyệt Hoặc Trung nơi yết hầu, như vậy ngưoi chết có vẻ dễ chịu hơn, ta sẽ nói lại với cha ngươi được phép tống táng cho chu đáo.
42 Phó Tuyền mặc dù tuổi ngoài thất tuần, bề ngoài có vẻ trầm lặng nhưng thật ra ông ta vẫn là một lão già có tính khí quật cường. Bị mất một cánh tay, thái độ của ông ta tuy rằng bình thản, nhưng trong thâm tâm của ông ta lúc nào cũng bừng bừng bốc cháy vì mối thù bất cộng đái thiên.
43 Trong lúc đó, từ trên mình của Trường Ly Nhất Điểu lóe ra một đạo hào quang, vầng hào quang đó kết thành một màn lưới vô cùng kín đáo đẩy bật tất cả những mũi tên rơi lả tả xuống mặt đất.
44 Công lực của Quan Nhu khá cao, mà Hạn Khang cũng chẳng kém gì, hai người này liên kết với nhau mở thế gọng kề cầm chân Toàn Lập. Trường Ly Nhất Điểu lúc bấy giờ không còn thái độ e dè nữa, ông ta nói :- Thời cơ đã đến!Nó vừa dứt lời ông ta trảm cho đối phưong một đòn Thất Hoàn Trảm, đoạn trung mình nhảy vọt lên không trung.
45 Trong bầu không khí thê lương ảm đạm, thình lình Toàn Lập thét lên một tiếng rợn người, cử động binh khí tấn công. Trường Ly Nhất Điểu lạnh lùng nói :- Chống cự làm chi cho vô ích!Thế là thân hình của ông ta đảo tới vù vù tung ra ba thế liên hoàn: Ba Lai Ba Khứa, Hoàn Lăng Như Sơn và Nộ Đào Tịnh Hồi.
46 Giang Thanh nói một câu dịu dàng êm ái :- Kim bằng hữu xin thứ lỗi cho. Bây giờ Kim bằng hữu muốn gì cứ tự tiện. Kim Vũ đưa mắt nhìn Giang Thanh chằm chằm không chớp.
47 Gương mặt của Toàn Lập bấy giờ trở nên đanh ác lạ thường, đôi mắt đăng đằng sát khí. Giang Thanh bỗng nhắm nghiền đôi mắt, bế chặt thị giác và thính giác, cố lắng lòng mình xuống cho thật bình tĩnh, để tư tưởng của mình trở về cõi hư vô, và tập trung ý chí.
48 Một đoàn người ngựa trên bốn trăm người, rầm rầm rộ rộ rời khỏi thôn trang hẻo lánh, nơi đã xảy ra một trường huyết chiến, động dịa kinh thiên. . . Trường Ly Nhất Điểu, Giang Thanh, Lục Hải ba người đứng trên một ngọn đồi, dõi mắt tiễn đưa đoàn người vừa mới khởi hành.
49 Ba người xuống tới phía dưới, thấy người qua kẻ lại đông đầy, Trường Ly Nhất Điểu cười rằng :Chốc nữa đây, sẽ xảy ra một trường huyết chiến, những người này sẽ chạy tán loạn không còn một mống.
50 Đại Phong cốc!Hai bên vách đá sừng sững, từng cơn gió lốc thổi vào mang theo cái lạnh thâu xương. Hai hàng tùng ủ rũ bên miệng cốc, lúc bấy giờ bị gió lộng thổi vào, vang lêm những tiếng kêu réo rắt.
51 Mông Đại Kim lúc bấy giờ mới thi triển bình sanh sở học của ông ta là Thiên Môn Thần Vũ. Năm xưa, chính ông ta đã dùng tuyệt kỹ này quét tan bọn Thái Hành giáo trong Trường Bạch sơn.
52 Đại Phong cốc lúc bấy giờ tối đen như mực, ngửa bàn tay không trông thấy. Gió lạnh càng lúc càng thổi lên mãnh liệt, làm cho cây lá rì rào, cảnh tượng thật là âm u huyền bí.
53 Trong một ngôi nhà mục nát tồi tàn nằm cuối thị trấn Diệp Gia Tập, Huỳnh Thiện đang ngồi trên một chiếc bàn con, đối diện với Trường Ly Nhất Điểu, Lục Hải và Giang Thanh.
54 Đến Quy Hồng lâu, Giang Thanh hỏi qua tiểu nhị, rồi chạy một mạch về phía gian phòng của Hạ Huệ. Vừa tới cửa phòng, từ bên trong bay ra một mùi hương thoang thoảng, làm cho Giang Thanh cảm thấy một hương vị êm đềm.
55 Trống đã trở canh ba, buổi tiệc gần tàn, mọi người say túy lúy. Đây là buổi tiệc ăn mừng Hạ Huệ trở về, tổ chức thật linh đình trong Chiến phủ. Tà Thần bỗng đứng dậy, lôi Giang Thanh ra ngoài hỏi nhỏ :- Hạ Huệ đã về đây, vậy mi tính ngày nào để ta chuẩn bị cho hai mi thành thân?Giang Thanh khép nép thưa :- Hai con đã thỏa thuận.
56 Cùng trong một lúc, Trường Ly Nhất Điểu vụt thét lên một tiếng vang trời, hai bàn tay từ từ đẩy về phía trước, tiếp theo đó thân hình của ông ta rời khỏi yên ngựa, lộn mèo trên không trung năm vòng, đoạn tung một đòn Phản Phiêu chưởng.
57 Gã thiếu niên mặc áo xanh, chạy phía trước, bước đi loạng choạng, dưới nách máu tuôn đầm đìa, vạt áo sau lưng rách một mảng khá to, tình thế cực kỳ khốn đốn, người thiếu nữ nằm trong lòng hắn, tóc tai rối bời, đôi mắt nhắm nghiền, sắc mặt không còn chút máu.
58 Một trận đấu chiến kinh hoàng tàn bạo thế là kết thúc, Hoa Minh Viên sau khi băng bó vết thương mời mọi người vào bên trong nghỉ ngơi. Đêm ấy, sau khi tiệc rượu đã tàn, mọi người sắp sửa lui ra, Tà Thần vội nói cho mọi người biết kế hoạch sắp đặt trong ba năm của ông.