361 Đây là có giới hạn đạo đức, đám người gió chiều nào che chiều ấy kia đã sớm chạy đến phủ thượng của Tề Vương như ong vỡ tổ, đến nắm chân thối của Triệu Tông Tích… À không, bây giờ phải gọi là Triệu Thự mới đúng.
362 - Sau màn hỗn loạn trong cung năm đó, Triệu Trinh đã thay mới hết cung nhân bên cạnh minh, Hoàng Thành Ti và thị vệ quân thân ti cũng giao hết cho cha con Địch Thanh, khiến hệ thống đại nội chẳng khác gì cái thùng sắt.
363 Thế nhưng câu nói “trong phúc có họa” của cổ nhân quả không sai. Gia quyến của dân phu tử nạn phản ứng khác thường, họ không hề nhẫn nhục chịu đựng mà kiên quyết cáo trạng lên bề trên khiến y chật vật chống đỡ.
364 Trần Hi Lượng vốn không thích xen vào những chuyện thị phi, nhưng ông ngồi ở trên cao tầm nhìn xa, thấy trên một thân cây ở lòng đường có treo một thanh niên người đầy thương tích, xung quanh có mấy sương quân mặc chế phục đứng canh, tiếng chiêng đó là một trong những sương quân kia gõ.
365 Lũ binh lính câm như hến, không ngờ vứt bỏ ý niệm bám theo, nhìn ba người khuất bóng. . . Đi xa khỏi thôn trấn, thấy không có người đuổi theo, Trần Hi Lượng mới thở phào nhẹ nhõm nói: - Lục Lang sao con lỗ mãng thế, cha chỉ bảo con làm rõ thân phận.
366 Trần Hi Lượng nhắm mắt lại. Triệu Tông Hán nhìn chuôi đao trước ngực, máu trào ra miệng, không tin vào mắt mình nói: - Ngươi giám giết ta? Ta là long tử long tôn.
367 Câu nói khiến dân chúng xúc động reo hò như sấm: - Thanh thiên đại lão gia! Thanh thiên đại lão gia! Đợi mọi người bình tĩnh lại, ông lại nói với dân chúng, - Bản quan sẽ ở lại trấn này ba ngày, không chỉ những chuyện thị phi trong trấn mà các bô lão có gì oan ức, có thể trực tiếp trình bày với ta! Bản quan sẽ đứng ra làm chủ ọi người! Dân chúng nhảy múa đánh trống gieo hò, họ thật sự coi Trần Hi Lượng là thanh thiên đại nhân rồi.
368
369
370 - Đúng vậy. Tào Bình nghĩ lại Trần Khác mấy năm nay bị đám súc sinh đó chà đạp thành ra thế nào? Đường đường Trạng nguyên, công huân hiển hách nhưng lại chưa hề được chính thức ngồi đường triều, nắm giữ ấn, đến bây giờ vẫn còn phải ở trong viện Võ học chịu khổ.
371 Sắc mặt Triệu Trinh dịu đi một chút, thản nhiên nói: - Ngươi làm việc này là có nguyên nhân, không giống với những người khác. Nghe câu nói này của Triệu Trinh, trong lòng đám người Triệu Tông Thực đều vang lên một tiếng, dường như quên mất câu nói “chín quá hóa nẫu”.
372 - Hoặc là cắt bớt một chân đi hoặc là làm cho hai chân kia dài ra. Triệu Thự hạ giọng nói. - Không sai. Triệu Trinh gật đầu nói: - Quả nhân không muốn ép Trần Khác, chỉ có thêm một vài người nhưVương An Thạch, bọn họ sẽ cùng con gia nhập Đông cung.
373 Lúc đó nhằm làm tan rã đám phản loạn, Triệu Thự đã nghiêm túc nghiên cứu diêm pháp ở Giang Tây, sau khi trở về kinh liền viết thành trát tử, yêu cầu xin cải cách diêm pháp Giang Tây, loại bỏ độc quyền về muối của quan phủ, không cấm dân gian đưa muối từ đông lộ Quảng Nam, đổi thành trưng thu thuế muối đối với thương nhân buôn muối.
374 Triệu Tông Hữu trong lòng cũng hận, nước mắt giàn giụa hét lên: - Phụ hoàng quá lời rồi, đáng thương Tông Thực xưa nay được mọi người kỳ vọng, giờ ngược lại bị liên lụy.
375
376
377 Nói xong thân mình ngiêng về phía trước, đến gần thê tử, dùng cánh tay dính đầy vết mực kia, nắm lấy cổ tay trắng ngần của cô ta, điềm nhiên nói: - Chúng ta đã không còn đường lui nữa rồi, nàng có hiểu không! - Nhưng.
378 - Hiện tại đã biết rõ rồi, nàng thấy thế nào. Triệu Tông Thực nói ra bí mật lớn trong lòng, cũng có cảm giác thoải mái, nhìn Cao thị nói: - Đúng là không có bất kỳ tổn thất nào, nhiều nhất cho dù chiêu này không có tác dụng, Triệu trinh không chết, thì coi như tất cả hiếu kính ông ta một lần vậy.
379 - Đúng vậy, ta còn nghĩ rằng lần này là bọn họ nể mặt mũi của ngươi đó. Tăng Bố cười nói: - Xem bọn họ tôn kính ngươi như vậy. - Cho nên ta mới thấy lạ.
380 Mấu chốt nhất là, nếu hai nước khai chiến, Đại Tống đã chuẩn bị sẵn sàng sao? Hiển nhiên một chút cũng không có… Thấy hắn vẫn thủy chung trầm ngâm không nói, Lã Công Trứ nhịn không nổi, nói: - Trọng Phương, ngươi nói gì đi.
 
    Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50