61 “Cậu không cần phải làm đâu. ” Elena khẽ bảo. “Mình biết. Nhưng lần này thì mình muốn. Hơn nữa, không phải mình sợ mấy cái nghi lễ này, bị nhập vò mới là thứ đáng sợ.
62 “Ở trường chắc người ta không nhận ra mình quá. ” Cô lẩm bẩm, thấy lòng nhói buốt. Thật lạ lùng là Elena vẫn còn quan tâm đến chuyện đi học. Chắc là do mình không thể làm thế, cô suy đoán.
63 “Mình có nói chuyện với thầy Alaric, thầy sắp tổ chức một buổi họp mặt nữa trong tuần này,” Bonnie trả lời. “Thầy hỏi Caroline, Vickie và mình, xem tụi mình có muốn bị thôi miên để chịu đựng mọi chuyện dễ dàng hơn không.
64 Elena ước phải chi mình có thể nhìn thấy nhiều hơn chữ không chỉ là khuôn mặt nhìn nghiêng của người dì trong ánh sáng lập lòe phát ra từ chiếc tivi. Cô thấy một cảm xúc rất lạ khi nhìn vào căn phòng này mà biết rằng mình chỉ có thể nhìn chứ không vào trong được.
65 Những những hạt tuyết rơi dày đặc chung quanh dường như đã làm cho giọng Elena tắt ngủm. Một tiếng rên rĩ chói tai bắt đầu vang lên trong cổ họng con Bóng Tuyết khi nó đưa mắt nhìn ra cửa sổ rồi quay lại Margaret.
66 Elena lồm cồm bò dậy. “Giỏi lắm,” Cô thì thào khi thấy Margaret ngồi dậy. “Chị rất tự hào về em. Ngày mai, em nhớ bảo dì Judith mang cho con mèo đi nhé.
67 Đúng là ngốc nghếch, ngốc nghếch, Elena rủa thầm trong lúc lội qua lớp tuyết để băng bên kia đường Maple. Cô đã bỏ lỡ cơ hội hỏi Margaret xem chú Robert có tới ăn tối không.
68 “Ôi, Stefan, làm ơn đừng có như thế lúc này mà. Thậm chí em còn không nghĩ tới Damon nữa, chỉ nghĩ đến cái khái niệm mãi mãi thôi. Nó khiến em sợ. Tất cả mọi chuyện này khiến em sợ, và đôi lúc em nghĩ mình chỉ muốn ngủ luôn không bao giờ thức dậy nữa…” Trong vòng tay chở che của Stefan, Elena thấy an toàn hơn, nhận ra các giác quan mới của mình ở khoảng cách gần cũng nhạy bén chẳng kém gì ở xa.
69 “Y như một bà già gàn dở,” Elena nói. “Thôi được, có khi Meredith đã nhầm và bà Flowers chỉ là người như vậy thôi. ” Cô để ý thấy vẻ mặt anh thay đổi khi nhắc đến tên Meredith nên hỏi thêm, “Sao thế?” “Uhm, thì chính Meredith cũng có nhiều chuyện cần giải thích đấy.
70 Stefan nói thầy Alaric có gặp thầy hiệu trưởng vài lần, nhưng anh không thể tiếp cận đủ gần để nghe được họ nói cái gì với nhau. Meredith và Bonnie đi lan truyền tin tức về chuyện ngoài chó ra, mấy con vật nuôi khác cũng nguy hiểm không kém.
71 “Có thể là không, nhưng cẩn tắc vô áy náy,” Meredith bảo. “Mọi người nghĩ sao?” Elena chậm rãi gật đầu, “Nghe có lý đấy. ” Cô nhìn quanh xem có ai phản đối không, nhưng Stefan chỉ nhún vai, còn Damon thì lẩm bẩm gì đó khiến cho Bonnie phá lên cười.
72 Y như một trò chơi, phải lắng nghe những mẩu đối thoại rời rạc vụn vặt và tìm cách xâu chúng lại với nhau, cố gắng ráp mỗi giọng nói vào với từng khuôn mặt một.
73 “Ối, đừng mà,” Bonnie hét lên điền cuồng. Cô lao về phía thầy Alaric, lúc này đã bước lùi lại một bước để tránh Damon. Anh thầy suýt nữa mất thăng bằng, một tay mò mẳm ra sau tìm cánh cửa, tay kìa lần mò nơi thắt lưng.
74 “Bọn em không làm gì thầy đâu,” cô bảo “Mình cũng bảo thầy ấy như thế đấy,” Meredith khẽ nói. “Mình giải thích rằng cho dù thầy đã từng thấy gì, đã từng nghe kể gì thì các cậu cũng không giống như vậy.
75 “Có chuyện rồi,” Damon xác nhận, và cô nhận ra nãy giờ anh ra cũng đang tìm kiếm, với một năng lực tinh thần mạnh hơn cô nhiều. “Đi thôi. ” “Khoan, hãy bàn bạc trước đã.
76 Lẽ ra mình chẳng nên mắc công tìm cách thay đổi bản chất làm gì, Stefan nghĩ thầm. Hóa ra Damon đã đúng. Thiên hạ đều như nhau cả - Alaric, Caroline, tất cả mọi người.
77 “Có chuyện gì ở đây vậy?” Thầy hỏi vặn, xăm xăm bước về phía đám người họ. Lúc này nghe tiếng thầy la lên, Elena đã tự động lùi lại vào trong bóng tối.
78 “Không…không chắc lắm. ” “Thấy chưa,” Alaric kêu lên. “Tôi đã nói là cô ấy cần thêm nhiều buổi trị liệu nữa, và chúng ta chưa chắc chắn được gì hết mà.
79 “Thầy ấy cùng phe với bọn mình,” Bonnie lại gần nhập bọn, “Tôi đã nói rồi mà. Ôi Stefan, có thật là cậu không sao không đấy? Lúc nãy tôi tưởng tôi ngất xỉu tới nơi rồi chứ.
80 “Em nghĩ đã đến lúc giải thích rồi đấy. ” Cô bảo. “Được. Ừ, có vẻ như tất cả các bạn đã đoán được tôi không phải là giáo viên lịch sử…” “Ngay trong vòng năm phút đầu tiên.