101 Tử Thần đang ở trong nhà. Và con mèo con, con mèo con đã bỏ chạy khi thấy Damon. Không phải vì sợ, mà vì lo bị phát giác. Giống như khi nó đứng trên ngực Margaret mà rên rĩ khi nhìn thấy bóng Elena bên ngoài cửa sổ vậy.
102 “Ngươi thích chàng nào hơn?” Katherine hạ giọng thủ thỉ thân mật như thể hai người đang tâm sự. “Ngươi có thể kể ta nghe xem. Ngươi nghĩ chàng nào nhất?” Elena nhìn ả, muốn phát bệnh.
103 “Để mình làm cho. Ba người lo vũ hội đi!” Bonnie quay lại chạy theo thầy Alaric. Meredith thì phóng về phía xe mình. * Vũ hội đã gần tàn, bởi vì số lượng các đôi các cặp ở ngoài đang đi về phía bãi xe cũng nhiều bằng số ở trong trường vậy.
104 Một giọng cười trẻ thơ cất lên. Elena không thèm quay lại nhìn, chỉ có Stefan. Cô nhìn thấy phản ứng của anh, thấy một chuỗi những xúc cảm lướt qua trên khuôn mặt anh nhanh đến nỗi gần như không xác định được là gì.
105 Bi phân tâm, Katherine bước lùi lại. Ả tỏ vẻ ngạc nhiên, rồi phổng mũi. “Ừ thì - nếu như thực sự chàng muốn thế,” ả nói, đưa tay lên ôm cùi chỏ rồi lại xoay một vòng, mái tóc vàng xoắn lại trên sàn.
106 “Chính cô đã giết con chó của Bonnie, Yangtze. ” Elena bảo. Đó chỉ là một câu đoán bừa để đánh lạc hướng Katherine, nhưng nó đã có tác dụng. “Phải! Buồn cười chết đi được.
107 “Ta đã muốn cả hai chàng thương yêu nhau,” Katherine nói tiếp, giọng ngỡ ngàng, “nhưng nào có như thế. Và ta cảm thấy thật tồi tệ. Ta cứ tưởng nếu hai người nghĩ ta chết rồi thì hai người sẽ chịu yêu thương nhau.
108 Klaus. Trong lúc thất vọng. Elena vẫn nhớ ra chuyện Stefan đã kể với cô Klaus là người đã biến Katherine thành ma cà rồng, người mà dân làng bảo là ác quỷ.
109 Chương 15 Elena nhìn Damon với nỗi sợ hãi câm lặng. Cô biết quá rõ nụ cười đáng ghét đó. Nhưng ngay cả khi tim chùng xuống, tâm trí vẫn ném vào cô một câu hỏi nhạo báng.
110 “Chị Elena đâu rôi?” Chị Elena nói sẽ dõi theo cháu mà?” Margaret nói, đôi mắt mở to nghiêm trang. “Chị ấy nói sẽ quan tâm bảo vệ cháu mà. ” Dì Judith đưa tay bịt miệng cô bé.
111 Elena quay đầu sang bên phía kia. Stefan? Khuôn mặt anh hốc hác vì đau khổ, nhưng vẫn còn nhận thức được. Nhận thức được quá nhiều nữa là khác. Elena ước phải chi anh cũng mê man bất tỉnh như Damon, không hề biết được chuyện gì sắp xảy ra cho họ thì tốt.
112 Dĩ nhiên rồi, Elena nghĩ bụng. Sao mình ngu thế không biết? Damon đã cũng đi với bọn mình trong xe của Alaric băng qua cây cầu bắc ngang sông. Anh ta đã vượt qua dòng nước chảy lần đó, và có lẽ nhiều lần khác nữa.
113 Có một vệt sáng hình chữ nhật trên sàn nhà. Ánh sáng của bình minh, đang rọi xuống từ cửa ra vào hầm mộ, Katherine đã bước vào vùng sáng đó. Nhưng. . .
114 Cô nhìn thấy đôi cánh tay Stefan, chỗ thì đỏ ứng lên vì tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, chỗ thì chảy máu vì giật tung mớ dậy thừng để thoát ra. Cô nhìn thấy khuôn mặt anh, lúc này đang choáng váng vì kinh hoàng và đau khổ.
115 Có vẻ như đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối Elena thực sự nhìn kĩ anh. Kể từ cái hồi cô còn bỏ thời gian ra ngắm nghía để công nhận anh đẹp trai biết chừng nào với mái tóc đen và đôi mắt xanh màu lá sồi.
116 “Vậy thì em sẽ không sợ. ” Có gì đó lấp lánh trên khuôn mặt Damon. Elena với tay chạm vào đó, và ngỡ ngàng rụt lại. “Đừng buồn mà,” cô bảo anh ta khi thấy những đầu ngón tay mình ươn ướt.
117 Stefan choàng tay qua người anh trai để giúp anh ta đứng dậy. Và rồi, trong một thoáng, hắn cứ ôm lấy Damon như thế. Chương 16 Thứ Hai,ngày 16 tháng Mười Hai , Stefan đưa ình cuốn sổ này.
118 Margaret rất hiểu chuyện. Com bé nói với mình hôm đám tang rằng ngày nào đó nó sẽ được đến chỗ có chị Elena và ba mẹ,nhưng chưa phải lúc này,bởi vì nó còn nhiều chuyện phải làm ở ngay đây.
119 Mình cũng mong cậu ta gặp may. Nhưng Stefan sẽ được làm điều Elena mong muốn cậu ấy làm ,nên chắc sẽ thấy vui. Vui hết chừng mực có thể,khi còn lại trên đời mà không có Elena nữa.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Truyện Teen
Số chương: 4