1 Ác quỷ đang chờ họ. . . Cỗng vào nhanh chóng hiện ra lờ mờ trước mắt họ, một cái hố rộng ngoác được viền gỗ trông lâu đời hơn Lyndhursti. Già hơn cả Michael.
2 Quái vật di chuyển nhanh đến nỗi anh không tránh được. Michael đấm mạnh vào bụng nó, nhưng cú đánh không ngăn được đòn tấn công. Cả hai đổ sụp xuống. Michael tức tối chửi rủa.
3 Mùi của kẻ thù bao quanh anh, nhưng đã mờ nhạt và ở xa lắm. Michael băng qua đường rồi do dự, quay lại nhìn Nikki. Ngay cả bây giờ, anh vẫn nếm được sự sợ hãi trong cô.
4 Chỉ có hơi thở nặng nề của cô phá tan sự im lặng. Không có gì để nhìn, không có gì ngoài sự trống rỗng sâu thẳm của bóng tối. Nhưng có gì đó hoặc ai đó ở rất gần.
5 Tiếng hét của cô biến thành tiếng rên khi cô đụng phải vật gì rất cứng. Cô túm lấy xà nhà nhô ra mà cô với được hi vọng nó sẽ trụ được. Mãi xa phía dưới cô nghe thấy tiếng biển, bài hát của mỹ nhân ngư hứa hẹn cái chết.
6 Bóng tối trong phòng cô ngập tràn hơi hướng ma quỷ, những sinh vật không hình thù đang mỉa mai và đe dọa sự an toàn của bóng đêm. Nikki nuốt nước bọt rồi chậm rãi mò dưới gối.
7 Nikki dựa vào xe của Jake, khẽ xoa thái dương. Cơn đau đầu đã quay lại dự dội hơn bao giờ hết, vì những giờ thẩm vấn dài đằng đặc. Và cảnh sát vẫn không tin cô.
8 Nikki lỡ đãng nghịch cây thánh giá bạc chạy lên chạy xuống dây chuyền và ngắm dòng người tấp nập qua lớp kính văn phòng mờ đục. Mọi người đều quấn chặt quần áo trong cơn gió buốt đã dồn mây về một góc trời.
9 Sự cảnh báo duy nhất anh nhận được là một tiếng rít nhẹ. Michael né, nhưng không đủ nhanh. Mũi giáo cắm vào tay anh và lửa bùng lên trong mạch máu. Bạc… mũi giáo làm bằng bạc.
10 Tiếng xe cộ ầm ầm đánh thức cô. Nikki khẽ xoay, lụa sột sọat cọ vào da, nhúm lại gần đùi. Mùi hương thoang thoảng của chiếc áo, ấm áp và quen thuộc. Cô mỉm cười, tự hỏi tại sao mình lại mặc áo của Michael.
11 “Nikki, dậy đi. ” Những lời dịu dàng đâm thủng lời điên loạn. Cô run rẩy chiến đấu với những lớp tối bám chặt vào đầu, ra sức vùng vẫy để chạm tới sự an toàn trong giọng Michael.
12 Nắng mới đậu trên mặt, phủ lớp ánh vàng trên làn da nhợt nhạt của cô. Michael cười và gạt một lọn tóc xõa trên má. Trông cô trẻ hơn nhiều trong giấc ngủ, gần như một đứa trẻ.
13 Nuốt ực một cái, Nikki đi vào trong. Cô mò trong túi lôi ra sợi dây chuyền của Monica. Nó khẽ đập trong tay cô, một nhịp đập câm lặng dắt cô thẳng đến chỗ con quỷ nhỏ.
14 Nikki túm chặt cạnh cửa xe và nhắm mắt. Cô không thể quay lại chỗ Jasper… Nhưng cũng không thể để Jasper chết vì mình. “Nikki, nghe anh này. ” Giọng Michael nghe như vọng về từ xa lắm.
15 Nikki dựa vào cây gỗ già khẳng khiu, hơi thở dồn dập, cổ họng đau rát. Cô luôn nghĩ mình khá khỏe mạnh, nhưng việc trèo lên ngọn núi này đã nhanh chóng dập tắt suy nghĩ đó.
16 Michael? Lời thì thầm nghiêm khắc chạy qua đầu anh. Anh nhắm mắt và dựa vào ghế. Anh không muốn nói chuyện với ai lúc này, nhất là Seline. Nhưng chị là người duy nhất có thể hiểu.
17 Sự im ắng khiến cô phát điên. Nikki chạy ào ào quanh nhà, cố tìm cái gì đó, bất cứ cái gì để làm. Giờ cô có thời gian để nghĩ, cô lại muốn trốn tránh thời gian.
18 Bước chân dừng lại. Sự im lặng kỳ quái phủ lên màn đêm. Không hiểu gì, Nikki mở mắt ra và nhìn lên. Cơn đau chọc qua đầu cô cả với chuyển động nhỏ nhất đó.
19 Năng lượng xoay trong phòng, và cảnh tượng hãi hùng tắt ngúm. Nikki đợi một trò chơi khác của Jasper. Cô không nhìn lên, không muốn thấy hắn hài lòng vì cô sợ.
20 Michael dựa vai vào tường và nhìn bình minh đang lên qua ô cửa buông rèm. Phía sau anh tiếng bíp bíp vẫn đều đặn - nhịp tim của Nikki, được theo dõi bằng rất nhiều dụng cụ y tế xung quanh, cô đang hồi phục dần.