81 Diệp Khôn đối mặt với Hạ Bình, cũng không tỏ ra yếu thế. Hắn thấy đối phương có vẻ coi thường mình, trong lòng cũng không có chút gì tức giận. Ngược lại, trên khóe miệng lại cười lên một tia trào phúng.
82 Kiếm khí đầy trời, từng đợt từng đợt khuếch tán ra tứ phía tràn ngập cả lôi đài. Cũng may xung quanh lôi đài có cấm chế ngăn cản, cho nên kiếm khí không thể lọt ra ngoài được.
83 Cứ như vậy, tiểu kiếm hình thành. Dị biến tác động trong cơ thể Diệp Khôn từ lúc tiểu kiếm hình thành, cũng đã ngưng lại. Không còn chuyện gì xảy ra nữa.
84 Ngõa Di Sơn Mạch – Ngõa Di Cương Ngõa Di Cương nằm ở phía Tây Bắc, là một sơn mạch nhỏ nằm trong Ngõa Di Sơn Mạch. Diện tích Ngõa Di Cương tương đối rộng, nó trải dài theo hướng Tây Bắc dọc theo Ngõa Di sơn mạch, kéo dài hơn hai vạn dặm.
85 "Sư thúc, người nói là. . . vừa rồi có bốn luồng khí tức quen thuộc a?" Mộc Nhã Hương đứng một bên, cảm thấy thoải mái vì sắp được về nhà. Trên mặt đầy hưng phấn nói.
86 Phía trước, một mảnh chiến trường đầy máu tanh. Bên dưới mặt đất, hai đầu yêu thú bị phanh thây ra thành nhiều mảnh nhỏ. Xương thịt, văng tung tóe khắp nơi.
87 Diệp Khôn vừa nhận lời, Nam Chiêu Thành tỏ vẻ hài lòng. Vội quay sang đám người bên cạnh nói. "Được rồi! Các ngươi theo ta. Trong thời gian ngắn nhất, phải thu thập được nó.
88 Hết thảy từ lúc Phệ Linh Thiên Quỷ ra tay chém giết Độc Giác Ưng, cũng chỉ có mấy tức công phu. Diệp Khôn trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này. Hắn không thể tưởng tưởng nổi, Phệ Linh Thiên Quỷ lại mạnh đến như vậy.
89 "Thiết Tường. Bốn đầu yêu thú kia là như thế nào? Bây giờ, ngươi có thể nói cho ta nghe rồi chứ. " Trên đường đi, Nam Chiêu Thành liên tục suy nghĩ về những gì vừa xảy ra.
90 Qủy vụ càng lúc càng kéo đến dày đặc, vây kín lối ra của thạch động. Khiến cho đám người Nam Chiêu Thành và Diệp Khôn ở bên trong, không có đường thoát thân.
91 "Thần Lôi Chi Tuyến?" Nghe Nam Chiêu Thành và hai qủy vật nói đến lôi điện, là do Thần Lôi Chi Niệm tạo ra. Diệp Khôn không hiểu gì cả, lẩm bẩm nói. Dù sao, sự hiểu biết của hắn cũng còn có hạn, không thể nhận biết ra được lai lịch của lôi điện vừa rồi.
92 Từ lúc Phệ Linh Thiên Quỷ xuất hiện, cho đến khi chém giết hai quỷ vật. Thời gian cũng không nhiều lắm, bất quá cũng chỉ vài tức công phu mà thôi. Nhưng biểu hiện của nó, khiến cho Nam Chiêu Thành kinh sợ không thôi.
93 Nam Chiêu Thành nhíu mày, thần thức thả ra tìm kiếm xung quanh. Nhưng không phát hiện ra được Diệp Khôn ẩn nấp ở chỗ nào. “Di. Tiểu tử này, vậy mà đã biến mất khỏi nơi đây sao? Mình không thể cảm ứng được khí tức của hắn.
94 Diệp Khôn thần niệm khẽ động, lùi lại phía sau Phệ Linh Thiên Quỷ. Đồng thời, thanh quang hộ thuẫn cũng được hắn tế ra một lần nữa. Vẫn không dừng lại ở đó, Diệp Khôn khẽ phất tay một cái.
95 Ba quỷ vật rất dễ dàng bị lôi cầu đánh chết, Nam Chiêu Thành nhíu mày. Không những không vui mừng, mà ngược lại còn tỏ ra rất thận trọng. Thần thức liên tục đảo qua xung quanh như tìm kiếm cái gì đó.
96 Không gian trong thạch động, một hồi tĩnh lặng như tờ. Có thể nghe thấy từng nhịp thở dồn dập của Diệp Khôn. Thời gian không biết trải qua bao lâu, đột nhiên Diệp Khôn hô lên một tiếng, nhìn về phía đối diện vừa mừng vừa sợ nói.
97 Thuận theo tiếng kinh hô của Diệp Khôn, đập vào mắt của hắn là một thiếu nữ, dung mạo bình thường. Toàn thân nàng đầy những vết thương, ở trên ngực trái còn có một lỗ thủng nhỏ vẫn còn âm ỉ rỉ máu.
98 Nghe Điền Lăng nói xong, Diệp Khôn có chút hơi kinh ngạc. Không ngờ nàng này, thể chất lại khác thường như vậy. Tuy nói những người có thể chất như nàng, cũng không phải là không có, nhưng cũng thật sự là hiếm gặp.
99 Nửa ngày trôi qua. Lúc này, tại một cánh đồng hoang, hai đạo thân ảnh đang lơ lửng trên không trung, chăm chú nhìn vào khu rừng trước mặt, như là đang tìm kiếm cái gì đó.
100 “Có gian tế trà trộn vào?” Điền Lăng cả kinh, hô lên. Nếu đúng là có gian tế trà trộn vào, thì việc dò xét thân phận của hai người cũng không có gì là lạ cả.