141 Nhìn vào khoảng không phía trước hơn mười trượng, nét mặt trung niên trở lên trịnh trọng, lạnh lùng nói: "Đạo hữu, đã đến thì cũng nên hiện thân gặp mặt một chút a.
142 Giọng nói vừa dứt, không một chút dấu hiệu nào báo trước, một đạo lục quang chớp lên một cái, lấy tốc độ rất nhanh, nhằm giữ thiên linh cái Thẩm Tiếu Phi bắn tới.
143 Được khen một câu, Tiểu Bạch ngoác miệng ra cười, hai tay đấm ngực tự đắc, sau đó, nhảy phắt lên trên vai của Diệp Khôn ngồi chỗm trệ trên đó.
144 “Ầm. . . ”Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, theo sau đó là hai đạo độn quang lấy tốc độ rất nhanh, một trước một sau từ bên trong vụ nổ bay ra.
145 Phương Hà cũng không có nhiều lời, cánh tay khẽ vẫy hai cái ngọc giản liền xuất hiện trong lòng bàn tay của y. Sau đó, y cầm hai ngọc giản đặt lên trán, thần thức đồng thời xâm nhập vào trong hai cái ngọc giản, bắt đầy tiến hành sao chép.
146 Nửa canh giờ sau, bên cạnh Diệp Khôn và Văn Phụng hào quang lóe lên, Phương Hà liền xuất hiện. Nhìn hai người, Phương Hà khẽ gật đầu nhẹ giọng nói:“Văn huynh, Diệp đạo hữu, trận pháp đã được ta tỷ mỉ bày xong, lần này thập phần tài liệu đều đủ, không cần phải tìm vật thay thế, cho nên trận pháp so với lúc trước uy lực gia tăng thêm một phần.
147 “Đi!” Phương Hà khẽ nâng ngón tay lên, điểm ra một chỉ. Liệt Diễm Côn run lên một cái, sau đó quay tít một vòng, chớp mắt một cái, huyễn hóa ra hư ảnh của nó lớn hơn mười trượng, rồi lấy tốc độ rất nhanh nhằm hướng cửa hang động đánh tới.
148 Toàn bộ công kích bị lớp khí màu xanh và quang cháo ngăn lại, không làm gì được đối phương, Tam Sí Điểu gầm lên giận giữ, hai mắt nó đỏ ngầu, tràn đầy sát khí.
149 “Phương huynh, Diệp đạo hữu hắn…”Hành động của Diệp Khôn khiến cho Văn Phụng nhất thời cả kinh, dường như không tin nổi vào mắt mình nữa. Mặc dù từ ngay lúc đầu, Diệp Khôn đã nói rõ ràng chỉ lấy yêu đan của Tam Sí Điểu, còn lại không lấy thêm gì cả.
150 “Sư đệ, hình như có rất nhiều người đang đánh nhau ở phía trước. ”Ngay sau tiếng hô của Diệp Khôn, từ phía xa liên tục truyền tới những tiếng bạo liệt lớn nhỏ khác nhau.
151 Nguồn nhảy chap, nội dung hoàn toàn liền mạch. Cái chết của Thôi Tá Hùng khiến cho tất cả những người có mặt ở đây một hồi kinh hãi, bọn họ không nghĩ tới hắn lại bị Tuyết Tinh Tiên Tử giết chết một cách nhanh chóng như vậy.
152 Từ trên cao nhìn xuống, một khu rừng rậm đậm chất nguyên thủy luôn làm cho người ta có cảm giác ớn lạnh khi nghĩ tới, chứ chưa cần phải tự mình đặt chân vào trong đó.
153 Khi thần thức chìm vào bên trong ngọc giản, sắc mặt của Diệp Khôn biến đổi giống như Dương Lâm không khác nhau là mấy, hắn hít vào một hơi thật sâu, sau đó đem thần thức thu lại nghiêm trọng nói.
154 Quái thú khổng lồ, thân hình màu xanh lớn cỡ ba người ôm, chiều dài khoảng năm mươi trượng, lớp lân phiến trên người cứng rắn sáng bóng, cái đầu hình thù gần giống với loài rồng đất, hai cái răng lanh bén nhọn với đầu lưỡi liên tục thò ra thụt vào nhìn rất rợn người.
155 Vừa mừng vừa sợ, Diệp Khôn và Dương Lâm bốn mắt nhìn nhau nhất thời không ai nói thành lời. Tiểu Bạch cũng được mà Phệ Linh Thiên Quỷ cũng được, bọn chúng mạnh tới mức không tưởng tượng nổi, ngay cả Diệp Khôn cũng khó mà đoán biết trước được thực lực của chúng sâu cạn tới đâu.
156 Diệp Khôn và Dương Lâm như lâm vào đại địch, đối phương lần này là một quỷ vật đã thông linh có suy nghĩ và trí tuệ như con người, không còn giống như Độc Nhãn Thanh Xà vốn chỉ là yêu thú chưa mở ra hết linh trí, cho nên nó không thể thông minh và giảo hoạt như U Linh được.
157 Tu vi của U Linh đột ngột tăng lên khiến cho đám người Diệp Khôn hoảng sợ một hồi, Diệp Khôn cũng vậy, mà Dương Lâm và Tiểu Bạch cùng với Phệ Linh Thiên Quỷ cũng thế, trên mặt bọn họ không khỏi toát lên vẻ khó coi đến cực điểm.
158 Đúng như Diệp Khôn nghĩ, hành động của U Linh khiến cho Tiểu Bạch và Phệ Linh nhất thời hơi ngẩn ra, bọn chúng không nghĩ tới đối phương vừa mới hùng hổ như vậy thoáng cái đã sợ bỏ chạy rồi.
159 Diệp Khôn đưa tay lên sờ mũi ra điều suy ngẫm, một lúc sau, khoé miệng của hắn nhếch lên, trong lòng đã có chủ ý. Ngay lúc này, bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện hai đạo tinh quang loé lên một cái rồi ẩn vào trong không khí biến mất không thấy đâu nữa.
160 Chỉ trong thời gian ngắn, hàng vạn hư ảnh tiểu Thuỷ Linh Kiếm quy tụ lại một chỗ tạo thành một thanh Tiên Kiếm lớn hơn mười trượng, uy áp từ trên nó tỏa ra khiến cho người khác phải kinh tâm động phách.